“Quỷ có ý gì đấy? Sợ chúng ta đói cho nên đưa cơm cho chúng ta ăn sao? Nếu có đưa cũng đừng đưa cơm chiên trứng mãi, tôi cũng không đói bụng”.
Trương Vĩ hùng hùng hổ hổ nói.
Dương Gian không nói lời nào, quỷ nhãn thăm dò, nhìn chằm chằm vào hướng nữ phục vụ rời đi.
Sau khi nữ phục vụ kia rời khỏi nơi này chừng hai mươi mét thì ý thức đột nhiên trở về bình thường, vẻ mặt của cô ta có chút hoảng hốt, nhìn trái nhìn phải lại vội vàng đẩy toa ăn rời đi, không hề cảm nhận được sự thật rằng lúc nãy cô đã bị linh dị điều khiển, chỉ cảm thấy bản thân đi đưa thức ăn, hơi ngẩn ngơ một chút.
"Dương Gian, ví dụ như phóng hỏa đốt tiệm cơm này, dùng cách này để đuổi quỷ ở nơi này ra ngoài, đồng thời cũng có thể chọn lại lần nữa xem xem có còn người nào bị linh dị ảnh hưởng hay không?"
Lưu Kỳ đưa ra kiến nghị.
Dương Gian bình tĩnh nói: “Lúc nãy tôi dùng quỷ nhãn của tôi nhìn quét qua khách sạn này không dưới ba lần, không hề phát hiện ra quỷ, cũng không phát hiện ra dị thường, cho dù là quỷ hỏa có thể đốt phát hiện ra dị thường thì cũng chắc chắn không thể đốt làm lệ quỷ xuất hiện được, con quỷ này giấu rất kỹ, không thể tìm thấy dễ dàng như thế được.
Trước kia hắn đã từng gặp quỷ ước nguyện.
Quỷ ước nguyện không tồn tại trong hiện thực, quỷ vực tầng năm cũng chỉ có thể miễn cưỡng xem ra được chút hình dáng, mà quỷ hỏa chỉ có thể thiếu đốt linh dị từ quỷ vực tầng năm trở xuống, nếu trốn quá kỹ thì quỷ hỏa cũng không đốt được.
Huống chi hiện tại hắn đang nghi ngờ quỷ ước nguyện khống chế tủ quỷ, mà tủ quỷ là một loại nguyền rủa, cũng tương tự như tồn tại duy tâm.
Nếu thế, vậy thì hiện tại trạng thái của quỷ ước nguyện chính là quỷ vực tầng năm cộng thêm tồn tại duy tâm.
Chỉ cần quỷ không xuất hiện thì không có ai có thể tìm được.
"Điểm quan trọng khi đối phó với lệ quỷ là ở chỗ nó còn tuân theo quy tắc giao dịch, trước mười hai giờ hôm nay, nó sẽ xuất hiện trước mặt tôi, khi đó mới là cơ hội duy nhất để tôi ra tay"
Dương Gian nói.
"Dương Gian, cậu nói quỷ sẽ xuất hiện trước mặt cậu trước mười hai giờ, vậy giả thiết quỷ thành công, chúng ta cũng không thể đối phó nó, như vậy sau mười hai giờ quỷ sẽ đưa cho cậu một yêu cầu, mà điều này rất có khả năng là mục đích mà con quỷ mong muốn"
Vương San San nói.
"Tôi có thể chơi xấu không hoàn thành giao dịch của quỷ, tôi cũng không bị quy tắc giao dịch hạn chế."
Dương Gian nói.
Vương San San lại hỏi: “Nhưng nếu đây là mục đích của quỷ thì sao?"
“Hửm? Ý của cậu là quỷ hi vọng tôi chơi xấu, không hoàn thành giao dịch sao?"
Dương Gian nhìn Vương San San nói.
Vương San San gật đầu, nghiêm túc nói: “Lúc trước cậu đã nói, nếu cậu không hoàn thành giao dịch thì quỷ có thể tập kích cậu không hạn chế.
Không hạn chế tức là không còn bị bất cứ điều gì hạn chế, vậy có phải cũng có nghĩa quỷ cũng không bị giao dịch hạn chế không? Cái gọi là tập kích này thật sự có quá nhiều không gian để thao tác, nếu quỷ thật sự có ý thức của người sống, vậy thì nó chắc chắn sẽ định nghĩa cái tập kích này thành nhỏ nhất, nhờ đó mà có được tự do vô hạn"
Nghe được phân tích này, Dương Gian lập tức có chút kinh ngạc.
Không ngờ Vương San San lại có thể phân tích ra nhiều thứ như vậy từ trong cuộc trò chuyện giữa hắn và Lưu Kỳ.
Quả nhiên, sự kiện linh dị là thứ làm một người trưởng thành dễ dàng nhất.
Sau khi ra khỏi Bạch Thủy Trấn, Vương San San thật sự lột xác, tuy rằng không có sức mạnh khống chế linh dị, nhưng rồi lại có được tư duy mà ngự quỷ nhân nên có.
"Kết quả mà cậu phân tích ra được là, quỷ muốn hoàn thành giao dịch này sau đó đưa ra một yêu cầu mà tôi không thể nào làm được, sau đó lại làm tôi chơi xấu, dẫn đến kích phát quy tắc tập kích không hạn chế, lại lợi dụng quy tắc này để thoát khỏi quy tắc giao dịch, thông qua đó làm cho con quỷ đặc biệt này khôi phục tự do sao?"
“Tôi cũng chỉ đoán, cậu cảm thấy việc này có khả năng hay không?"
Vương San San hỏi.
"Có."
Dương Gian vô cùng chắc chắn nói.
"Lợi dụng sự xung đột giữa các quy tắc để lấy được tự do, hoàn toàn có khả năng này."
Lưu Kỳ hoảng sợ không xác định nói: “Nếu thật là như vậy thì không được rồi, một con quỷ có được ý thức của người sống, hơn nữa thoát khỏi quy tắc trói buộc hành động quỷ, như vậy chẳng phải có nghĩa là sau này quỷ muốn làm gì thì làm sao? Như vậy cũng quá nguy hiểm rồi."
Miêu Tiểu Thiện cũng nói nhỏ: “Nếu quỷ thành công, như vậy Lưu Kỳ nói cũng không sai, quỷ đúng thật là muốn làm gì thì làm, không bị hạn chế, cho nên chúng ta muốn tránh cho chuyện này xảy ra thì cũng chỉ có hai cách, một là làm quỷ không thể tìm thấy Dương Gian trước mười hai giờ, để quỷ không thể nào hoàn thành yêu cầu, hai là ngay khoảnh khắc quỷ xuất hiện trước mặt Dương Gian, lập tức ra tay bắt nó lại."
“Tuyệt đối không thể làm quỷ thuận lợi vượt qua mười hai giờ đêm nay"
Xem đồng hồ.
Hiện tại là mười giờ mười lăm phút tôi, còn một tiếng bốn mươi lăm phút nữa là hết ngày.
"Các cậu đang nói gì thế? Tôi không hiểu cho lắm."
Lúc này Trương Vĩ gãi đầu, ngay từ đầu còn có thể nghe hiểu, hiện tại lại không thể theo kịp mạch suy nghĩ của bọn họ nữa.
"Không có gì, chỉ đang bàn xem làm sao mới có thể giải quyết mối tai họa ngầm này thôi."
Dương Gian thuận miệng nói.