Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3084 - Chương 3084: Phương Pháp

Chương 3084: Phương Pháp

"Vậy được thôi, tôi sẽ cho cậu biết cách làm"

Rất nhanh, tiếng nói trong bóng tối thỏa hiệp: "Cậu nên đi bậc chuyên dụng.

Nhưng không thể bắt đầu từ bậc thứ nhất.

Bởi vì đang phải xuống lầu, có một số động cơ phải đi ngược lại.

Cậu phải bắt đầu đi xuống từ bậc thang thứ hai, bước xuống những bậc số chẵn, cậu sẽ không bị rơi xuống, nhưng trên bậc thang có quỷ cản trở, có thể thuận lợi đi xuống hay không tôi cũng không nói chắc được, phải xem năng lực của các cậu thôi."

“Đơn giản như vậy sao?"

Dương Gian híp mắt hỏi.

Giọng nói trong bóng tối nói: "Ngôi nhà này được xây dựng một cách có chủ ý, mọi thứ đều có thể theo dõi được và mọi thứ sẽ trở nên tương đối đơn giản khi cậu biết phương pháp".

"Dương Gian, tôi còn nhớ người ta đồn rằng số cầu thang là số lẻ là dương, số chẵn là số âm, bậc thang cuối cùng mà người sống đi vĩnh viễn là số lẻ.

Những lệ quỷ ở âm gian là không giống vậy, bậc thang mà bọn chúng đi vĩnh viễn là số chẵn.

Người đó bảo chúng ta đi bậc số chẵn rời khỏi đây, là nói với chúng ta người sống không thể rời khỏi đây, chỉ có người chết mới có thể."

Lưu Kỳ nén giọng nói.

"Nhưng thật hay giả, phải thử rồi mới biết được."

Nói xong, Lưu Kỳ lại thu hết can đảm và bước xuống bậc thang bên trái.

Các bậc thang bị hỏng ở bên trái vừa rồi đã trở lại bình thường, nhưng thay vì bước vào phần đầu tiên, hắn lại đi thẳng sang phần tiếp theo.

Phương pháp này là đúng, Lưu Kỳ không rơi vào bóng tối, hắn tiếp đất vững vàng trên các bậc thang, "Tôi sẽ không nói dối các cậu, dù sao thì tôi cũng không muốn các cậu gặp chuyện, bây giờ có thể giúp tôi được không?"

Giọng nói trong bóng tối nói.

Dương Gian nói: "Nếu chúng tôi có thể còn sống mà thoát khỏi đây, ba năm sau tôi sẽ quay lại đưa cô rời khỏi đây, nhưng không phải bấy giờ."

Nói xong, hắn đưa Vương San San và quỷ đồng bước những bước chân chẵn đi xuống nhanh chóng “Ba năm à?"

Giọng thở dài đầy xúc động: “Vậy được thôi, tôi sẽ đợi cậu ở đây thêm ba năm nữa, cậu đừng quên nhé"

---- Dựa theo phương pháp của giọng nói trong bóng tối, Dương Gian và những người khác xuống bậc thang rất thuận lợi, không có tình trạng bậc thang bị gãy.

Nhưng giọng nói cũng từng nói trên bậc thang có quỷ, có nguy hiểm, không phải tìm đúng đường đi xuống cầu thang thì nhất định sẽ an toàn.

Chẳng mấy chốc, Dương Gian, người đi xuống lầu, thăm dò và thấy điều gì đó bất thường.

Có một người nằm sấp trên bậc thang, người này bất động, như thể đã ở đây rất lâu, trên người phủ một lớp tro tàn.

Điều kỳ lạ hơn là phần giữa cơ thể của người này bị teo lại và trũng xuống, như thể thiếu một mảng lớn.

"Một con quỷ trên bậc thang? Đừng để ý đến, tôi sẽ giải quyết nó."

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn không có dừng lại, nhưng lúc vừa nhấc chân bước tới, chiếc đinh quan tài trong tay đã rơi xuống, xuyên qua lồng ngực của thi thể lõm trên bậc thang.

Thi thể nằm trên bậc thềm vẫn không nhúc nhích, không biết là do lệ quỷ vẫn chưa khôi phục, hay là do định trên tay Dương Gian đã phát huy tác dụng.

Tuy nhiên, cách tiếp cận này đã tránh được nguy hiểm và tiếp tục thuận lợi tiến về phía trước.

Đi được một lúc, trên bậc thang lại xuất hiện dị thường.

Tình huống lần này có chút khác biệt so với lần trước.

Trên bậc thềm có một con búp bê đất sét.

Con búp bê này trông không lớn lắm, khoảng mười một hay mười hai tuổi và nó có dáng vẻ một cô gái.

Chỉ là tư thế của con búp bê đất sét này có chút kỳ quái, bộ dạng há miệng kêu gào khiến người ta có chút rùng mình.

Thấy vậy, Dương Gian cũng không do dự nữa, tiến lên một bước, gio trường thương trong tay lên.

Nhưng ngay khi hắn bước lên bậc thềm, con búp bê đất sét quay ngoắt đầu lại.

Lúc này, cái đầu bằng đất sét đang há hốc mồm càng thêm đáng sợ, một loại linh dị đáng sợ nào đó lập tức thức tỉnh, thậm chí muốn công kích Dương Gian.

Những khoảnh khắc tiếp theo, khi chiếc rìu bổ củi trượt qua, miệng con búp bê đất sét đã đóng lại ngay lập tức, đồng thời cái đầu bằng đất sét cũng lăn xuống.

Nhưng có một dòng máu đặc sệt chảy ra từ chiếc cổ bị gãy.

"Phải tăng tốc, dường như quỷ trên bậc thang xuất hiện ngày càng nhiều hơn."

Dương Gian không nhìn nhiều, tiếp tục đi về phía trước trong khi lệ quỷ bị chia cắt.

Lưu Kỳ và Vương San San đã bị sốc khi nhìn thấy.

Phải biết rằng các bậc thang rất hẹp, lệ quỷ này vừa hay đứng về phía trước, nếu họ muốn vượt qua, họ phải tiếp xúc trực tiếp với lệ quỷ.

Và khả năng cao là lần tiếp xúc này sẽ bị lệ quỷ trên bậc thang tấn công.

Nếu không có ngự quỷ nhân hàng đầu như Dương Gian mở đường thì họ sẽ chết ở đây, không đi được bao xa.

Và khi tiếp tục tiến lên, Dương Gian càng gặp phải nhiều nguy hiểm hơn.

May thay chúng đã được xử lý kịp thời.

Sau cùng, mặc dù có quỷ trên bậc thang nhưng họ cũng chỉ gặp thoáng qua.

Một vài lúc may mắn hơn thì lệ quỷ sẽ không hồi sinh và tấn công họ.

Chỉ là thỉnh thoảng Dương Gian vẫn lựa chọn ra tay để an toàn.

Nhưng cũng có những lúc mạo hiểm, đó là khi có ba con quỷ đứng trên một bậc thang nào đó chắn ngang đường, ba con quỷ này vẫn đang trong trạng thái khôi phục.

May mắn thay vũ khí linh dị trong tay của Dương Gian mạnh hơn, hắn đã đột phá sự phong tỏa của lệ quỷ để họ không chết trên đường đi.

Không biết đã mất bao lâu.

Tất cả những gì biết là sau một thời gian dài căng thẳng thần kinh, khi Dương Gian bước lên bậc thang cuối cùng, hắn phát hiện bóng tối xung quanh mình đã biến mất trong tích tắc.

Hắn đi đến một hành lang mờ tối.

"Ra ngoài rồi?"

Dương Gian bình tĩnh lại, chỉ khi đó hắn mới chắc chắn rằng mình đã lên đến tầng một của ngôi nhà gỗ, thoát khỏi sự ràng buộc của cầu thang.

Lưu Kỳ, Vương San San và quỷ đồng cũng theo sát và bước xuống các bậc thang.

Bình Luận (0)
Comment