Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3019 - Chương 3019: Giấy Da Người

Chương 3019: Giấy Da Người

Dương Gian nói thẳng: "Bây giờ vẫn còn mười phút nữa, mười phút nữa tôi muốn biết vị trí của Vương San San"

"Đừng lo, sẽ không mất đến mười phút, tôi tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả"

Triệu Kiến Quốc nói, hắn rất tin tưởng vào tốc độ điều tra một người của tổng bộ.

Chỉ cần người này vẫn còn trên thế giới này và có dấu vết hoạt động công khai, tổng bộ chắc chắn có thể tìm thấy người đó.

Dương Gian không nói mà chỉ gật đầu, sau đó đi đến chiếc ghế đối diện với xác của Phương Thế Minh và ngồi xuống.

Những người khác không dám nói một lời khi nhìn thấy điều này.

Họ thực sự sợ hãi.

Dương Gian này lúc thực sự ra tay, thực sự khiến bất kỳ ngự quỷ nhân nào cũng cảm thấy vô vọng.

Lúc này, bầu không khí trên hiện trường vô cùng trang nghiêm.

Dương Gian lại bỏ qua suy nghĩ của những người khác, hắn đang nhin xác chết không đầu của Phương Thế Minh và suy nghĩ.

Đây là người đầu tiên hắn giết ở đây.

Nếu hắn thực sự quay trở lại ba năm trước, tương lai sẽ như thế nào nếu hắn giết Phương Thế Minh bây giờ? Tuy nhiên, cảm giác thực sự tuyệt vời khi giết kẻ thù ban đầu theo ý muốn.

"Nếu tìm được Vương San San sẽ biết được tất cả sự thật của thế giới này"

Dương Gian thầm nói trong lòng.

Hắn không cần học hỏi bất cứ thứ gì từ miệng của Vương San San, chỉ cần từ trạng thái cơ thể của Vương San San, hắn có thể phán đoán cái gọi là thế giới ba năm trước này rốt cuộc là như thế nào.

Dù là thật hay không thật thì cũng sẽ sớm có kết quả.

Vì cái chết của Phương Thế Minh, giờ đây Triệu Kiến Quốc phải nâng tầm quan trọng của việc tìm kiếm Vương San San lên một tầm cao mới.

Nếu không thể tìm thấy người này trong vòng mười phút, thì Triệu Kiến Quốc không thể nghĩ ra cách nào tốt để xoa dịu ngự quỷ nhân trước mặt hắn này.

Mặc dù trạng thái tinh thần của hắn ổn định, nhưng hắn trông rất lý trí và không có dấu hiệu bị bào mòn bởi linh dị.

Nhưng từ trạng thái giết người của Dương Gian, có thể nhận định rằng người này không còn tình cảm của người sống trong tim.

Đây là một tồn tại cực kỳ nguy hiểm.

Thời gian trôi qua.

Khoảng vài phút sau, bầu không khí trang nghiêm tại hiện trường bị phá vỡ bởi một tin nhắn đột ngột.

"Tôi tìm được rồi, tôi đã tìm được vị trí của Vương San San"

Triệu Kiến Quốc nhìn thấy thông tin liền vui mừng nói.

Nhưng giây tiếp theo, điện thoại di động của hắn biến mất khỏi tầm mắt.

Lúc này, Dương Gian cầm điện thoại di động và xem thông tin bên trên.

"Thị trấn Bạch Thủy?"

Hắn đã tìm thấy vị trí của Vương San San, và hóa ra là ở Bạch Thủy, điều này thực sự bất ngờ.

Vương San San biến mất ở thị trấn Bạch Thủy, nhưng sau khi trở về ba năm trước, cô ấy đã vội vã nhanh chóng trở lại thị trấn Bạch Thủy một lần nữa.

Lý do cho hành vi bất thường đột ngột của Vương San San là gì? Dương Gian ngay lập tức đứng dậy.

"Tôi đi đây, tôi hy vọng chúng ta sẽ không có cơ hội gặp lại nhau"

Nói xong, quỷ vực của hắn bao phủ, cả người biến mất ngay lập tức trước mắt mọi người.

Đi rồi? Nhìn Dương Gian biến mất, Triệu Kiến Quốc và những người khác đều im lặng, nhưng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra Vương San San này thực sự rất quan trọng, tin tức tình báo của cô ấy đủ để Dương Gian không màng tất cả mà lập tức đuổi theo, nếu tiếp tục ở lại đây thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

"Vứt bỏ thi thể của Phương Thế Minh ngay lập tức, đừng để lệ quỷ sống lại."

Triệu Kiến Quốc không quên rằng cơ thể không đầu của Phương Thế Minh vẫn nằm trên mặt đất.

Nếu không được xử lý ngay lập tức, nó sẽ một rắc rối lớn.

Quỷ vực của Dương Gian di chuyển rất nhanh.

Chỉ trong một hai phút, hắn lại đến thị trấn Bạch Thủy.

Vào thời điểm này, mọi thứ ở thị trấn Bạch Thủy vẫn như thường lệ, không có linh dị xảy ra và cũng không có âm vũ bao phủ.

Có xe cộ chạy trên đường và không thể nhìn thấy vong hồn nào đang lang thang.

Mắt quỷ của Dương Gian quay lại.

Ngay lập tức hắn tìm thấy Vương San San.

Trên ban công tầng hai của một tòa nhà hai tầng, Vương San San ngồi trên ghế, gương mặt tái nhợt không chút máu mở ra một đôi mắt đẹp lãnh đạm nhìn trời.

Dương Gian đã phát hiện ra cô ấy, cô ấy cũng phát hiện ra Dương Gian.

Lúc này Vương San San rất ngạc nhiên.

Có vẻ như không ngờ Dương Gian lại xuất hiện ở đây.

"Vương San San, cậu đã đi quá xa rồi, tìm cậu thật sự rất khó."

Giọng của Dương Gian vang lên, ngay sau đó hắn đã xuất hiện trên ban công.

Vương San San quay đầu lại nhìn hắn, như thể đang soi xét Dương Gian.

Và ở khung cửa sổ sau ban công, một đứa trẻ kì dị với thân hình lạnh lẽo không mặc quần áo với một đôi mắt đỏ nhạt lạ lùng lúc này đang mở, nó đang lén lút nhìn trộm.

"Tại sao cậu lại đến đây?"

Vương San San tò mò hỏi.

"Đây? Cậu đang đề cập đến thị trấn Bạch Thủy, hay là ba năm trước."

Dương Gian nói.

Vương San San nói: “Đây không phải là ba năm trước"

“Cậu cũng nghĩ thế giới này có gì đó không ổn sao?"

Dương Gian không ngạc nhiên, mà hỏi một cách bình tĩnh: “Lý do của cậu là gì?"

"Nó nói với tôi."

Vương San San nói.

Dương Gian nhận ra điều gì đó, hắn quay mặt đi và nhìn quỷ đồng sau cửa sổ.

Lúc này, chiếc chuông vàng không còn đeo trên cổ quỷ đồng nữa.

"Cậu đã dùng giấy da người?"

Dương Gian nói.

"Một ngày chiếc chuông bị nứt và tấm giấy da người đó rơi ra.

Tôi nhặt nó lên"

Vương San San nói.

Dương Gian nói: "Vậy là nó đã dẫn cậu đến đây?"

Bình Luận (0)
Comment