Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3045 - Chương 3045: Liều Mạng

Chương 3045: Liều Mạng

Dương Gian hít một hơi sâu, nắm chặt trường thương rách trong tay, nhưng lại không có cơ hội ra tay.

Trước mặt người này, dao bổ củi, quan tài đinh cũng trở thành món đồ chơi, không có tác dụng.

"Nhưng mà lần này cũng chỉ có bà đến, một đầu một, chưa chắc tôi đã không có cơ hội"

Vẻ mặt Mạnh Tiểu Đồng thay đổi, nở nụ cười, nụ cười này rất lạnh lẽo.

"Nhóc con, cậu có thể thử một lần, nhưng mà trước đó tôi hi vọng cậu có thể nhìn xuống phía dưới lầu."

Quỷ nhãn của Dương Gian di chuyển, vẻ mặt lập tức cứng đờ.

Lúc này bên dưới lầu không còn là người sống đi lại, toàn bộ đều là bà lão âm u đầy tử khí, cầm theo một cái giỏ đựng thức ăn, hơn nữa số lượng còn tăng lên theo thời gian.

"Ít nhất cũng mấy trăm”.

Không đếm chỉ, chỉ nhìn thoáng qua, trong lòng Dương Gian cũng đoán được đại khái.

Số lượng này khiến người ta hít thở không thống.

Hiển nhiên những bà lão này đều được xâm lấn từ quá khứ, mà có lẽ số lượng sẽ tăng vô hạn.

Nếu như nói Dương Gian là sống lại vô hạn, vậy thì Mạnh Tiểu Đồng là xâm lấn vô hạn.

Có lẽ sống lại vô hạn và xâm lấn vô hạn là sức mạnh linh dị cùng cấp bậc, nhưng nếu đánh thật thì rõ ràng Dương Gian chịu thiệt.

--- Vốn tưởng Dương Gian mở trạng thái sống lại vô hạn thì có thể tránh khỏi tập kích của Tần Lão, nhưng không ngờ để giết hắn, Tần Lão không chỉ kéo ông chủ bãi tha ma La Thiên đến, còn đưa cả Mạnh Tiểu Đổng thành phố Đại Xuyển đến.

Kéo hai lão quái vật thời dân quốc ra ngoài, không biết có lão quái vật thứ ba, thứ tư hay không.

Đây không đơn giản là chuyện võ công.

Lúc này, đến hai giờ hai mươi bốn phút, Dương Gian vẫn không thể thoát khỏi vòng vây của lão quái vật thời dân quốc.

Vẻ mặt hắn âm trầm nhìn bà lão còng lưng xách giỏ trước mặt.

Bởi vì quỷ nhãn của hắn đã nhìn thấy xung quanh tòa cao ốc này, số lượng bà lão đang tăng lên nhanh chóng.

"Tiếp tục trốn cũng không có ý nghĩa gì, đây đều là hình bóng Mạnh Tiểu Trong trong mấy thập niên trước đó, chỉ có cách duy nhất là liều mạng chống lại bà ta, chỉ như thế mình mới có khả năng sống sót.

Dù sao ở đây đối phó một mình bà ta còn tốt hơn hai giờ ba mươi phút đối phó với ba người Tần Lão, La Thiên và Mạnh Tiểu Đổng”.

"Hơn nữa thời gian đối phó với bà ta cũng không nhiều, chỉ có sáu phút, nếu như qua sáu phút không thể xử lí bà ta, thì chắc chắn mình sẽ thua.

Nhưng mà muốn đối phó Mạnh Tiểu Đổng thì không thể làm trong sáu phút, nhất định phải tiết kiệm thời gian càng nhiều càng tốt."

Ánh mắt Dương Gian lóe lên, lúc này đang điên cuồng suy nghĩ, lúc này hắn quyết định không chạy trốn nghĩa, chọn đối phó với Mạnh Tiểu Đổng.

Nhưng quỷ nhãn của hắn vẫn lóe sáng như trước, cố gắng mở rộng phạm vi sống lại.

"Cậu thanh niên à, từ bỏ đi, cho đến nay chưa từng có ai có thể thoát khỏi tay tôi, cậu cũng không phải là ngoại lệ”.

Mạnh Tiểu Đổng thấy Dương Gian cố gắng sống lại, lạnh lùng nhắc nhở.

"Tôi chưa từng nghĩ trốn thoát, bởi vì tôi biết mình trốn không thoát, nhưng mà tôi không có ý định ra tay với bà ở đây"

Dương Gian nói xong, phạm vi sống lại mở ra lần nữa.

Rất nhanh.

Hắn biến mất tại chỗ.

"Thì ra là thế, muốn tranh thủ thêm một chút thời gian sao? Đáng tiếc quá ngây thơ rồi, sáu phút cũng được, trăm phút cũng tốt, kết quả đều như nhau"

Mạnh Tiểu Đổng nhìn thấu ý đồ của Dương Gian, lúc này bóng dáng bà ta cũng biến mất.

Tầng cao nhất tòa nhà nhanh chóng khôi phục bình thường.

Thời gian nghịch chuyển.

Hai giờ hai mươi mốt phút.

Nghịch chuyển lần nữa.

Hai giờ mười tám phút.

Hai giờ mười lăm phút.

Dương Gian tiến vào trạng thái sống lại vô hạn, hắn cố gắng cách xa hai giờ ba mươi phút, đi đến lúc càng xa.

Liên tục sống lại, cuối cùng hắn tranh thủ được khoảng nửa tiếng.

Lúc này là hai giờ đúng.

"Đủ rồi, càng xa nữa cũng không có nghĩa, chỉ lãng phí sức lực mà thôi.

Ở đây chiến đấu với Mạnh Tiểu Đổng kia, hoặc là thắng, hoặc là chết."

Dương Gian hít một hơi sâu, rời khỏi trạng thái sống lại vô hạn, quyết định cho mình nửa tiếng để đối phó với Mạnh Tiểu Đổng.

Nhưng mà hắn không chờ trong thành phố.

Bởi vì hắn không quên linh dị của Mạnh Tiểu Đổng, bà ta muốn tăng số lượng thì nhất định phải thông qua người sống làm trung gian, thông qua người sống khiến cho bản thân trong quá khứ xuất hiện.

Nhưng mà muốn tìm một nơi lớn không có người trên thế giới này hơi khó.

Cuối cùng Dương Gian chỉ có thể chọn ứng chiến ở một vùng ngoại ô, đồng thời bao trùm quỷ vực khiến tất cả mọi người dời đi, tránh cho mấy người này bị Mạnh Tiểu Đồng làm trung gian.

"Trong phạm vi hai mươi km chỉ có mỗi mình, chắc là đủ rồi."

Dương Gian cầm trường thương cách trong tay, im lặng chờ đợi.

Hắn không biết bây giờ mình có phải là đối thủ không, cũng không biết mình có thể chống lại bao lâu, nhưng mà hắn còn một chiêu cuối, đó là quỷ đồng.

Hắn rất chờ mong quỷ đồng trưởng thành, nếu như quỷ đồng theo kịp thì nó sẽ xuất hiện, dù sao theo dự đoán của mình thì quỷ đồng sẽ ăn da người giấy.

Quỷ đồng không đến, cũng chỉ có một khả năng là nó tới rồi cũng chết, không thể thay đổi kết quả, vậy nên nó chọn tiếp tục trưởng thành.

Mà Dương Gian cần phải chống chọi đến khi quỷ đồng đến.

Bình Luận (0)
Comment