Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3141 - Chương 3141: Xảo Quyệt

Chương 3141: Xảo Quyệt

Cây súng ngắn này là để bắn quỷ, lại có thể làm chậm lại hành động của lệ quỷ, cũng có chút tác dụng.

Trong tay Lão Ung không có vũ khí, hắn cũng không sợ, vì hắn biết cầm vũ khí bình thường cũng chỉ để an ủi, chỉ có vũ khí linh dị trong tay Trương Vĩ mới có thể tạo ra được tác dụng mang tính chất quyết định.

Giống như trong dự đoán.

Không bao lâu sau, bên trong tòa cao ốc vắng vẻ đột ngột vang đến tiếng bước chân dồn dập, tiếng bước chân này giống như có người đang chạy nhanh, chạy thẳng về phía bên này.

"Quỷ bắt đầu hành động rồi, cẩn thận một chút, cho dù các cậu là bạn của Dương Gian, nhưng mà nếu thật sự xảy ra chuyện thì cũng đừng mong Dương Gian sẽ đến cứu hai cậu, nếu hai cậu đã lựa chọn tham dự trò chơi này thì chắc trong lòng cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi."

Lão Ung lại nhắc nhở hai người một lần nữa, làm trong lòng họ càng thêm kiên định, để tranh cho lâm trận lại luống cuống.

Tiếng bước chân dồn dập vang vọng bên trong sảnh lớn, họ thân là người bình thường hoàn toàn không phân biệt được rốt cuộc âm thanh này được truyền đến từ chỗ nào, chỉ biết quỷ càng lúc càng đến gần họ.

Cũng may ba người họ đều không phải người mới, không hoang mang, cũng không chạy loạn, vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ chờ đợi.

Tiếng bước chân xuất hiện một lúc lâu, quỷ biết không thể dùng chiêu trò vặt này để quấy nhiễu ba người họ, cho nên đổi cách khác.

Tiếng bước chân ồn ào biến mất.

Một bóng người mơ hồ không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện cửa sổ, bóng dáng của nó hòa làm một với bóng đêm, có lẽ đã đứng ở đó từ lâu, chỉ là mọi người vẫn chưa phát hiện ra mà thôi.

Quỷ xuất hiện sau đó lập tức đi xuyên qua, nó không trốn tránh nữa rồi, chỉ là bước chân của nó không nhanh, giống như một người bình thường đang đi.

"Đây cũng không phải là tin tức tốt"

Lão Ung nhíu mày.

Hành động của quỷ không nhanh có nghĩa nó giết người rất mạnh, đây là một bắt đầu không tốt, vì như thế rất có thể họ sẽ bị giảm nhân số ngay từ lần tiếp xúc đầu tiên.

"Tới là tốt, ta đã đứng đây chờ người từ lâu, trễ thế này rồi mà người mới đến, nếu thế vậy chịu một rìu của ta."

Lúc này Trương Vĩ cầm rìu xông ra ngoài.

"A Vī."

Vương San San muốn kéo hắn, đáng tiếc không kéo kịp.

Lão Ung duỗi tay ra hiêu nói: “Để cậu ta đi, nhất định phải có người gánh vách nguy hiểm của lần tiếp xúc đầu tiên, trong tay cậu ta có vũ khí linh dị, có thể đối kháng với lệ quỷ, đương nhiên nếu cậu ta đã ra mặt vậy chúng ta sẽ ở bên cạnh quan sát tình hình, lúc này cũng không phải là lúc hành động theo cảm tính."

Lúc này Trương Vĩ vô cùng táo bạo, hắn đã nhịn lửa giận trong bụng từ lâu, bây giờ muốn tìm quỷ phát tiết ra ngoài.

Quỷ không có bất cứ động tác né tránh nào, nó vẫn cứ đi về phía A Vĩ, bước chân vẫn cứ thong dong.

Nhưng mà khi quỷ càng lúc càng đến gần, Lão Ung mới nhìn thấy rõ hình như trong tay quỷ còn cầm theo thứ gì đó, đó là một khúc gỗ, khúc gỗ kia giống như một cái chân bàn, chắc là tháo ra từ một món gia cụ nào đó, hơn nữa khúc gỗ kia đỏ tươi, nước sơn đỏ tươi như máu, ở dưới ánh sáng yếu ớt có vẻ vô cùng bắt mắt.

"Vì trong tay Trương Vĩ cầm rìu cho nên dẫn đến trong tay quỷ cũng có vũ khí sao?"

Hình như Lão Ung ngẫm ra điều gì đó.

Lúc này một người một quỷ đã đến gần.

Trương Vĩ múa rìu chém xuống đầu quỷ, động tác vô cùng quả quyết, không hề chần chừ chút nào, lúc này quỷ cũng giơ khúc gỗ màu đỏ trong tay lên, đập lên người Trương Vĩ, đồng thời cũng không hề né tránh.

"Không xong, quỷ muốn đổi Trương Vĩ"

Giờ phút này, Lão Ung đã phát hiện mánh khóe, nhưng cũng đã chậm.

"Đùng!"

Lúc này, tiếng súng đột nhiên vang lên, Vương San San quyết định nổ súng vào giây phút này.

Ngay sau đó, Trương Vĩ bổ rìu vào đầu lệ quỷ, nhưng hắn lại không bị khúc gỗ đỏ kia đánh trúng, ngược lại khúc gỗ đỏ kia bị bắn bay ra ngoài, rơi xuống bên cạnh.

Cơ thể quỷ ngã ầm xuống, không nhúc nhích nữa.

Nhưng mà trong bóng đêm bên cạnh, lại có một bóng người quỷ dị từ từ đi ra, nó nhanh chóng khom lưng nhặt khúc gỗ đỏ kia lên, bên trên rõ ràng còn hằn lên một vết đạn.

"Còn có quỷ? Cái này không phải là ăn gian sao?"

Trương Vĩ vừa định đắc ý, nhìn thấy bóng người xuất hiện ở bên cạnh lập tức giật mình hoảng sợ, “Lúc trước tôi đã đoán sai, mức độ kinh khủng của con quỷ này cũng không cao, điểm nguy hiểm thật sự của nó chính là khúc gỗ đỏ mà nó đang cầm, không bị thứ kia đánh trúng thì sẽ không sao, hiện tại chúng ta ra tay cướp thứ kia lại, nhất định không thể để cho quỷ chạy”.

Lúc này Lão Ung đã thông qua quan sát mà hiểu được tất cả, con quỷ này hành động cũng không chậm chạp, lúc nãy chỉ là cố ý giả bộ như thế mà thôi.

Hắn không hề do dự, xông thẳng về phía quỷ.

"Cái này là sở trường của tôi”.

Trương Vĩ lại vác theo rìu xống thẳng về phía con quỷ thứ hai.

Nhưng mà lúc này con quỷ thứ hai là từ từ lui lại, trốn cơ thể vào trong bóng đêm.

Lúc Trương Vĩ và Lão Ung xông đến thì trong tầm mắt chỉ còn lại bóng tối, đã không nhìn thấy dấu vết của quỷ, con quỷ kia giống như biến mất trong không khí vậy.

"Sao không thấy đâu nữa rồi?"

Trương Vĩ ngạc nhiên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment