Dương Gian vươn tay định rút đinh quan tài và thả lệ quỷ ra, nhưng khi đưa tay ra thì hắn lại dừng lại.
Vì mắt hắn vô tình nhìn vào vị trí của cái đầu.
Đó là một con mắt đỏ tươi, rùng rợn.
Đây là mắt quỷ của thế giới này.
"Nếu mình lấy đi mắt quỷ thì ở thế giới này mình sẽ có hai mắt quỷ, khi đó sức mạnh linh dị của mình sẽ tăng lên theo cấp số nhân.
Nếu nói sáu tầng quỷ vực của mình có thể tạm dừng mọi thứ xung quanh, vậy thì nếu như có hai mắt quỷ mình chỉ cần khởi động ba tầng quỷ vực là đủ rồi."
Dương Gian không khởi động lòng khi nghĩ đến điều này.
Ba tầng quỷ vực đã có thể tạm dừng, Vậy thì bốn tầng quỷ vực sẽ có thể khởi động lại trong phạm vi lớn hơn.
Đây thực sự giống như là đang hack vậy.
Hơn nữa mắt quỷ mới sẽ không có nguy hiểm lệ quỷ sống lại trong một thời gian ngắn.
Tuy rằng không chống đỡ được lâu nhưng chỉ cần kiên trì trong vài giờ là được, đợi sau khi thoát khỏi thế giới này thì Dương Gian sẽ không cần nữa.
"Đây có khi nào là một cái bẫy không?"
Lúc này, trong lòng Dương Gian không khỏi có một ý nghĩ khác, hắn đang nghĩ nếu như lấy đi mắt quỷ thứ hai thì hắn phải chịu một cái giá lớn như nào.
Nhưng sau khi nghĩ lại một lúc, hắn thực sự không thể nghĩ đến mình sẽ phải gánh chịu rủi ro to lớn nào.
"Không nghĩ nhiều thế nữa, lấy đi rồi nói sau.
Đợt tấn công đầu tiên đã tập hợp tất cả các ngự quỷ nhân trong tổng bộ rồi, như vậy đợt tấn công thứ hai nhất định Tần Lão sẽ đến, hoặc là những quái vật thời Trung Hoa Dân Quốc, nếu mình không thắng cấp, có lẽ sẽ không cầm cự nổi đợt tấn công thứ hai mà chết."
"Trước tiên hãy làm chủ sức mạnh linh dị này cái đã, hậu quả gì là chuyện của sau này."
Dương Gian nghĩ đến đây cũng không còn do dự nữa, lập tức đào mắt quỷ ra, sau đó rút đinh đóng quan tài ra, rồi nhanh chóng rời khỏi đây mà không nhìn lại.
Về vấn đề lệ quỷ sống lại không phải là điều hắn nên cân nhắc.
Ngay cả khi có rất nhiều xác chết của những ngự quỷ nhân nằm trong sân bay của thành phố Đại Xương, hắn vẫn chưa xử lý nó, ngay cả khi vành đai linh dị bao trùm thành phố Đại Xương, cùng lắm thì hắn đổi nơi khác, hắn căn bản không cần nghĩ đến hậu quả.
Nắm lấy những chiếc đinh quan tài kho lạnh, rỉ sét, trái tim của Dương Gian tự tin hơn một chút.
Đồng thời, hắn nhìn vào mu bàn tay của mình.
Vào lúc này, một con mắt quỷ đỏ tươi đột ngột mở ra, rồi quay lại không ngừng, đồng thời, một góc nhìn khác hiện ra trong tâm trí của Dương Gian Mọi thứ đều quá quen thuộc, như thể trở lại khi bắt đầu.
Dương Gian đã điều khiển hai con mắt quỷ, có được hai chiếc định quan tài, sức mạnh linh dị của hắn một lần nữa đã được tăng lên.
Mặc dù điều này chỉ là tạm thời.
Dương Gian một lần nữa quay trở lại tòa nhà cao nhất thành phố, tầng cao nhất của cao ốc Thượng Thông.
Quỷ nhãn của hắn lại mở ra và nhìn vào khoảng không.
Quỷ vực vốn đủ để dễ dàng bao phủ một thành phố nay lại mở rộng hơn nữa.
Lúc này, không chỉ thành phố Đại Xương bị bao phủ bởi quỷ vực mà ngay cả các thị trấn gần thành phố Đại Xương cũng bị bao phủ trong đó.
"Thật thú vị."
Dương Gian nở một nụ cười, như thể hắn đã tìm thấy một món đồ chơi thú vị nào đó.
Hắn muốn làm quen với con mắt quỷ thứ hai càng sớm càng tốt, đồng thời hoàn thành việc chỉnh sửa trí nhớ của những người quen.
Nhưng hiện tại, sự trưởng thành của quỷ đồng cũng đang tiếp tục diễn ra.
Sau khi ăn quỷ chết đói, quỷ đồng không rời thành phố Đại Xương mà đưa Vương San San đến tiểu khu Quan Giang quen thuộc.
Quỷ đồng xuất hiện trong một ngôi nhà cổ đổ nát của thời Trung Hoa Dân Quốc.
"Nó đang tìm gương quỷ hay đến tìm cái tủ quỷ?"
Vương San San tò mò, nhưng không can thiệp vào hành vi của quỷ đồng, vì Dương Gian nói rằng quỷ đồng đã biết nó phải trưởng thành như thế nào.
Cô ấy chỉ cần trông nó thôi là được.
Quỷ đồng lên tầng hai và chạy lon ton vào phòng thứ ba.
Đó là căn phòng có chiếc gương quỷ.
Lúc này, quỷ đồng đưa lòng bàn tay ra và chạm vào chiếc gương quỷ.
Ngay sau đó, bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của nó rơi vào trong gương, sau đó dường như có thứ gì đó nắm lấy tay quỷ đồng và lập tức kéo toàn bộ cơ thể của nó vào trong.
Quỷ đồng biến mất ngay trước mặt.
"Nó có thể vào trong gương quỷ sao?"
Ánh mắt Vương San San khẽ động, cảm thấy có chút kinh ngạc.
Cô đã từng tiếp xúc với gương quỷ, nghe Dương Gian nhắc đến một số đặc điểm của gương quỷ, hình như chỉ có người sống mới có thể rơi vào gương quỷ, còn lệ quỷ sẽ bị gương quỷ chặn lại.
Quỷ đồng đã thực sự vào trong gương quỷ.
Chẳng lẽ thân phận hiện tại của nó là người sống sao? Vương San San không hiểu, cũng không hiểu quá nhiều chuyện linh dị, cô chỉ lặng lẽ đứng bên ngoài cửa và đợi quỷ đồng bước ra khỏi chiếc gương quỷ.
Không bao lâu sau.
Một cánh tay mỏng manh vươn ra khỏi gương, quỷ đồng vừa bước ra khỏi gương quỷ vừa nhai.
Bụng nó phình to như thể nó vừa được ăn no.
Nhưng ngay sau đó, dạ dày của quỷ đồng lại co thắt, nó đang tiêu hóa lệ quỷ mà nó đã ăn, khiến linh dị của lệ quỷ đó trở thành một trong những mảnh ghép của chính nó.