Bây giờ là hai giờ ba mươi phút.
"Đến rồi!"
Không chậm một giây, Dương Gian, người đang đứng giữa đường, ngay lập tức cảm thấy quỷ vực của mình bị xâm chiếm Một chiếc xe buýt cũ kỹ xuất hiện sau lưng Dương Gian trong làn không khí loãng, ánh đèn vàng chiếu vào, bao phủ cả người của Dương Gian.
Đồng thời, xung quanh có một tiếng xe hú vang lên vừa kì lạ lại vừa khàn.
Đèn pha ố vàng và âm thanh quái dị lạ lùng của chiếc xe dường như ẩn chứa một sức mạnh linh dị nào đó chưa được giải đáp.
Ngay cả Dương Gian, người đã sớm có sự chuẩn bị, cũng không kìm lại được mà dựng tóc gáy Nhưng vào lúc này, hắn cũng đã tìm ra cách để đối phó.
Gần như không kịp quay người lại, ngọn giáo nứt trên tay bị đẩy ra phía sau, sau đó một lực va chạm mạnh được truyền tới thân dọc giáo.
"Bang!"
Với một tiếng nổ lớn, Dương Gian bay ra và đập vào bức tường cách đó không xa.
Bức tường bị nứt và hắn gần như cắm người vào đó.
Nhưng lần này, cơ thể hắn không tiếp xúc với chiếc xe buýt linh dị.
"Ứng phó không tồi.
Dùng vũ khí trên tay để chặn lại xe bus và không bị đánh trực diện.
Nhưng đó chỉ là một sự khôn lỏi mà thôi, không thể dùng được đầu"
Xe bus linh dị dừng lại, một giọng nói già nua lại lãnh đạm vang lên.
Tần Lão từ từ chống gậy bước xuống ghế lái xe buýt.
Mặc dù Dương Gian bị đánh gục nhưng hắn không bị bất kỳ tổn thương nào, hắn đứng dậy ngay khi cơ thể di chuyển.
"Lần này ông mang đến đây bao nhiêu lão quái vật của thời Dân Quốc? Đừng nói với tôi rằng lần này ông là người duy nhất đến đây nhé."
Chỉ khi tự thân chuyển sang trạng thái khởi động lại, hắn mới có thể chống lại các cuộc tấn công linh dị của lũ quái vật thời Dân Quốc này.
Nếu không, chỉ cần gặp thôi là Dương Gian sẽ bị giết chết.
Dù có làm lại từ đầu nhưng vẫn không thể cẩu thả dược, chỉ cần có một chút sơ suất nhẹ là sẽ chết thảm.
"Cậu có thể sống sót cho đến bây giờ, điều đó có nghĩa là cậu đã thực sự đảo ngược được quá khứ.
Thật đáng sợ, còn trẻ như vậy mà có thể chống lại cuộc tấn công của Mạnh Tiểu Đổng.
nhưng cậu cũng đã phải trả giá rất nhiều.
Vì vậy tình huống như này sẽ không xảy ra lần thứ hai."
Vẻ mặt Tần Lão lạnh lùng nói.
"Liệu sẽ có lần thứ hai hay không, bây giờ vẫn còn rất khó nói"
Dương Gian nói.
Tần Lão khẽ nheo mắt không nói.
Lúc này, một người nào đó bước xuống chiếc xe buýt đã tắt máy lần nữa, người này không ai khác chính là Mạnh Tiểu Đổng từ phòng 301, thành phố Đại Xuyên, người đã bị Dương Gian giết trước đó.
Khuôn mặt già nua của Mạnh Tiểu Đổng ảm đạm, cầm cái giỏ, không nói gì, khi nhìn Dương Gian, bà ta có một cảm giác căm phẫn và thù địch mạnh mẽ.
"Chẳng qua cũng chỉ là bại tướng dưới tay tôi mà thôi."
Dương Gian nhìn bà chằm chằm và lạnh lùng nói.
Nhưng sau đó, một bóng dáng thứ hai bước xuống chiếc xe buýt thiếu ánh sáng, đây là một ông già toát ra hơi thở thối rữa, đôi con ngươi đen láy, như thể ông ta sắp chìm xuống đất.
"La Thiên, chủ nhân của nghĩa trang..."
Dương Gian ánh mắt khẽ nhúc nhích, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng, hai con quái vật của thời Dân Quốc này nhất định sẽ lại xuất hiện.
Chỉ là hắn cảm thấy tình huống không chỉ có như vậy.
Nếu chỉ có Tần Lão, Mạnh Tiểu Đổng và La Thiên có thể giết hắn, vậy thì trước đó hắn đã thành công rồi.
Bây giờ Tần Lão thất bại một lần, số người nhất định sẽ vượt qua lần trước.
Vì vậy, Dương Gian không nghi ngờ gì rằng sẽ có một con quái vật thứ ba, hoặc thậm chí thứ tư, từ thời Dân Quốc sẽ xuất hiện.
Vậy ai sẽ là người thứ ba? Ngay sau đó, một nhân vật thứ ba xuất hiện, người đó từ từ bước xuống xe buýt linh dị.
Đây cũng là một ông già, ông già này mặc một chiếc áo choàng cổ điển, khuôn mặt đầy nếp nhăn, làn da nâu đen có những vết xác chết khủng khiếp, đôi mắt trống rỗng và tê liệt không một chút biểu cảm.
"Bưu cục quỷ, La Văn Tùng? Là người quản lý bưu điện, tên này không thể ra khỏi bưu cục quỷ mới đúng.
Ông ta vậy mà cũng đã đến rồi, còn là ngồi xe buýt đến nữa."
Nét mặt Dương Gian hơi thay đổi, nhưng rất nhanh hắn đã hiểu ra rồi.
Thế giới này sẽ xuất hiện các loại tình huống phi lý để giết chết hắn.
Mắt quỷ thu được bị vỡ tan, người không thể ra khỏi bưu cục quỷ cũng có thể xuất hiện ở đây.
Nói không chừng xác chết nam tử cao lớn chết trong khách sạn Caesar cũng có thể sống lại.
"Chỉ bốn người các người thôi sao?"
Dương Gian hít một hơi thật sâu, vẫn đầy cảnh giác.
Điều hắn bận tâm nhất không phải là La Thiên, chủ nhân của nghĩa trang, mà là La Văn Tùng của bưu cục quỷ.
Tên này không phải ở trạng thái chia cắt linh dị sau khi chết, mà là ở thời kỳ hoàng kim.
Linh dị trên cơ thể hắn đều là quy luật giết người ắt chết.
Một khi kích hoạt, trùng điệp lên nhau có thể trực tiếp giết người, thậm chí khiến bạn không thể khởi động lại được.
"Cậu nghĩ bốn món đồ cũ chúng tôi không đủ để đưa cậu lên đường sao?"
La Văn Tùng nói, giọng nói của ông ta rất lạ, giống như một người đã chết rồi vậy.
Sau đó, các đường phố gần đó, cửa sổ và thậm chí cả nắp cống cũng rung chuyển dữ dội.
Mới hai giờ ba mươi phút chiều nhưng ánh sáng xung quanh lúc này đã mờ đi, giống như một ngọn đèn sắp tắt.