Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3144 - Chương 3144: Lạc Đàn

Chương 3144: Lạc Đàn

“Vì một chút ánh sáng mà tăng cao mức độ khủng bố của lệ quỷ, không có lời."

“Có lầm không vậy, thứ tốt như thế này mà không được phép dùng"

Trương Vĩ bắt đầu oán trách, nhưng vẫn nghe theo lời khuyên của Lão Ung, không đốt đèn.

Hắn cũng không muốn hại đồng đội.

"Hành động"

Lão Ung dẫn đầu đi vào bóng đêm phía trước, hắn phụ trách mở đường.

Vương San San đi sát theo phía sau, Trương Vĩ ở cuối cùng.

Họ nhanh chóng chạy vào trong bóng đêm, chạy về phía khu vực có nguồn sáng phía trước.

Nhưng mà chỉ đi chưa được vài bước, Lão Ung đột nhiên dừng chân, hắn cảm nhận được xung quanh hoàn toàn bị khí tức lạnh lẽo bao phủ, trong bóng tối dường như có một bóng dáng hình người đứng yên lặng chờ đợi ở đó từ lâu.

"Không xong"

Lão Ung lanh mặt, hắn không nhìn rõ phía trước, chỉ dựa vào kinh nghiệm nào đó, vô thức tránh sang một bên.

Mà hành động tránh né này đã cứu hắn một mạng.

Hắn cảm thấy có thứ gì đó bay vụt qua trong bóng đêm, kéo theo một cơn gió lạnh, duờng như có thứ gì đó vừa xẹt qua giữa không trung.

Tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà Lão Ung hiểu rõ, chính hắn vừa mới bị quỷ tấn công, vừa mới dạo một vòng lằn ranh sống chết.

"Hoàn toàn không thấy rõ quỷ tấn công, lần này mình suýt xoát lắm mới tránh được, có lẽ lần sau mình cũng không may mắn như thế, nhưng mà quỷ có được năng lực dễ dàng giết chết chúng ta, chúng ta cũng có cách để đánh trả quỷ, trò chơi linh dị này vẫn còn có thể chơi dài dài."

Lão Ung nói thầm trong lòng.

Hắn không dám khinh thường, tiếp tục đi đến, nhưng mà đường đi đã thay đổi, không đi thẳng về khu vực có ánh sáng ở phía trước, mà bắt đầu đi vòng.

"Đi theo tôi, đừng đi thẳng tắp, lạng lách một chút, quỷ đang ở phía trước chờ chúng ta tự chui đầu vào lưới, hiện tại quỷ không phát ra bước chân, rất khó xác định vị trí của nó."

Lúc này, Lão Ung la to.

Vương San San rùng mình, lập tức thay đổi phương hướng, quẹo trái quẹo phải, làm cho hướng đi của mình trở nên phức tạp, khó có thể suy đoán được, nhưng mà phương hướng lại không thay đổi.

“Đừng sợ, để tôi giải quyết cái thứ kia."

Trương Vĩ cầm theo rìu, nghênh ngang đi vào trong bóng đêm, hai mắt trừng to, cố gắng tim được vị trí của lệ quỷ.

Nhưng mà lại không thu hoạch được gì.

Hắn không có quỹ nhãn, không thể nào nhìn thấu bóng đen này” An toàn"

Lúc này Lão Ung thở phào nhẹ nhõ, hắn đã đứng ở khu vực có ảnh sáng bao phủ, tạm thời coi như an toàn.

Có hắn thành công, Vương San San cũng nhanh chóng từ một hướng khác lượn quanh đi qua, đi vào trong ánh sáng.

"Tôi không bị tấn công, lần này quỷ chỉ để mắt đến anh và Trương Vĩ, đối với quỷ mà nói, anh và Trương Vĩ mới là người có uy hiếp lớn nhất”.

Cô kết hợp với tình huống của bản thân, tinh toán hành động của quỷ.

"Trương Vĩ còn chưa xuất hiện, mục tiêu của quỷ là cậu ta."

Lão Ung sa sầm mặt.

Nhưng mà đây cũng không còn cách nào, ba người hành động, quỷ cản lại giữa đường, không thể không tách ra lượn quanh, sau đó quỷ lại tùy ý nhằm vào người lạc đàn cuối cùng mà ra tay, chỉ cần thành công thì họ sẽ lập tức giảm quân số.

"Trương Vĩ không thể chết được, trong tay cậu ta có vũ khí linh dị đối phó với lệ quỷ, cô đợi ở đây, tôi đi tìm cậu ta."

Lão Ung nói.

"Không cần giúp đỡ, Trương Vĩ tôi không sợ cái thứ này đánh lén, hôm nay tôi phải cho cái thứ quỷ này mơ mang tầm mắt, cho nó biết cái gì gọi là năng lực phản ứng được huấn luyện nhiều năm."

Giọng nói của Trương Vĩ từ trong bóng đêm vọng ra, hắn nghe được cuộc nói chuyện của hai người, tỏ vẻ không cần giúp đỡ, chính hắn có thể xử lý.

Vương San San nói: “Trương Vĩ, đừng cậy mạnh, nếu thật sự không được thì đốt thi du đăng lên, qua được cửa ải này rồi tính tiếp"

“Không được, hiện tại không thể đốt đèn"

Lão Ung lắc đầu nói: “Nếu bây giờ mà đốt đèn thì Trương Vĩ phản kích sẽ bị ảnh hưởng, một khi quỷ tập kích thì cậu ta sẽ chết chắc, lần này Trương Vĩ nói đúng, chỉ có thể liều mang so phản ứng với quỷ, chỉ cần phát hiện khí tức xung quanh lạnh lẽo, phán đoán vị trí của quỷ, ra tay trước là hắn sẽ thắng được."

“Đúng đó, hai người đừng suốt ngày lo lắng cho tôi, tôi mạnh hơn hai người rất nhiều"

Trương Vĩ trả lời, đồng thời hắn cũng dừng bước không nhắc nhích nữa, mà bắt đầu vểnh tai lắng nghe động tĩnh xung quanh cơ thể.

Nghe tiếng xác định vị trí chính là kiến thức cơ bản của hắn.

Trương Vĩ không nhúc nhích, quỷ đứng trong bóng đêm chẳng các nào không thể đứng chờ hắn tự chui đầu vào lưới.

Yên lặng trong chốc lát.

Lúc này, lệ quỷ đứng cách Trương Vĩ vài mét lại đột nhiên biến mất tăm, sau đó một bóng dáng mờ mờ từ từ xuất hiện phía sau lưng Trương Vĩ.

Trương Vĩ vẫn không nhúc nhích, còn đang vểnh tai lắng nghe tiếng động.

Hình dáng của quỷ càng lúc càng rõ ràng, nhưng mà trong bóng đêm thế này, người bình thường hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ, cho dù là Trương Vĩ vĩ đại cũng không nhìn thấy, bởi vì quỷ không hề đi bộ, cách di chuyển này là yên lặng không có tiếng động.

Sau khi quỷ hoàn toàn xuất hiện, giơ lên khúc gỗ đỏ trong tay nhưng vẫn chưa ra tay.

Hình như động tác giơ khúc gỗ lên đã tạo ra một tí tiếng vang nho nhỏ.

Ngay sau đó, một thanh rìu đỏ xẹt qua bóng đêm, chém chính xác vào trán của kệ quỷ.

Bình Luận (0)
Comment