Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3089 - Chương 3089: Phóng Hỏa

Chương 3089: Phóng Hỏa

"Một cái bánh bao càng ăn càng đói, chỉ cần ăn một miếng thì sẽ không thể rời khỏi cửa hàng bánh bao đó được nữa, nếu không sẽ bị đói chết ở bên ngoài."

Hắn cũng đại khái hiểu được sự quái đản của cái quán này.

Nếu là như vậy, những người trong cửa hàng này không có cách nào để cứu họ.

Những người này bị nhiễm linh dị, cứu họ cũng tương đương với việc giết họ.

"Nhưng cũng có thể thử các cách khác."

Dương Gian suy nghĩ một lúc rồi nghĩ ra một cách bạo lực hơn, đó là dùng ngọn lửa quỷ để xua đi linh dị trong cơ thể những người này, nếu may mắn thì những người này có thể sống sót sau khi bị ngọn lửa quỷ thiêu đốt.

Nếu không may mắn thì chỉ có thể chết.

Linh dị sẽ bị thiêu đốt, nhưng người sống thì không, nhưng những người sống này đã ăn những thứ linh dị, cơ thể của họ cũng bị nhiễm linh dị, vì vậy việc đốt ngọn lửa quỷ là một loại cực hình đối với họ.

Nhưng cách này có thể cứu họ.

Tiếng thét chói tai vang lên trong tiệm bánh bao, người nghe đều sợ hãi nhưng Dương Gian mặt không chút cảm xúc, chỉ nhìn đoàn người bị ngọn lửa quỷ nhấn chìm.

Giữa đám cháy, rất nhiều người tỉnh lại.

"Cứu... cứu tôi với."

"Tôi không muốn bị thiêu chết, ai sẽ giúp tôi."

Ngọn lửa quỷ xua tan linh dị và làm cho những người này trở lại bình thường.

Họ đã biết kêu cứu, đó là một chuyện tốt.

Lại trôi qua một khoảng thời gian nữa.

Có người đau đớn lao ra khỏi tiệm bánh bao, trong tay không có bánh bao, trên người lấm tấm chút lửa ma xanh, ánh mắt vô cùng sợ hãi.

"May mắn đó, anh sống sót rồi."

Dương Gian nhìn và xác định tình hình của người này “Cậu, cậu phóng hỏa à?"

Người đó nhìn Dương Gian với sự bàng hoàng và tức giận.

Dương Gian hỏi: "Cũng không ngu lắm, đúng là tôi phóng hỏa đó."

"Cậu muốn thiêu chết tôi à?"

Người này phẫn nộ xông qua.

"Ít nhất đã cứu anh từ tay của quỷ, anh phải cảm ơn tôi mới đúng"

Dương Gian nói với vẻ mặt không cảm xúc.

Người đàn ông sững người một lúc rồi dừng lại.

Lúc đó hắn mới nhận ra tình hình hiện tại, nhìn lại quán bánh bao với ánh đèn neon nhấp nháy, rồi nhìn ra con phố vắng lặng đến kỳ lạ.

Đột nhiên cơ thể hắn rùng mình, một cơn ớn lạnh dâng lên trong lòng Khi nhìn Dương Gian lần nữa, hắn không có tức giận, chỉ có hoảng sợ và lo lắng.

"Qua bên kia đứng, đừng cản đường"

Dương Gian xua tay không để ý đến người này.

Người này cũng rất biết tình biết lý, không dám chọc giận Dương Gian nữa, vội quay đầu chạy vào trong đám người còn sống.

"Cậu đúng là mất trí rồi, người này có thể đối phó với sự tồn tại của lệ quỷ, họ ở đây để cứu chúng ta.

Đừng gây sự nữa, chỉ cần ngoan ngoãn đi theo cậu ta và chúng ta có thể rời khỏi nơi quái quỷ này."

Một số người sống sót đã bắt đầu thuyết phục người này, nói với hắn một số chuyện.

Người may mắn sống sót đó gật đầu lia lịa, không dám phát ra tiếng động.

Sau khi người đầu tiên thành công, người thứ hai và thứ ba cũng lao ra khỏi tiệm bánh bao hấp, tất cả đều bị bao phủ bởi lửa.

Ngọn lửa quỷ đã xua đi linh dị trên cơ thể họ, giúp họ không bị chết đói, giúp họ sống sót.

Dù họ cũng phải chịu đựng nỗi đau của ngọn lửa quỷ, nhưng rõ ràng họ không đáng được nhắc đến So với sống sót.

Cuối cùng, ngày càng ít người vào quán bánh bao.

Hầu hết họ đều sống sót thoát chết.

Chỉ một số ít ăn quá sâu và ăn quá no mới không thể ra khỏi quán.

Nhưng kết quả như này cũng đủ tốt rồi.

Dù sao thì họ cũng sống sót trở về từ cửa hàng linh dị.

Sau khi xử lý cửa hàng bánh bao hấp, Dương Gian không dừng lại ở đó, hắn vẫn phải lao lên để đối phó với địa điểm linh dị tiếp theo.

Người bị mắc kẹt trong địa điểm linh dị không chỉ có như vậy, vì vậy trong hai giờ này hắn rất bận rộn.

--- "Chạy... chạy mau."

Trong một con hẻm sâu ở thị trấn Bạch Thủy, một số người trẻ tuổi chạy loạn, thậm chí họ không dám quay lại, vì ở đây họ đã gặp phải thứ kinh khủng nhất trong đời.

Một con lệ quỷ.

Đồng thời, quỷ đã để mắt đến họ và bắt đầu giết người.

Vốn dĩ, số lượng người cũng không ít như thế mà là một nhóm người, nhưng dưới sự công kích của lệ quỷ thì chỉ còn lại vài người này.

Một số ít sống sót.

Họ sống sót vì họ trẻ hơn và có khả năng chạy hơn.

"À, đừng"

Một tiếng kêu thê lương vang vọng trong con hẻm vắng lặng, một người trẻ tuổi bị lệ quỷ tấn công.

Hắn vốn đang chạy vội nhưng đột nhiên ngã xuống đất, sau đó đau đớn ôm lấy đầu, và dường như đầu của hắn bị vật gì đó đập vào và nát bét.

Máu tươi bắn tung tóe, người trẻ tuổi co giật hai lần rồi ngừng cử động.

Những người còn lại càng lúc càng sợ hãi, họ chạy trốn khỏi con hẻm như điên, tránh xa lệ quỷ đáng sợ vô hình.

"Nhanh lên, nhanh lên, chúng ta sau khi ra khỏi con hẻm này nhất định sẽ có cơ hội sống sót."

Một người đàn ông chạy phía trước hết lớn.

Dù rất hoảng sợ nhưng hắn vẫn có phần lý trí và biết cách để có cơ hội sống sót.

Nhưng phía sau càng ngày càng ít người sống sót, tất cả mọi người đều liều mạng chạy về phía trước.

Lúc này trong đầu bọn họ chỉ có một ý nghĩ, chính là vượt qua người phía trước.

Vì chỉ bằng cách này thì người chết sẽ không phải là mình.

Mặc dù điều này chỉ có thể tạm thời trì hoãn thời gian chết nhưng nếu sống thêm được vài giây cũng tốt.

Bình Luận (0)
Comment