“Ầm!"
Lệ quỷ bị thương nặng, cứng đờ ngã xuống đất.
"Tôi chém được nó rồi, nhanh lên, mau, tìm chiến lợi phẩm, tìm chiến lợi phẩm đi."
Trương Vĩ hưng phấn hô to.
Lúc này, Lão Ung nghe được động tĩnh không đợi Trương Vĩ lên tiếng cũng đã xông ra ngoài, hai người cách nhau cũng không xa, Lão Ung nhanh chóng xông đến, hắn đạn trúng xác chết lạnh lẽo đang ngã ra đất kia, lập tức duỗi tay sờ sờ.
Lão Ung chộp trúng một khúc gỗ đỏ trong bóng đêm.
Nhưng mà ngay lúc trong lòng Lão Ung vui vẻ, chuẩn bị cướp lất, một đầu kia của khúc gỗ cũng bị thứ gì đó túm lất, sức cực kỳ khỏe, suýt chút nữa đã cướp được khúc gỗ đỏ kia về.
"Con quỷ thứ ba xuất hiện, chém nó, ở ngay phía trước"
Lão Ung vội vàng la to.
"Yên tâm, tôi đã nghe thấy rồi."
Trương Vĩ vàng ngày càng có lòng tin, hắn lại chém một rìu về phía vang lên tiếng động.
Sau đó, sức kéo trong bóng đêm lập tức biến mất.
"Thành công, mau lui về."
Lão Ung nhanh chóng cướp được khúc gỗ màu đỏ trong tay lệ, quỷ, hắn còn không kịp vui vẻ đã lập tức kéo Trương Vĩ chạy về phía khu vực đang có ánh sáng mà Vương San San đang đứng.
Không bao lâu sau, hai người nhanh chóng rời khỏi khu vực bóng đêm, đi đến khu vực tạm an toàn.
"Biểu hiện của cậu thật sự làm tôi kinh ngạc, xác suất chiến thắng của chúng ta trong trò chơi linh dị này là rất lớn"
Lão Ung quan sát khúc gỗ đỏ trong này hắn, nói.
Trương Vĩ đắc ý: “Đương nhiên rồi, đối với tôi mà nói, trò chơi này chẳng có gì khó khăn cả, chém một rìu xuống là cái thứ kia đã chết, quá yếu."
“Đừng mừng vội, trò chơi linh dị này vẫn còn chưa kết thúc."
Vương San San bình tĩnh nói.
Lão Ung nói: “Đã không còn cái thứ này, nếu quỷ lại giết người thì có lẽ không đủ khả năng làm người chết trong nháy mắt, cho dù là muốn giết người thì cũng sẽ cho chúng ta một chút thời gian phản kích, từ giờ trở đi chỉ cần chúng ta không tách ra, cầm cự đến mười hai giờ cũng sẽ không quá khó khăn"
Tuy là nói như thế nhưng mà hắn hiểu được, nếu không phải Trương Vĩ có được biểu hiện quá tốt, trò chơi này đã thua.
Dù sao trong trò chơi này, từ đầu đến giờ Trương Vĩ đã chém trúng quy ba lần.
Nếu đã biểu hiện như thế mà Lão Ung còn không nắm được cơ hội, vậy thì người từng là người mang tin tức như hắn có thể nhảy lầu chết đi cho rồi.
"Hiện tại chúng ta có ba người, hai món vũ khí, đối phương lại tay không, đây không phải là đè đầu đánh sao? Không ngờ cũng có một ngày A Vĩ tôi trở thành đùi, hì hì."
Trương Vĩ phát ra tiếng cười đáng khinh, trong đầu đã bắt đầu ảo tưởng, về sau chính hắn và đại ca lăn lộn ra tên tuổi trong giới linh dị, đi đến chỗ nào cũng sẽ có người cung kính chào A Vĩ.
"Nhưng mà cuối cùng còn phải đề phòng quỷ phản công, thời gian trò chơi đã sắp đến cuối, tần suất quỷ tập kích chúng ta sẽ càng lúc càng dày đặc hơn trước đó, cẩn thận Sơ suất vào phút cuối."
Lão Ung cũng không quá hào hứng, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Anh nói đúng, quỷ lại muốn đến rồi"
Vương San San ngẩng đầu nhìn.
Ánh sáng từ cửa số chiếu vào đang dần dần biến mất.
Mà lần biến mất này không phải chỉ có khu vực cửa sổ của họ, mà tất cả ánh sáng ở các cửa sổ đều đã biến mất.
Không bao lâu sau, nơi đây sẽ không còn khu vực an toàn.
"Tập trung lại một chỗ, không quan tâm xảy ra chuyện gì cũng không được dừng lại”.
Lão Ung đánh giá khúc gỗ trong tay nói.
Quỷ có thể dùng thứ này để đánh người, hắn đương nhiên cũng có thể dùng để đánh quỷ.
--- Theo thời gian trôi qua, Dương Gian đã chuẩn bị xong xuôi, vũng nước dưới chân hắn đã lan tràn đến tất cả các góc trong thành phố, ngâm thành phố này bên trong dòng nước lạnh lẽo của quỷ hồ.
Tuy rằng nước không sâu, nhưng mà cũng đã đủ xài, chỉ cần giọt nước bé xíu này có thể xác định được vị trí của lệ quỷ, như vậy Dương Gian có thể lập tức ra tay đánh quy ước nguyện vào bên trong quỷ hồ, làm nó vĩnh viễn không thể nào ra được.
"Có thể chuẩn bị ra tay, Lưu Kỳ, đợi lát nữa cậu bảo vệ Miêu Tiểu Thiện là được, tôi sẽ xử lý con quỷ này"
Đúng lúc này Dương Gian mở miệng nói.
"Yên tâm, tôi sẽ để ý"
Lưu Kỳ gật đầu.
Sau khi Dương Gian dặn dò xong, lập tức bắt đầu hành động.
Dựa theo quy tắc trước kia quỷ đã quy định, chỉ cấm người tham gia vào trò chơi linh dị bên trong nhà hàng Hòa Bình, cho nên hắn không có lập tức chọn cách xâm lấn nhà hàng Hòa Bình, mà là lựa chọn dùng quỷ hồ từ từ bao vây tòa cao ốc này.
Linh dị của quỷ hồ có thể dễ dàng ảnh hưởng đến biểu hiện.
Lập tức.
Mặt đất xung quanh bắt đầu chìm xuống, dần dần bị một lớp nước không có gì đặc biệt nuốt sạch, đến cả nhà hàng Hòa Bình cũng hạ thấp xuống theo.
Nhưng mà nước vẫn chưa thấm vào bên trong nhà hàng Hòa Bình, cho nên kiểu thay đổi này cũng không tính là phạm quy.
Khi mặt đất càng lúc càng lún sâu xuống, tòa cao ốc này cũng liên tục hạ thấp, cuối cùng rơi vào trong hố sâu, sắp sửa bị vùi lấp.
“Nhất định phải bao phủ tòa cao ốc này trong thời gian ngắn nhất, sau đó thông qua quỷ vực trực tiếp kéo ba người Trương Vĩ, Vương San San và Lão Ưng đi ra ngoài, kết thúc trò chơi linh dị này, thông qua nước quỷ hồ bao phủ cao ốc, phong tỏa toàn bộ thành phố Đại Xương, hoàn toàn phong kín lệ quỷ, làm nó không có đường đi."
“Đến lúc đó quỷ chắc chắn sẽ khởi động lại vào giây phút cuối cùng.
Nhưng mà nó có thể khởi động lại, tôi cũng có thể khởi động lại, dù thời gian khởi động lại của tôi không dài nhưng mà vẫn có thể cắt đứt khởi động lại của lệ quỷ, mà trong nháy mắt đó, trực tiếp đóng đinh giam giữ nó, giải quyết sự kiện linh dị này một cách triệt để."