“Không, không được.
Nếu chỉ là tự thân sống lại, lúc mình sống lại, khôi phục bình thường thì trong nháy mắt mình sẽ bị tập kích tiếp, kết quả sẽ không thay đổi.
Hơn nữa sau đó có lẽ mình sẽ không thể sống lại được, Tần Lão biết trước tương lai kia chắc chắn đã biết điều này."
“Vì vậy chỉ còn một cách để thắng, đó là phạm vi sống lại lớn hơn, khiến cho mình trở lại quá khứ lâu hơn nữa."
Quỷ nhãn chỉ mở chưa đầy ba mươi phút, đây là điều lúc trước hắn làm được khi đối đầu với lão thi cổ trạch.
Bây giờ phạm vi Dương Gian sống lại chắc chắn chưa đầy năm phút, mà trở lại năm phút trước đó, chờ Tần Lão xuất hiện hắn vẫn không thể thắng, vậy nên cách duy nhất là sống lại nơi xa hơn.
Nhưng muốn làm vậy thì chỉ còn một cách, đó là trạng thái sống lại vô hạn.
"Liều mạng"
Dương Gian quả quyết mở tám tầng quỷ vực ra trong nháy mắt.
Lúc này ánh sáng đỏ khuếch tán, một phần xung quanh dần biến mất, trạng thái cơ thể hắn đang nghịch chuyển với tốc độ khó tin.
Ba mươi giây, Dương Gian hoàn toàn khôi phục trạng thái bình thường, tất cả mộ phần xung quanh đều biến mất, cả bãi tha ma cũng không thấy.
Ba phút, Tần Lão và xe buýt linh dị đều biến mất.
Nhưng mà lúc này, quỷ nhãn của Dương Gian bắt đầu xao động, không bị khống chế.
Lúc này Dương Gian rời khỏi phạm vi sống lại.
Thời gian đã đến hai mươi chín phút.
Dương Gian thở hổn hển, nhìn xung quanh một chút.
Dường như tất cả đều bình thường, bây giờ hắn vẫn đứng trên đường cái như trước, xung quanh không còn mấy ông bà lão thời dân quốc.
"Lại đến rồi."
Hắn mở quỷ nhãn thứ hai, quỷ nhãn này đạt được từ thế giới này.
Nhưng quỷ nhãn thứ hai chưa mở cấp độ, cần thời gian khôi phục.
Dương Gian không chút do dự, bắt đầu dùng quỷ vực bao trùm toàn thành phố, kích thích quỷ nhãn thứ hai khôi phục, đồng thời hắn không ngừng di chuyển vị trí của mình, không dám dừng lại một khắc nào.
Quỷ nhãn thứ hai bắt đầu khôi phục dưới sự kích thích không ngừng, ban đầu quỷ vực chỉ có thể mở một tàng, nhưng nhanh chóng mở ra ba tầng, bốn tầng, sao đó năm tầng...
"Quỷ vực sáu tầng"
Dương Gian cách xa tòa nhà kia, đi đến một tòa nhà cao nhất trong thành phố khác.
Quỷ vực bảy tầng.
Chịu kích thích không ngừng, tốc độ khôi phục của quỷ nhãn thứ hai trên cả tưởng tượng.
Mà lúc này.
Hai giờ ba mươi phút.
Hai ngọn đèn lần nữa chiếu sáng phía sau Dương Gian.
"Cái gì?"
Lúc này Dương Gian mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin.
Hắn bị tập kích tần nữa.
Tại một tòa nhà cao nhất thành phố, một chiếc xe buýt quỷ dị đột ngột xuất hiện, muốn đâm chết.
Quỷ nhãn khôi phục, quỷ vực tám tầng.
Mở lại!
Bắt đầu mở rộng phạm vi đợt thứ hai.
Trong nháy mắt, Dương Gian biến mất, xe buýt linh dị không đâm được gì.
Một phút.
Hai phút.
Vừa đến ba phút, Dương Gian lập tức ra khỏi phạm vi trạng thái sống lại, hắn vẫn đứng trên tòa nhà cao nhất, nhưng mà xe buýt linh dị đã biến mất không thấy.
Bây giờ thời gian đã là hai giờ hai bảy phút.
"Mấy lão già này, quả nhiên đã nhìn chằm chằm mình rồi, nhưng mà bọn họ chậm một bước"
Dương Gian đổ mồ hôi lạnh, lúc này hắn đứng lên.
Lúc này quỷ nhãn thứ nhất trở lại hai giờ hai mươi bảy phút, có nghĩa là xao động biến mất.
Quỷ vực tám tầng mở ra lần nữa.
Dương Gian không trì hoãn trở lại hai giờ hai mươi bốn phút, mà quỷ nhãn thứ hai khôi phục xao động cũng đã biến mất.
Luân phiên sống lại, quỷ nhãn thay nhau khôi phục xao động.
Đây cũng là lý luận sống lại vô hạn của Dương Gian.
Trong hiện thực hắn không thể làm, nhưng ở đây, hắn có thể điều khiển được quỷ nhãn thứ hai.
Làm được như thế, hắn mới có thể đối phó với mấy quái vật thời dân quốc kia.
"Còn sáu phút nữa Tần Lão mới có thể tấn công, thời gian để mình chuẩn bị càng nhiều"
Lúc này Dương Gian mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà hắn cao hứng chưa được bao lâu.
Bỗng nhiên.
Lúc này cánh cửa tầng cao nhất bỗng mở ra.
Trong hành lang.
Mộng bà lão mặt mũi nhăn nheo, còng lưng cầm giỏ thức ăn từ từ đi đến, vẻ mặt bà ta quỷ dị, nhìn chằm chằm Dương Giang “Hả?"
Dương Gian nhận ra gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn.
Lúc này con người co lại, lộ vẻ khó tin.
"Mạnh Tiểu Đổng phòng 301, thành phố Đại Xuyên?"
“Mới có sáu phút, nhóc con, cậu trốn chưa đủ xa."
Vẻ hiền hậu của bà lão bỗng thay đổi, trở nên hung ác như lệ quỷ.
Vừa dứt lời đã khiến Dương Gian hoảng sợ.
Không sai, bà lão này là bà lão vừa rồi.
Nếu như nói Tần Lão có thể đoán trước tương lai, vậy bà lão này có thể khống chế quá khứ.
Bởi vì trong quá khứ đều có sự tồn tại của bà ta, mà sức mạnh linh dị của bà ta là xâm lược từ quá khứ đến hiện tại, thay thế chính mình bây giờ.
Chỉ cần Dương Gian sống lại trong quá khứ, dù thế nào cũng không tránh khỏi Mạnh Tiểu Đổng này.
Muốn đối phó với bà lão này, cách duy nhất là đến một thời gian không có bà ta.
Nhưng mà bà lão này sống từ thời dân quốc đến nay, có lúc nào không có bà ta chứ? Chỉ có tương lai mới không có bà ta.
"Nhưng mà Dương Gian lúc hai giờ ba mươi phút sẽ bị Tần Lão để ý, sáu giờ mười phút sẽ chết ở thế giới này, căn bản không có tương lai"
“Những quái vật thời dân quốc các người, liên thủ lại có thể phong tỏa quá khứ lẫn tương lai, thảo nào có thể ngừng lại thời đại linh dị.
Trừ năm tháng có thể giết chết các người, thật sự không biết có cách nào có thể thắng các người.
Tôi thừa nhận tôi khinh thường các người, các người còn đáng sợ hơn tôi tưởng tượng"