Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3140 - Chương 3140: Tĩnh Chế Động

Chương 3140: Tĩnh Chế Động

“Đây là lần đầu tiên tôi thấy quỷ chủ động tìm chúng ta chơi trò chơi, xem ra con quỷ này rất không bình thường, ở mức độ nào đó đã có được ý thức của con người.

Đi vào nhà hàng Hòa Bình trống rỗng, Lão Ung không hề căng thẳng, ngược lại vô cùng có hứng thú phân tích chuyện vừa mới xảy ra khi nãy.

"Quỷ này là một thứ khác loại, mấy thứ khác loại như thế cũng không có nhiều, rất hiểm, vừa khéo bị chúng ta đụng trúng."

Vương San San nói: “Chúng ta chỉ cần chống cự ở lại trong nhà hàng này ba mươi phút là được, chờ đến khi trò chơi kết thúc, quỷ sẽ dựa theo lời hứa lúc trước, đến lúc đó Dương Gian muốn đối phó với nó cũng dễ hơn rất nhiều."

Lão Ung cười nói: “Cô gái nhỏ, tôi nghĩ cô hiểu lầm một việc rồi, không phải Dương Gian muốn đối phó quỷ, mà là quỷ đang nghĩ cách để đối phó Dương Gian, nếu quỷ đã chọn cách bắt đầu trò chơi linh dị vậy thì cũng có nghĩa quỷ đang cố gắng tránh va chạm trực diện với Dương Gian, điều này cũng có nghĩa là ở trước mặt Dương Gian, quỷ đang nằm ở kèo dưới."

“Chỉ khi không còn cách nào để đối phó với kẻ địch nữa mới có thể dùng một ít chiêu trò hoa hòe lòe loẹt, nếu quỷ có thể giết chết Dương Gian thì nó không cần thiết phải làm phiền phức như thế này, cho dù là nó đang hành động theo quy luật nào đó cũng vậy."

“Anh nói không sai, lần trước ra tay, chúng tôi suýt chút nữa đã giam giữ được quỷ, kết quả quỷ lại khởi động lại, quay ngược thời gian về bốn mươi phút trước, cho nên mới xảy ra chuyện như thế này."

Vương San San nói.

Trương Vĩ ở bên cạnh cũng nói: “Không phải chúng ta nên tập trung chơi trò chơi sao, sao bắt đầu nói chuyện rồi."

“Không phải trò chơi đã bắt đầu rồi sao?"

Vương San San nói.

"Sao hai người không tập trung vào trò chơi chút nào vậy, làm vậy tôi sẽ xấu hổ lắm"

Trương Vĩ xách theo rìu nhìn đông nhìn thấy, So với dáng vẻ vừa đi vừa trò chuyện của Vương San San và Lão Ung thì hắn giống như một tên hề.

Lão Ung cười nói: “Quỷ đã ở bên trong nhà hàng Hòa Bình, nơi đây đã là địa bàn của nó, chúng ta không cần phải cố ý đi tìm nó, nó sẽ tự tới tìm chúng ta, vì thời gian kéo dài càng lâu thì lại càng bất lợi cho nó, mà suy xét đến ba người chúng ta là người bình thường, như vậy trình độ kinh khủng của quỷ cũng sẽ giảm xuống tương ứng, ví dụ như gặp mặt là phải chết chắc hay là đụng vào là chết ngay, vậy thì hành động của quỷ sẽ bị hạn chế, mặt khác, nếu quỷ hành động quỷ dị, nhưng vậy cách quỷ giết người cũng sẽ không thái quá."

“Dù sao trò chơi là phải tương đối công bằng, nếu quá mất cân bằng, như vậy cũng mất đi ý nghĩa của trò chơi, hơn nữa Dương Gian ở bên ngoài cũng sẽ không đồng ý.

Nói đến đây, Lão Ung dừng chân: “Cho nên, đầu tiên chúng ta phải xác định rốt cuộc quỷ để ý điểm nào nhất, xét thấy đến bây giờ mà quỷ cũng chưa từng xuất hiện, cho nên tôi có lý do để tin rằng, trước khi quỷ bại lộ bản thân nó, tuyệt đối sẽ muốn làm chúng ta phải ít đi một người trước."

“Ngoài ra, còn có một chuyện phải suy nghĩ cho kỹ, rốt cuộc con quỷ mà chúng ta đối mặt là cái thứ gì, là quỷ thật sự hay chỉ là quỷ được giới hạn ở trong trò chơi này."

“Hai cái này có gì khác nhau sao?"

Vương San San hỏi.

Lão Ung nói: “Đương nhiên là khác, nếu là quỷ thật sự, như vậy nó sẽ có khả năng có thể thay đổi độ khó của trò chơi bất cứ lúc nào, có thể tăng mức độ khủng bố của nó lên đến trình độ cao nhất, chúng ta sẽ rất khó thẳng trò chơi này, giả sử quỷ mà chúng ta phải đối mặt chỉ là quỷ ở trong trò chơi linh dị này, không phải quỷ thật sự, như vậy trình độ kinh khủng của quỷ sẽ không thể thay đổi, tỉ lệ chiến thắng của chúng ta cũng sẽ rất lớn"

.

"Cho nên, bước đầu tiên là xác định năng lực của quỷ, bước thứ hai là xách định mức độ kinh khủng của quỷ, nếu có thể nắm giữa được hai tin tức này, nhưng vậy bước thứ ba chính là lựa chọn cách chơi trò chơi."

Vương San San nói.

"Không sai."

Lão Ung gật đầu.

Vương San San dừng chân: “Cho nên lần tiếp xúc đầu tiên là nguy hiểm nhất, vì chúng ta hoàn toàn không biết bất cứ tin tức nào về quỷ, nhưng lại không thể không tiếp xúc, thay vì bị động đợi, thì không bằng chủ động ra tay, phòng khách ở lầu một này rất rộng rãi, cứ ở chỗ này chờ quỷ đến"

Nhìn trái nhìn phải một lúc.

Mặc dù xung quanh rất tối tăm, nhưng mà vẫn còn có một ít ánh sáng xuyên thấu qua cửa số chiế vào, thông qua chút ánh sáng yếu ớt này phản xạ, để mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng sảnh lớn rộng rãi trước mắt.

"Nơi này khá tốt, có thể phòng thủ cũng có thể trốn, tầm nhìn cũng rộng, sẽ không bị đánh lén, nếu quỷ muốn giết chúng ta thì nhất định phải xuất hiện trong tầm mắt chúng ta."

Lão Ung nói, hắn tán đồng với sức phán đoán của Vương San San.

"Nói nhiều như thế, cuối cùng tôi cũng hiểu rồi, chúng ta cứ ở yên đây không nhúc nhích, đối đầu trực diện với cái thứ quỷ kia là được, Vương San San, cậu cầm cái này phòng thân, chuyện còn lại cứ giao cho A Vĩ tôi là được."

Lúc này Trương Vĩ chủ động đưa một cây súng ngắn màu vàng kim cho Vương San San, sau đó đi cầm rìu sẵn sàng đón quân địch, Trọng lượng rìu linh dị rất không phù hợp với lẽ thường, nhìn thì rất nặng, trên thực tế Trương Vĩ cầm trong tay lại rất nhẹ nhàng, không hề nặng chút nào.

Vương San San cũng không từ chối, nhận lấy thanh súng ngắn kia.

Bình Luận (0)
Comment