Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3087 - Chương 3087: Cứu Vớt

Chương 3087: Cứu Vớt

Con đường có thể làm cho người thân sống lại, căn nhà gỗ có thể trở về ba năm trước, cùng với từng cửa hàng giống như lệ quỷ đang hoạt động ở thị trấn Bạch Thủy.

Đây tuyệt đối không phải là sự tồn tại mà những ngự quỷ nhân có thể xây dựng và tạo ra.

"Nhưng chúng ta không có thời gian để tiếp tục cảm khái ở đây.

Bây giờ là mấy giờ rồi? Chúng ta phải quay lại cứu người."

Dương Gian hỏi.

Lưu Kỳ nhìn thời gian: "Bây giờ là bốn giờ sáng, vẫn còn hai giờ để hành động."

"Chắc sẽ kịp thôi, đi thôi."

Dương Gian chỉnh lại một chút rồi đi tiếp.

Hắn không quay lại đường cũ, vì sẽ mất một khoảng thời gian dài để quay lại con đường ban đầu.

Con đường mà vong linh lang thang đầy rẫy nguy hiểm và không hề thuận buồm xuôi gió.

Vì vậy, hắn đã dùng nước dưới chân mình như một phương tiện để kết nối lại đến quỷ hồ.

Trước đó khi Dương Gian ở thị trấn Bạch Thủy cũng có lưu lại dấu vết của nước đọng, nước đọng này thông nhau, có thể dùng làm cửa ra vào.

Cả nhóm lại chìm trong làn nước tù đọng và trực tiếp rời khỏi con đường nơi vong hồn lang thang.

Khi họ nổi lên từ hồ một lần nữa, Dương Gian và những người khác đã xuất hiện ở thị trấn Bạch Thủy.

Lúc này, thị trấn Bạch Thủy vẫn đang về đêm.

Đó vẫn là thời điểm mà linh dị và thực tại giao thoa.

Vì cái chết của Tiêu Dương, linh dị của quỷ vũ bắt đầu mất tác dụng.

Những người sống bị ảnh hưởng bởi sức mạnh linh dị dần dần thoát khỏi trạng thái của người bán sống bán chết và tỉnh lại, thị trấn Bạch Thủy đã chết ban đầu đã trở nên "náo nhiệt "

hơn một chút.

Dương Gian vừa liếc đã thấy những người bình thường chạy xuống đường trong hoảng loạn, cũng nghe thấy tiếng la hét kinh hoàng từ đâu đó trong thị trấn Bạch Thủy.

Thậm chí còn nhìn thấy một xác chết vặn vẹo trên vỉa hè cạnh đường.

Cái xác vẫn còn tươi mới, rõ ràng là mới chết chưa được bao lâu, có vẻ như không phải do hắn giết mà là chết dưới tay của lệ quỷ.

Phải biết rằng có lệ quỷ lang thang xung quanh thị trấn Bạch Thủy.

Người bình thường bị quỷ nhắm tới đều sẽ chết rất thảm.

"Sự hỗn loạn ở thị trấn Bạch Thủy đã bắt đầu, điều tôi lo lắng nhất trước đó thực sự đã xảy ra."

Dương Gian nói.

"Đúng vậy, những người bị linh dị ảnh hưởng đã thức tỉnh.

Họ không biết rằng nơi này không còn là thị trấn Bạch Thủy thực sự nữa, mà là một nơi linh dị.

Giờ những người sống này đang lộn xộn quanh đây, ai cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra."

Lưu Kỳ nói: "Hiện tại tình huống này không dễ xử lý, mọi người đã tản ra, rất khó tập hợp những người này lại."

"Tôi đang nghĩ xem phải làm gì."

Dương Gian bắt đầu nghĩ.

Sau một hồi suy nghĩ, hắn nói: "Chỉ có thể dùng cách đơn giản nhất rồi, đó là đi tìm một lượt rồi tập hợp những người có thể phát hiện được lại với nhau sau đó đợi tới sáu giờ chúng ta sẽ dùng quỷ vực để mang bọn họ ra khỏi thị trấn Bạch Thủy."

"Làm như thế thì lượng công việc rất lớn, hơn nữa cũng sẽ xuất hiện không ít sai sót."

Lưu Kỳ suy nghĩ một lúc rồi nói.

Dương Gian nói: “Tôi biết, chỉ cần đại đa số ra khỏi đây an toàn là được, thương vong là không thể tránh khỏi trong các sự kiện linh dị, chúng ta chỉ có hai giờ, vì vậy hãy hành động nhanh."

“Vậy thì chia ra để hành đồng đi, tôi phụ trách phía bên kia của con đường, Mang những người sống sót đã thức tỉnh đến đây."

Lưu Kỳ nói.

"Được rồi, nhưng cậu phải cẩn thận, thị trấn Bạch Thủy vẫn còn đầy rẫy nguy hiểm.

Đề phòng vạn nhất, tốt hơn hết cậu hãy cầm lấy một thứ có thể bảo vệ mạng sống của"

Dương Gian nói xong liền đưa nến quỷ màu đỏ ra.

Nến và một con búp bê chết thay được đưa cho Lưu Kỳ.

Hai thứ này đủ để bảo vệ mạng sống cho hắn.

Lưu Kỳ cũng không chậm trễ, sau khi nhận lấy liền nói: "Đừng lo lắng, lần này tôi sẽ hết sức thận trọng, linh dị ở đây không đáng sợ như trong nhà gỗ đó.

Hơn nữa có nến quỷ và quỷ chết thay, nếu thực sự có nguy hiểm, tôi cũng có thể dễ dàng chạy thoát"

"Nếu là như vậy, vậy chúng ta hãy bắt đầu hành đồng đi."

Dương Gian nói.

Lưu Kỳ cũng không lãng phí thời gian, hắn lập tức bắt đầu hành động.

Con đường nơi vong hồn lang thang không phải là không thể vượt qua, nhưng Dương Gian đã đi quá xa để tìm Vương San San, đã rời khỏi phạm vi của thị trấn Bạch Thủy vậy nên đã bị mắc kẹt trên đường đó.

Nhưng thực tế thì chỉ cần không xâm nhập vào quá sâu, ảnh hưởng linh dị không lớn thì có thể qua đường bình thường.

Lưu Kỳ sang bên kia đường và vào tòa nhà để tìm kiếm những người sống sót.

Dương Gian cũng đã sẵn sàng hành động, nhưng trước đó, hắn nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu có thêm một vài người giúp đỡ.

Đưa tay ra lấy chiếc vòng cổ của quỷ gạt người.

Dường như sợi dây chuyền đen nứt đã đến cực hạn, lệ quỷ trong đó chuẩn bị hồi sinh, nhưng khi ánh sáng đỏ lóe lên trong mắt quỷ của Dương Gian.

Sợi dây chuyền đó lại trở lại trạng thái ban đầu, quỷ gạt người sắp hồi sinh lại bị Dương Gian nhốt lại một lần nữa.

Đây không phải là lần đầu tiên làm việc này, mọi thứ đều rất điêu luyện.

"Tôi cần một vài người trợ giúp có kinh nghiệm."

Dương Gian cầm sợi dây chuyền và từng người bắt đầu hiện ra trước mắt hắn.

Những người này trông khác hẳn nhau, nhưng quần áo họ mặc là tất cả đều giống nhau, bộ đồ đen, đeo kính râm, giống như một mật vụ, trông rất bí ẩn.

Quỷ ảnh bao phủ, sau đó ý thức của những người này bắt đầu thức dậy.

Sau một lúc, tất cả những người mặc đồ đen đều mở mắt.

Bình Luận (0)
Comment