Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3132 - Chương 3132: Quỷ Xuất Hiện

Chương 3132: Quỷ Xuất Hiện

Sau đó, đôi môi đỏ tươi của Lưu Kỳ khẽ mấp máy, dù không phát ra âm thanh nhưng giọng nói lại vang lên trong đầu Dương Gian: “Dương Gian, có thể nói cho tôi biết sự thật không? Cậu muốn lừa gạt con quỷ đó hay thực sự có ý định thỏa hiệp? Nếu là ý định trước, tôi có thể phối hợp với cậu để hành động”.

Lúc này, Lưu Kỳ mới không hề diễn kịch nữa, định hỏi rõ mục đích thật sự của Dương Gian.

Hắn không tin với tính cách của Dương Gian sẽ thỏa hiệp với lệ quỷ, trong lòng thiên về đây là một cái cạm bẫy do Dương Gian đặt ra.

Hủy bỏ cạm bẫy mặt ngoài mới có thể bố trí cạm bẫy thật sự, dẫn dắt lệ quỷ mắc câu.

Dương Gian không nói gì, chỉ nhìn thoáng qua Lưu Kỳ, sau đó khẽ lắc đầu.

Lưu Kỳ lại khẽ mấp máy mồi nói: “Tôi hiểu rồi."

Thời gian đến lúc mười một giờ năm mươi lăm phút.

Trong năm phút cuối cùng này, một tiếng bước chân rõ ràng đột ngột xuất hiện trong bóng tối.

Hướng tiếng bước chân này truyền đến rất rõ ràng là ngay phía trước Dương Gian, cũng chính là phía sau Trương Vỹ.

"Mẹ kiếp, thứ kia tới rồi."

Trương Vỹ kinh ngạc, quay đầu nhìn lại, kết quả lại bị người đứng sừng sững trong bóng tối cản trở nên không nhìn thấy gì cả.

Hai người Vương San San và Miêu Tiểu Thiện đều giữ im lặng, câm miệng không nói gì, lúc này, cách tốt nhất của các cô chính là yên tĩnh, không nên gây thêm phiền phức cho Dương Gian.

Tiếng bước chân không dừng lại mà một đường đi thẳng tới, hơn nữa âm thanh cũng dần dần áp sát tới đây.

"Trương Vỹ, đừng lộn xộn, cứ ngồi yên ở đó đi, đừng quay đầu lại."

Dương Gian mở miệng nói.

"Được, được, tôi không động đậy nữa."

Trương Vỹ lập tức ngồi ngay ngắn, không lộn xộn, nhưng đôi mắt lại đảo xung quanh.

Chẳng bao lâu, một người phía sau Trương Vỹ chủ động nhường ra một vị trí, sau đó tiếng bước chân dừng lại ở phía sau hắn.

Nhưng trong ánh mắt của mọi người, một vị trí trống sau lưng Trương Vỹ lại không có gì cả, hoàn toàn không có quỷ cũng không có gì lạ thường, chỉ có một mảnh bóng tối.

Nhưng ngay lúc mọi người đồng thời nhìn chằm chằm.

Vị trí trong bóng tối đó, bóng dáng hình người dần dần hiện ra.

Hình như là lệ quỷ thật sự sắp xuất hiện.

Sắc mặt Dương Gian bình tĩnh, vẫn không nhúc nhích, quỷ nhãn cũng không mở ra, cho nên dưới tình hình này coi như là hắn cũng không có cách nào nhìn rõ phía sau Trương Vỹ rốt cuộc là cái gì.

Giờ phút này, cả người Trương Vỹ căng thẳng lên, hắn muốn quay đầu lại tìm hiểu kết quả, nhưng lại nghe theo ra hiệu của Dương Gian cố nén xúc động không quay đầu lại.

Nhưng hắn có thể cảm giác được, phía sau đích thật có một người đứng ở chỗ đó.

Dù cho lá gan của hắn lớn hơn nữa, lúc này trên trán cũng không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.

Chẳng mấy chốc, hình dáng trong bóng tối càng lúc càng rõ ràng, đồng thời người kia từ từ khom lưng xuống, nghiêng thân thể qua dò xét, đưa một khuôn mặt cực kỳ xa lạ để lộ dưới ánh đèn yếu ớt trên đỉnh đầu mọi người.

Giờ phút này, quỷ tuân thủ ước định phải gặp mặt Dương Gian.

Nhưng nó trốn sau lưng Trương Vỹ, hình như lo lắng Dương Gian sẽ đột ngột ra tay.

Dương Gian nhìn chằm chằm khuôn mặt người xa lạ xuất hiện phía sau Trương Vỹ, vẫn duy trì bình tĩnh như trước.

--- Trong đại sảnh tối đen như mực, một chút ánh đèn lờ mờ lóe lên, miễn cưỡng chiếu sáng một cái bàn ăn.

Năm người Dương Gian, Trương Vỹ, Lưu Kỳ, Miêu Tiểu Thiện, Vương San San ngồi vây quanh cái bàn này, bọn họ không nhúc nhích, không phát ra một chút tiếng động nào, ngay cả âm thanh hô hấp cũng cố hết sức khắc chế.

Vì ở sau lưng bọn họ, trong bóng tối kia có một bóng người sừng sững đứng đó.

Nhưng giờ phút này, ánh mắt Dương Gian gắt gao tập trung nhìn sau lưng Trương Vỹ, nhìn người lộ ra thân thể lạnh lẽo u ám, lộ ra một khuôn mặt xa lạ.

Thay vì nói là người, chi bằng nói thế này rất có thể là quỷ.

Giờ phút này, hô hấp của Trương Vỹ hơi hỗn loạn, mí mắt hắn khẽ động đậy, nhịn không được nhìn lên đầu.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, người trên đỉnh đầu này cả người lạnh lẽo u ám, không có một chút nhiệt độ nào, chỉ mới tới gần đã khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại, nhưng tay hắn vẫn cầm chặt lấy cái rìu màu đỏ kia.

Quỷ vẫn duy trì tư thế quái dị này không nhúc nhích, chỉ là gương mặt lạnh lẽo xa lạ kia vẫn luôn hướng về phía Dương Giang “Dương Gian, hiện giờ quỷ chẳng những xuất hiện mà còn đứng đó không nhúc nhích, đây là một cơ hội tốt, lúc này ra tay... có thể giành chiến thắng"

Lưu Kỳ cũng nhìn chằm chằm quỷ sau lưng Trương Vỹ, lúc này trong lòng rất nóng lòng muốn thử, bàn tay đặt dưới bàn vẫn nắm vòng cỏ.

Hắn tin tưởng bản thân mình phối hợp với Dương Gian chắc chắn là có thể khống chế quỷ trước, thậm chí là giam giữ.

Dương Gian vẫn không trả lời, chỉ là ánh mắt ra hiệu cho Lưu Kỳ bảo hắn đừng làm bậy.

"Tôi biết rồi."

Lưu Kỳ thấy tình cảnh này, chỉ có thể đè nén sự xúc động này xuống.

Hắn có thể đi tới hôm nay, năng lực phân biệt nên có vẫn có, lúc này Dương Gian không có hành động đã nói rõ đây không phải là thời cơ hành động.

Dù sao cũng là đội trưởng tổng bộ, cơ hội mình có thể nhìn ra Dương Gian không có khả năng nhìn không ra.

Bình Luận (0)
Comment