"Tôi nghĩ là vẫn còn thiếu một chút."
Khuôn mặt của Dương Gian vẫn như thường lệ, nhưng trái tim hắn căng thẳng, hắn thầm nghĩ: "Búp bê chết thay của Mạnh Tiểu Đổng, búp bê con rối và sự xâm lược vô hạn, có thể bảo vệ đồng đội, yểm hộ.
Mộ của La Thiên có thể chôn cất những linh dị đáng sợ.
La Văn Tùng có thể lập tức áp đặt quy luật giết người ắt chết.
Nếu ba người này hợp lực thì gần như bất khả xâm phạm, chưa kể còn có một Tần Lão tiên đoán được tương lai chỉ đạo hoạt động"
"Phong bế quá khứ, chôn vùi hiện tại và dự đoán tương lai, những thứ cũ kỹ này chọn ra một thứ bất kỳ cũng có thể giết chết mình."
"Tôi cũng cảm thấy vẫn còn thiếu một chút.
Hơn nữa tôi không muốn chuyện ngược quá khứ một lần nữa, thay đổi tương lai xảy ra nữa, nên tôi còn mời tới một người nữa."
Mặt Tần Lão co giật, lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng người thứ tư lại bước từ trên xe buýt xuống.
Người này mặc một bộ áo Tôn Trung Sơn màu đen, đi giày vải màu đen, khuôn mặt tuy già nua, đầy nếp nhăn, nhưng tư thế lại cực kỳ thẳng.
Cả người lộ ra một sự uy nghiêm khiến người khác phải hồi hộp.
Dường như sức mạnh linh dị kì dị tới mức nào thì trước mặt ông ta cũng không tạo ra được sóng gió gì.
Với sự xuất hiện của ông lão, Mạnh Tiểu Đổng, La Thiên, La Văn Tùng và thậm chí cả Tần Lão đều chủ động nhường đường.
Có vẻ như ông ta là trụ cột.
"Lão già trong ngôi nhà quỷ... Trương Động?"
Vẻ mặt của Dương Gian không còn vẻ uy nghiêm, mà trở nên có chút khó coi.
Hắn trước đó đã từng trải qua nhiệm vụ chuyển thư ở bưu cục quỷ, hắn biết rất rõ ông già trong ngôi nhà quỷ đáng sợ như thế nào.
Vì tên này có thể xóa sổ linh dị và khiến lệ quỷ chìm vào giấc ngủ sâu, có thể nói hắn là chủ nhân của tất cả các lệ quỷ.
"Bốn ngạ quỷ nhân hàng đầu thời Dân Quốc tập hợp lại với nhau, cộng với Tần Lão, đội hình này thực sự là đã rất xem trọng tôi rồi."
Dương Gian bắt đầu nghi ngờ liệu bây giờ quỷ đồng có thể chịu đựng được không.
Hắn lại nhìn vào chiếc xe buýt.
Có vẻ như không còn có ai xuống chiếc xe buýt tối om như vậy.
Có vẻ như Hồng tỷ, Lý Khánh Chi của khách sạn Caesar và chủ cửa hàng thuốc bắc sẽ không xuất hiện.
"Những người không nên tồn tại nên biến mất khỏi thế giới này"
Ông lão tên Trương Động lên tiếng, rồi lòng bàn tay khẽ nhúc nhích.
Vào lúc này, Dương Gian cảm nhận được sự nguy hiểm đáng sợ, không chút do dự, hắn trực tiếp tiến vào trong bảy tầng quỷ vực.
Hắn bắt đầu khởi động lại trước để tránh những cuộc tấn công linh dị sắp xảy ra.
"Tôi biết mà, tên hậu bối này quá cảnh giác, chỉ cần ra tay hắn sẽ giấu mình trong quá khứ ngay, điều này gây khó khăn cho tôi."
Đôi mắt đen của La Thiên hơi chuyển động.
Hắn không ra tay, sự tồn tại của hắn chỉ là một nỗi khiếp sợ.
La Văn Tùng, quản lý của bưu cục quỷ ở bên cạnh không nói lời nào, nhưng tất cả cửa ra vào và cửa sổ gần Dương Gian đều đã mở ra một kẽ hở, chỉ đợi Dương Gian đi ra sau khi khởi động lại.
Đòn tấn công ắt chết chồng chất cùng đất mộ chôn cất linh dị đang chờ thời cơ, xuất hiện trong tình huống này tương đương với tự sát.
May mắn thay, trước đó Dương Gian đã thắng Mạnh Tiểu Đổng, vượt qua sự phong tỏa trong quá khứ, vì vậy bản thân việc khởi động lại không bị đe dọa.
Nhưng tại thời điểm này, Mạnh Tiểu Đổng không cần phải hành động.
Vì đúng lúc này Trương Động đã xuất hiện.
Bàn tay già nua giơ lên, như muốn quét sạch đống rác rưởi trước mắt.
Một sức mạnh linh dị đáng sợ không thể diễn tả được ảnh hưởng đến xung quanh.
"Không ổn."
Dương Gian trợn to hai mắt, dù đã bước vào bảy tầng quỷ vực thì cũng không tránh được loại công kích này sao? Ánh sáng màu đỏ trên cơ thể biến mất ngay lập tức, sau đó mắt quỷ trên cơ thể lần lượt biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một mắt quỷ, như thể quay trở lại thời điểm khi mắt quỷ vừa được điều khiển, và mắt quỷ duy nhất còn lại này cũng chìm vào giấc ngủ sâu, thậm chí không thể mở ra.
Ngoài ra, bàn tay quỷ cháy đen đã được khôi phục lại hình dạng ban đầu, không còn dấu vết cháy xém nữa mà đã tái nhợt.
Quỷ hỏa cũng bị dập tắt, chỉ còn lại đốm lửa nhỏ không đáng nhắc đến, chờ đợi thời khắc được bùng cháy trở lại.
Ngay cả quỷ ảnh cũng mất khả năng di chuyển và im lặng tại chỗ.
Nếu không có sự hỗ trợ của linh dị của quỷ ảnh, mặc dù ý thức của Dương Gian vẫn ở đó nhưng cơ thể của hắn không thể cử động được nữa.
Lúc này, hắn giống như một người bình thường bại liệt chỉ có thể đứng tại chỗ mắt nhắm mắt mở.
May mắn thay, Trương Động không thể xóa bỏ lệ quỷ thực sự, nếu không, cuộc tấn công này Dương Gian sẽ phải biến mất khỏi thế giới này.
"Tiễn cậu ta lên đường đi."
Giọng điệu của Trương Đông rất bình tĩnh và trang nghiêm, ông ta không còn ra tay nữa mà chỉ đứng đó chắp tay sau lưng nói.
Khoảnh khắc giọng nói đó phát ra, cửa ra vào và cửa sổ gần Dương Gian mở ra ngay lập tức, nhiều cuộc tấn công linh dị ắt chết chồng chất ập đến.
Ngoài ra, gần đó còn có vô số mộ táng.
Những ngôi mộ này nối tiếp nhau, tạo thành một lăng mộ vô tận.
Bưu cục quỷ La Văn Tùng và chủ nghĩa trang La Thiên ngay lập tức bắt đầu.
Giết trước rồi chôn, để Dương Gian chết một cách hoàn toàn.