Hắn tìm được một người truyền tin vô cùng có kinh nghiệm kéo vào công ty.
Nhưng mà Lão Ung cũng là người sống lại linh dị, không biết có phù hợp với thân phận người bình thường hay không.
Lão Ung nhanh chóng hiểu biết tình huống xung quanh, hắn cười nói: “Cậu đã nhờ tôi còn có thể từ chối sao? Tôi phải làm cái gì đây?"
“Nắm tay với hắn ta."
Dương Gian chỉ người đàn ông trung niên mặc vest.
Lão Ung nhìn bàn tay nhuốm máu kia, không chút chần chừ, lập tức duỗi tay cầm.
Trong chớp mắt, trên tay hắn cũng để lại một dấu ấn hình bàn tay đỏ thắm, giống như một nguyền rủa bình thường.
"Xem ra tôi cũng phù hợp với thân phận người bình thường."
Sau đó Lão Ung lại nói: “Nhưng mà sau này nhớ tìm tôi sớm hơn một chút, lúc nãy tôi đang nói chuyện điện thoại với người nhà, đúng rồi, cậu định tìm người thứ ba là ai? Dương Tiểu Hoa sao? Cô ấy cũng không được"
“Để tôi làm người thứ ba đi."
Vương San San đã đi đến, không hề do dự duỗi tay nắm chặt bàn tay đang nhuốm máu.
Dấu ấn bàn tay màu đỏ thắm thứ ba in trên tay cô.
"Dương Gian, cậu cũng đồng ý để một cô gái xinh đẹp như thế đi sao?"
Lão Ung nhìn thoáng quá, có chút kinh ngạc trước hành vi của Vương San San.
"Lão Ung, anh bắt đầu nói nhiều quá rồi.
Lão Ung nhún vai, không nói thêm gì nữa.
Lúc này, người đàn ông trung niên mặc vest kia lại dùng giọng điệu cứng ngắc nói: “Ba phút sau, trò chơi sẽ bắt đầu, ba người tham dự trò chơi bước vào nhà hàng Hòa Bình, những người còn lại rời đi.
Nội dung trò chơi: sống sót.
Mười một giờ ba mươi phút, quỷ sẽ bắt đầu vào bên trong nhà hàng Hòa Bình giết người, nếu sau mười hai giờ đêm nay còn có người sống sót, quỷ thua, trước mười hai người đã không còn người sống, quỷ thắng"
“Cấm quấy rầy trò chơi, nếu không quỷ sẽ ra khỏi nhà hàng Hòa Bình, thoát khỏi sự ràng buộc của quy tắc, giết người một cách ngẫu nhiên."
“Thú vị, quỷ còn có thể tự quy định quy tắc trò chơi."
Lão Ung híp mắt nói.
Lưu Kỳ nói: “Xem ra thì con quỷ này đang ước gì chúng ta trái luật."
“Tạm thời rút lui ra trước nhà hàng Hòa Bình rồi tính."
Dương Gian không nói nhiều, lập tức dẫn theo tất cả mọi người ra khỏi phòng khách, đi đến cửa chính của nhà hàng.
Lại nhìn đồng hồ, hiện tại còn hai phút nữa trò chơi sẽ bắt đầu.
"Trương Vĩ, Vương San San, Lão Ưng, nếu mọi người đã lựa chọn tham dự trò chơi này thì nhất định sẽ thẳng, quỷ sẽ căn cứ theo người giao dịch để điều chỉnh độ khó, đây là quy tắc của nó, không thể thay đổi được, mọi người đều là người thường, quỷ sẽ không thể hiện ra thủ đoạn giết người quá kinh khủng, cho nên mọi người có khả năng chiến thắng"
“Nếu thất bại thì ba người hô to lên, ta sẽ ra tay can thiệp"
Dương Gian nghiêm túc nói.
"Đại ca, yên tâm đi, tôi mà chơi thua sao? Cậu không tin tưởng tôi quá rồi đó."
Trương Vĩ khiêng rìu đỏ, tràn đầy tự tin nói.
"Nếu chỉ là trò chơi linh dị có độ khó của người bình thường thì phần thắng của chúng tôi sẽ không nhỉ? Vương San San nói: “Đây là sự lựa chọn tốt nhất, Dương Gian, lần này cậu phải tin tưởng tôi."
Dương Gian nói: “Được, vậy tôi tin các cậu lần này, bắt đầu hành động đi, tôi sẽ đứng bên ngoài quan sát.
Ba người gật đầu lập tức đi về phía nhà hàng Hòa Bình tối om.
"Dương Giang lần này cậu tính làm cái gì? Dựa theo tính cách của cậu chắc chắn không thể nào đồng ý chơi ba cái trò chơi linh dị này."
Lưu Kỳ đã đi đến, môi hơi cử động, len lén hỏi thăm.
Cũng giống như lần trước khi Dương Gian hủy bỏ hết tất cả cạm bẫy, dụ quỷ đi ra vậy.
Hắn cảm thấy lần này Dương Gian vẫn có cách để thắng ngược lại, nếu không sao có thể để hai người Vương San San và Trương Vĩ chơi trò chơi với quỷ chứ?
"Quỷ muốn quy định quy tắc để phân thắng thua trong trò chơi, mà tôi cũng muốn phân thắng thua trong trò chơi, lúc trước tôi có thể thắng quỷ một lần thì cũng có thể thắng lần thứ hai, Lưu Kỳ, đừng nóng vội, kiên nhẫn một chút, ăn gian cũng không phải là đặc quyền của quỷ, nếu trò chơi thua thì chúng ta cũng sẽ ăn gian."
“Nhưng nếu lỡ như thắng thì sao, dù sao chính quỷ tự đặt ra quy tắc, sau đó nó không thể làm trái."
“Nhưng mà nó sẽ khởi động lại."
Lưu Kỳ nói.
Dương Gian nói: “Tôi nói rồi, tôi biết cách phong tỏa quỷ khởi động lại, chuyện như thế này chỉ có thể diễn ra một lần, tôi sẽ không để nó xuất hiện lần thứ hai, hơn nữa linh dị trò chơi nhìn thì giống như có lợi cho quỷ, trên thực tế là nó tự đào cho bản thân một cái hố"
“Trước đó chỉ có một quy tắc giao dịch ràng buộc nó, hiện tại nó còn có thêm một quy tắc trò chơi ràng buộc, quỷ có càng nhiều ràng buộc thì lại càng bại lộ khuyết điểm"
“Mười một giờ ba mươi phút, trò chơi linh dị bắt đầu rồi."
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn nhà hàng Hòa Bình.
Nhà hàng Hòa Bình trong mơ hồ, bị linh dị quấy nhiều, quỹ nhãn của hắn cũng bị hứng chịu một ít ảnh hưởng, trừ khi dùng quỷ hỏa, nếu không hắn sẽ không biết được bên trong xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà một khi sử dụng quỷ hỏa đốt nhà hàng vậy cũng có nghĩa là trò chơi đã kết thúc.