Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3037 - Chương 3037: Cầu Cứu

Chương 3037: Cầu Cứu

Vương Sát Linh quá yếu đuối, một bàn tay quỷ bắt nguồn từ hợp chất cũng có thể bóp cổ hắn đến chết.

"Thế mà cũng có thể sống lại lần nữa sao?"

Nhìn thấy Dương Gian vẫn còn nguyên vẹn, Triệu Kiến Quốc nở một nụ cười đau khổ và tuyệt vọng.

Hắn đã làm mọi cách để giết đối thủ, và sau đó trở lại trạng thái ban đầu ngay lập tức.

Vậy thì mọi chuyện vừa rồi có ích gì? Dương Gian có thể hồi sinh, nhưng ngự quỷ nhân của tổng bộ thì không thể.

Một người như thế này mà họ vẫn muốn bao vây và trấn áp sao? Thật là ngu ngốc.

"Đừng cười nữa, tôi sẽ tiễn hai người lên đường"

Dương Gian chậm rãi nói.

Sau một vài giây, hành động liên hợp của tổng bộ kết thúc bằng việc cả nhóm bị tiêu diệt.

Dương Gian vẫn còn sống.

--- "Cái gì? Hành động thất bại rồi sao?"

Cùng lúc đó, Tào Duyên Hoa ở tổng bộ đột nhiên mở to mắt sau khi nhận được tin nhắn từ Triệu Kiến Quốc, khuôn mặt đầy kinh ngạc và không thể tin nổi.

Nhưng sau đó toàn thân ông không kìm được mà run lên một chút.

Hành động thất bại, hầu hết những ngự quỷ nhân trong tổng bộ đều chết ở sân bay của thành phố Đại Xương.

Bây giờ tổng bộ không còn ai có thể dùng nữa.

Mặc dù vẫn còn một số ngự quỷ nhân và người phụ trách không tham gia vào hoạt động này, nhưng những người đó đều là những ngự quỷ nhân bình thường, không thể sử dụng được nhiều.

Họ căn bản không thể chống đỡ để vận hành tổng bộ được.

Kết thúc rồi! Nghĩ đến đây, Tào Duyên Hoa bất lực ngồi phịch xuống ghế như bị rút hết sức lực, hồi lâu không thể tỉnh lại.

Vài chục phút trôi qua.

Sự xuất hiện của Thẩm Lương khiến hắn tỉnh lại sau khoảng thời gian thất thần.

"Thứ trưởng, chúng ta vẫn chưa thua.

Chúng ta còn có Tần Lão.

Nếu hắn chịu đến thành phố Đại Xương, tôi tin rằng chuyện này có thể giải quyết được.

Chúng ta không được để những người khác hy sinh vô ích."

Với lời nhắc nhở này, Tào Duyên Hoa vội vàng đứng lên: "Đúng vậy, nói rất đúng, chúng ta còn có Tần Lão, trước khi Triệu Kiến Quốc cắt đứt liên lạc cũng nói rằng nên phái Tần Lão qua đó.

Chúng ta vẫn chưa thua, chúng ta vẫn còn có Tần Lão, chúng ta vẫn còn có cơ hội thắng.

Tôi sẽ đích thân đến thăm Tần Lão, tôi tin rằng trong hoàn cảnh này hắn nhất định sẽ ra tay."

Rất nhanh, hắn vội vàng cùng Thẩm Lương rời phòng làm việc, hướng về nơi mà Tào Lão ở trong tổng bộ, chuẩn bị mời ông lão này ra tay.

Cùng lúc này, ở thành phố Đại Xương, Dương Gian có khoảng thời gian bình tĩnh ngắn ngủi sau khi tiêu diệt nhóm những ngự quỷ nhân trong tổng bộ.

Hắn có lẽ sẽ được an toàn trong khoảng thời gian tiếp theo, nhưng sự an toàn này phần lớn sẽ không kéo dài lâu đầu.

Hắn đã giết không biết bao nhiêu ngự quỷ nhân trong tổng bộ, hậu quả phải nói là rất nghiêm trọng.

Dương Gian cảm thấy hôm nay hắn giết những ngự quỷ nhân đó giống như một lời giới thiệu, sẽ nổi danh toàn bộ giới linh dị và kéo đến rất nhiều nguy hiểm.

"Hy vọng rằng mình vẫn có thể chặn được đợt tấn công thứ hai.

Sự trưởng thành của quỷ đồng phải được đẩy nhanh mới được."

Hắn thầm suy nghĩ.

Đáng tiếc là hắn không thể sử dụng quỷ hồ ở đây, dẫn đến rất nhiều vật phẩm linh dị và đạo cụ linh dị của hắn đều không thể sử dụng được.

Hơn nữa, 40% sức mạnh của quỷ hồ cũng là một trợ giúp đắc lực.

Ngoài ra, quỷ cầu của hắn cũng bị lạc ở thị trấn Bạch Thủy và hiện không có ở đây bên cạnh hắn.

Vì vậy, tình trạng hiện tại của Dương Gian không phải ở thời kỳ hoàng kim, thứ mà hắn có thể dựa vào là ngọn giáo nứt và mắt quỷ.

"Trước khi đợt tấn công thứ hai ập đến, mình không thể lãng phí thời gian được.

Bên cạnh việc xóa ký ức của những người quen, mình cũng nên chuẩn bị một chút.".

Mắt hắn khẽ di chuyển và sau đó hắn biến mất khỏi sân bay.

Khi hắn xuất hiện lần nữa, hắn đã đứng trước một ngôi đền ở thành phố Đại Xương.

Mắt quỷ nhìn vào tầng hầm của ngôi đền.

Một bức tường gạch đá xanh và một cánh cổng đã bị bịt kín từ lâu.

Cánh cổng này đã cũ và nặng, chưa bao giờ được mở.

Dương Gian lần theo kí ức trước kia mà đến đây, hắn đến đây là muốn lấy đi cái định quan tài của thế giới này, như thế thì trong tay hắn sẽ có hai cái đinh quan tài.

Đây là một cải tiến rất lớn đối với hắn.

Quỷ vực của hắn không chút do dự xâm nhập đến trước cửa tầng hầm, rồi đẩy cánh cửa gỗ ra và sải bước vào.

Trong phòng tối đến mức giơ tay ra trước mặt cũng không nhìn thấy các ngón tay.

Những căn phòng này rộng lớn không gì sánh được, ngoài sức tưởng tượng.

Mắt quỷ của Dương Gian phớt lờ sự ảnh hưởng của bóng tối và hắn bước nhanh về một hướng.

Ở đó, có một cái cây dường như mọc ra từ xương, trên cây là một bóng người cao lớn màu đen, giống như quỷ ảnh vậy.

Tuy nhiên nó còn lớn hơn cả quỷ ảnh.

Lúc này, nó đang bị cái đinh quan tài xuyên qua cơ thể và bị đóng đinh vào thân cây.

Dương Gian dừng lại trước bóng đen kỳ quái bị đóng đinh đó.

Hắn xem xét kỹ lưỡng nó bằng mắt quỷ của mình và không thể nhìn ra bóng đen khổng lồ này là thứ gì, nhưng hắn chắc chắn rằng không phải là quỷ ảnh.

Bóng đen đó, nói chính xác là một khối bóng tối hình người.

Dường như bóng tối bao phủ một thứ gì đó, giống như một chiếc quan tài.

Nếu như có thể xé lớp bóng tối này ra thì có thể thấy rõ rằng thứ bị đóng đinh trên cây rốt cuộc là thứ gì.

Bình Luận (0)
Comment