Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3133 - Chương 3133: Thật Giả

Chương 3133: Thật Giả

Thời gian trôi qua từng phút một.

11 giờ 56 phút, 11 giờ 57 phút...

Quỷ sau lưng Trương Vỹ vẫn không nhúc nhích.

Tình cảnh lúc này yên tĩnh đến đáng sợ, thần kinh của tất cả mọi người đều căng thẳng.

"Ba phút cuối cùng rồi, mình cũng không tin người xuất hiện sau lưng Trương Vỹ sẽ là quỷ, mình tin là quỷ thật sự vẫn còn ẩn nấp trong đại sảnh này, không chịu xuất hiện"

Ánh mắt Dương Gian bình tĩnh, trong lòng chỉ có một ý nghĩ này.

Giờ khắc này hắn đang đặt cược.

Vì quỷ này xuất hiện quá sớm, mười một giờ năm mươi lăm phút đã xuất hiện, cho nên hắn có lý do nghi ngờ con quỷ đầu tiên xuất hiện này có thể là giả, chính là vì muốn dẫn dụ mình ra tay.

Đương nhiên, cũng có thể quỷ sau lưng Trương Vỹ là thật.

Nếu như vậy, vậy thì có nghĩa là Dương Gian đánh cược thua, quỷ thuận lợi hoàn thành giao dịch, có thể yên lặng rời đi, thuận lợi vượt qua ngày hôm nay, thoát khỏi quy luật giết người trói buộc.

Giả sử, phán đoán này của Dương Gian là đúng.

Quỷ sẽ xuất hiện trong ba phút cuối cùng, đồng thời cũng có nghĩa là quỷ đã không còn thời gian để điều chỉnh kế hoạch, đến lúc đó trong thời gian giao dịch quỷ sẽ không có cách nào ẩn nấp, lại không thể rời khỏi phạm vi tầm nhìn của Dương Gian, đến lúc đó ra tay nhất định có thể thắng.

Đây mới là cách làm ổn thỏa nhất, nếu không hề mà xuất hiện một ít sơ hở, người thân của mọi người đều sẽ chết một người, khi đó dù có giam giữ quỷ, đó cũng là tạo thành tổn thất không thể cứu vãn.

Mà Dương Gian cũng tin tưởng phán đoán của mình, dù là trong vài phút cuối cùng hắn cũng không có lựa chọn ra tay, mặc dù hắn hiểu được, lúc này ra tay thì chắc chắn có thể xử lý được con quỷ ở sau lưng Trương Vỹ.

Thời gian đến lúc mười một giờ năm mươi tám phút tối.

Hai phút cuối cùng còn lại là kết thúc hôm nay.

Nhưng ngay lúc này, xung quanh đám người bao phủ trong bóng tối lại có tiếng bước chân vang lên.

Nghe được tiếng bước chân thứ hai vang lên, Dương Gian hiểu được mình đánh cược đúng rồi.

Ở sau lưng Trương Vỹ hoàn toàn không phải quỷ thật sự.

"Thì ra là vậy."

Lúc này, Lưu Kỳ cũng lập tức hiểu ra, hắn ngạc nhiên nghi ngờ, lần thứ hai nhìn về phía Dương Gian cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Tình huống vừa rồi, Dương Gian làm sao kết luận quỷ là giả? Chẳng lẽ có chi tiết nào mình đã bỏ qua sao? Nhưng suy nghĩ kỹ lại một phen, Lưu Kỳ lại không tìm được sơ hở nào có thể cho thấy quỷ sau lưng Trương Vỹ là giả.

Khả năng duy nhất là sự phán đoán của cá nhân.

Sau khi tiếng bước chân thứ hai xuất hiện, đã dùng một tần suất cực nhanh đi tới gần mọi người.

"Ở sau lưng tôi."

Lúc này, sắc mặt Miêu Tiểu Thiện khẽ thay đổi, nhịn không được nhẹ giọng nói.

"Không cần căng thẳng, duy trì bình tĩnh là được."

Dương Gian nói.

Đám người trong bóng tối phía sau Miêu Tiểu Thiện chủ động nhường ra một con đường, một bóng dáng lạnh lẽo tới gần, bóng dáng này đi tới sau lưng Miêu Tiểu Thiện, cũng giống như lúc trước từ từ thò ra nửa người.

Tương tự như vậy, một khuôn mặt xa lạ lạnh lẽo xuất hiện trong ánh sáng lờ mờ.

Hơn nữa gương mặt xa lạ này lại giống hệt người ở sau lưng Trương Vỹ.

"Giống nhau?"

Vương San San nhìn trái nhìn phải, hoàn toàn không phân biệt được sự khác biệt giữa hai người.

Giờ phút này, Lưu Kỳ muốn ra tay lần nữa, hắn nhìn Dương Gian lại phát hiện Dương Gian vẫn ngồi ở chỗ đó như trước, cũng không có ý định ra tay.

"Còn không ra tay? Chỉ còn lại hai phút cuối cùng, chờ đã, chẳng lẽ nói con quỷ thứ hai cũng có thể là giả?”.

Sau khi gặp phải chuyện vừa rồi, hắn cũng phản ứng lại rất nhanh, có lẽ con quỷ xuất hiện lần thứ hai này cũng là giả, dù sao thủ đoạn như vậy có thể dùng một lần cũng có thể dùng lần thứ hai.

Nhưng thời gian còn lại cũng đã không đủ để cho quỷ làm ra loại hành động này mới đúng.

Chẳng bao lâu lại có tình huống xảy ra.

Bước chân thứ ba, thứ tư, thứ năm không phân biệt trước sau xuất hiện.

Ba tiếng bước chân này nhanh chóng tới gần, xuất hiện ở sau lưng ba người Miêu Tiểu Thiện, Lưu Kỳ, Dương Giang Giờ phút này, Dương Gian cũng cảm nhận được phía sau truyền đến một cỗ khí tức lạnh lẽo, một người cả người lạnh như băng nương theo tiếng bước chân xuất hiện đứng ở sau lưng mình, tình huống bên phía Vương San San và Lưu Kỳ cũng như thế.

Sau đó, ba người quỷ dị này cũng lộ ra thân thể, để lộ một khuôn mặt xa lạ hiện ra trong ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt xa lạ này giống hệt người ở sau lưng Miêu Tiểu Thiện và Trương Vỹ, không thể phân biệt được.

Thời gian đã đến lúc mười một giờ năm mươi chín phút.

Trong giây phút đồng hồ cuối cùng, quỷ xuất hiện trước mặt Dương Gian, nhưng lại không phải là phương thức xuất hiện trong tưởng tượng.

Năm người xa lạ, một trong số đó là quỷ.

Điều này là không thể nghi ngờ.

"Lần này khó làm rồi, còn lại một phút cuối cùng, không ngờ tới quỷ lại nghĩ ra cách này."

Lúc này, dù Lưu Kỳ muốn ra tay cũng phải suy nghĩ kỹ càng.

Vì hắn chỉ có thể ra tay với một con quỷ, một khi chọn sai, như vậy nói không chừng sẽ dẫn đến hậu quả đáng sợ gì đó.

Nhưng một phút cuối cùng căn bản không có thời gian để suy nghĩ nữa.

Bình Luận (0)
Comment