Và tại thời điểm này, vết chân quỷ cẩu ướt át xuất hiện, hướng về ngôi nhà gỗ ven vũng nước nhỏ.
Dương Gian không có cách nào để lưu lại môi giới, vì vậy hắn chỉ có thể sử dụng phương pháp tốn nhiều thời gian và công sức nhất.
Mặc dù phương pháp này không hiệu quả, nhưng nó thực sự theo khoảng cách cuộc xâm lược của quỷ hồ.
Mặc dù dấu chân ướt của con quỷ cẩu rất nhạt, nhưng đằng sau chúng là một hồ nước cực sâu.
Miễn là môi giới không bị can thiệp và biến mất, khi đó Dương Gian biết loại phương pháp này sẽ thành công Dấu chân ướt của con quỷ cẩu nhanh chóng kéo dài ra bên ngoài ngôi nhà gỗ.
Khi nước quỷ hồ hòa vào máu do Lưu Kỳ để lại ngoài cửa.
Dương Gian ở trong nhà gỗ lập tức nhận ra.
"Thành công rồi."
Hai mắt Dương Gian khẽ chuyển động, hắn vươn tay chạm vào vết máu trên mặt đất, sau đó vết máu dần dần lan tràn, nhanh chóng tạo thành một vũng nước.
Đúng lúc này, môi giới của quỷ hồ kéo dài vào nhà gỗ.
Cái gọi là sự can thiệp linh dị đã không xuất hiện.
Khi vệt nước trên mặt đất dần lan rộng và lớn hơn, cuối cùng cũng hình một vũng nước đọng.
Khi vũng nước đọng đủ lớn để chứa một người, Dương Gian không chút do dự ném quỷ đồng vào chỗ nước đọng.
Quỷ đồng ngay lập tức chìm và biến mất trước mắt hắn.
"Không sao, có thể đi rồi."
Dương Gian đã dùng quỷ đồng để dò đường và xác định rằng môi giới này rất ổn định.
Sau đó, Vương San San và Lưu Kỳ cũng lần lượt chìm vào vũng nước đọng.
Dù Dương Gian là người cuối cùng chìm vào vũng nước đọng nhưng vẫn diễn ra suôn sẻ và không có tình huống đột ngột nào xảy ra.
Dòng nước đọng lạnh lẽo và sâu thẳm, nhấn chìm vạn vật.
Cả Lưu Kỳ và Vương San San đều cảm thấy đau đớn và nghẹt thở.
Nhưng quá trình này diễn ra rất ngắn, Dương Gian đã ngay lập tức đưa họ ra khỏi quỷ hồ.
Sau khi thoát khỏi mặt nước một lần nữa, một vài người đã xuất hiện không xa bên ngoài ngôi nhà.
"Thật không thể tin được khi sử dụng nước làm môi giới kết nối các địa điểm, liệu rằng chúng ta có thể rời khỏi Thị trấn Bạch Thủy bất cứ lúc nào không?"
Lưu Kỳ nói.
Dương Gian đáp: "Có, nhưng vẫn còn vấn đề ở thị trấn Bạch Thủy, chúng ta không thể đi bây giờ.
Hơn nữa tôi cần phải ghi chép, có khả năng lần sau sẽ tới nữa, tôi vẫn chưa điều tra rõ một vài tình huống."
Hắn bước ra khỏi vùng nước đọng và sử dụng sức mạnh linh dị của quỷ hồ để mở rộng dần diện tích vùng nước đọng.
Mặc dù không có vong linh lang thang ở đây, nhưng hắn cũng lo lắng rằng có quá ít nước đọng lại, nó sẽ bị quấy rầy bởi linh dị ở đây và cuối cùng sẽ biến mất.
Và ngay khi Dương Gian rời khỏi ngôi nhà gỗ thông qua phương pháp gian xảo này.
Vào lúc này, tình hình thực sự ở trong ngôi nhà lại vô cùng kinh hoàng, Về cơ bản, nó khác với những gì họ đã thấy trước đây, tất cả quan tài trong nhà gỗ đã được mở ra.
Hơn nữa, có mỗi một bóng dáng đáng sợ đang lởn vởn quanh mối quan tài, có chừng hơn chục con.
Bóng dáng gần nhất chỉ cách chỗ Dương Gian lúc nãy chưa đầy một mét.
Một khi Dương Gian tiến lên phía trước hai bước và rời khỏi phạm vi bậc thang, họ sẽ lập tức tiến vào khu vực lệ quỷ khác đang phụ trách.
Lúc đó thì không biết họ sẽ phải chiến đấu với bao nhiêu lệ quỷ đáng sợ mới có thể sống sót thoát ra khỏi căn nhà gỗ này, có thể nói mỗi bước đi đều khiến người ta giật mình.
Bản thân Lưu Kỳ cũng không ngờ rằng phương pháp dùng máu làm môi giới để đưa quỷ cẩu vào nhà gỗ của mình lại được Dương Gian sử dụng, thành công tránh phải chiến đấu kinh khủng.
--- Sau khi rời khỏi nhà gỗ, Dương Gian có thể sử dụng quỷ hồ.
Dù cuộc xâm lược của quỷ hồ đã bị xáo trộn nhưng nó vẫn chưa đến mức hoàn toàn không thể sử dụng được.
Hắn lấy áo liệm quỷ ở chỗ nước đọng ra, ném cho quỷ đồng và yêu cầu quỷ đồng mặc vào.
Với sự bảo vệ của áo liệm quỷ, quỷ đồng sẽ không dễ dàng bị giết.
Đồng thời, Dương Gian đã lấy những con búp bê chết thay, quỷ hỏa, thậm chí cả những sợi dây cỏ bện và những thứ linh dị khác từ quỷ hồ để đảm bảo an toàn.
Lúc trước hắn chuẩn bị quá ít, vốn tưởng rằng chỉ cần quỷ hồ tồn tại, hắn sẽ không lo ngại gì nhưng ai ngờ vừa rồi quỷ hồ cũng đã bị ngăn chặn.
"Nhà gỗ này rất đặc biệt, mình cảm thấy sau này vẫn có cơ hội đến đây, nhưng bây giờ quá nguy hiểm, may là lần này mình đã thoát ra ngoài mà không gặp rủi ro gì"
.
Lúc này Dương Gian đang nghiêm túc nhìn căn nhà gỗ trên con đường vắng lặng im phăng phắc.
Căn nhà gỗ vẫn như cũ không có dị thường, quỷ bên trong vẫn chưa chui ra, những vong hồn lang thang cũng không dám tới gần nơi đó.
"Thật kỳ lạ, nhà gỗ đó lại có thể giúp con người trở về thế giới ba năm trước."
Lưu Kỳ cảm khái nói: “Nếu có thể điều khiển loại sức mạnh linh dị này thì tốt rồi, dù chỉ là một thế giới hư ảo do linh dị tạo ra cũng có thể khiến con người ta trầm luân trong đó."
"Mọi thứ có lẽ là do cái xác ướp trong căn phòng bằng gỗ đó gây ra, đó có lẽ là nguồn gốc."
Vương San San nói, cô vẫn còn lo sợ về xác ướp trong căn phòng.
Dương Gian đáp: "Có vẻ như giới linh dị vẫn còn ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Ngay cả những ngự quỷ nhân hàng đầu thời Dân Quốc cũng không dám nói rằng họ nắm chắc linh dị trong tay.
Trước đây tôi chưa bao giờ nghe nói về sự tồn tại của trấn Bạch Thủy, nếu không phải lần này nó đột ngột xuất hiện trong thực tế, tôi nghĩ cả đời này cũng rất khó tin rằng sẽ có một nơi như vậy."