Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3146 - Chương 3146: Bất Lợi

Chương 3146: Bất Lợi

Vũng nước dưới chân Dương Gian nổi lên một cây trường thương cũ kỹ.

Lần ra tay này hắn cần phải dùng hết toàn bộ sức mạnh, hơn nữa còn phải làm thật sự hoàn mỹ, tuyệt đối không thể làm con lệ quỷ này chạy mất, cũng không thể để lệ quỷ thuận lợi tiến hành lần khởi động lại lần thứ hai.

Nước hồ của quỷ hồ đang nổi sóng, cuộn trào, mặt nước xung quanh càng ngày càng sâu, ngay từ đầu chỉ là không đến mắt cá chân, đến bây giờ đã lên đến gần đầu gối.

"Miếu Tiểu Thiện, chúng ta rời khỏi nơi này, đi lên mái nhà gần đây đứng, Dương Gian muốn bao phủ nhà hàng Hòa Bình này, giam giữ quỷ, chúng ta ở lại đây sẽ bị tác động đến”.

Lưu Kỳ nói, hắn nhanh chóng kéo theo Miêu Tiểu Thiện rút lui, tìm một chỗ cao hơn đứng chờ, sợ bị quỷ hồ bao phủ.

Miêu Tiểu Thiện không từ chối, lập tức đi theo Lưu Kỳ rút lui khỏi nơi này.

Nước hồ xung quanh càng lúc càng sâu, thời gian cũng dần dần đến mười một giờ năm mươi phút.

Còn mười phút cuối cùng là trò chơi này sẽ kết thúc.

Nhưng mà trong mười phút cuối cùng này, ba người Trương Vĩ, Vương San San và Lão Ung hiện tại đang ở trong nhà hàng Hòa Bình đối mặt với rất nhiều lần tập kích đáng sợ của lệ quỷ.

Lúc này xung quanh đã không còn bất cứ ánh sáng nào, xung quanh đều là bóng đêm, mắt người bình thường không thể nhìn thấy gì, tất cả đều dựa vào cảm giác.

Lúc này quỷ bên trong trò chơi đang lượn lờ xung quanh ba người, dù quỷ đã mất đi vũ khí, nhưng quỷ bên trong trò chơi vẫn cứ chiến tiến cơ, bởi vì quỷ không thể nào bị giết chết, dù thật sự bị Trương Vĩ chém trúng, quỷ mới sẽ lại xuất hiện lần nữa, tiếp tục tiến hành trò chơi linh dị lần này.

Dù trò chơi này đã cố gắng công bằng hết sức có thể, nhưng trên thực tế, người sẽ chết, quỷ lại không chết, đây chính là bất công lớn nhất.

"Đến rồi."

Hơi thở lạnh lẽo yên lặng tập hợp bên người họ, chỉ những người khá nhạy cảm với linh dị đồng thời cũng có đủ bình tĩnh mới có thể xác định được vị trí chính xác trong bóng tối, nếu không trong lòng vừa hoảng lên, lực chú ý và cảm giác của người đó sẽ giảm xuống, bỏ qua những thay đổi này, như vậy cuối cùng người sẽ không thể nào xác định được phương hướng của quỷ nữa.

Mà từ khi quỷ xuất hiện đến tập kích, từ đầu đến cuối chỉ có ba giây, cho nên nhất định phải ra tay quyết đoán.

Lúc này Lão Ung không ra tay, hắn cầm theo khúc gỗ đỏ trong tay, quét ngang về bóng đêm bên cạnh.

"Đùng!"

Một tiếng vang nặng nề vang lên, dường như khúc gỗ vừa đập lên một xác chết.

Nhưng mà chuyện không thể tưởng tượng được đã xảy ra.

Trong bóng tối, một bóng dáng âm u vừa mới xuất hiện bị trúng đòn mạnh này không ngờ trực tiếp bay thẳng ra ngoài, trong bóng tối truyền đến tiếng xác chết quay cuồng, cuối cùng không biết lăn đến bao xa, mãi đến tất cả âm thanh đến biến mất.

"Sau khi khúc gỗ đỏ này đánh trúng lệ quỷ là có thể trực tiếp đánh bay lệ quỷ ra ngoài”.

Lão Ung cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Tuy rằng hắn cũng rất khỏe, nhưng mà còn xa mới đến mức có thể đánh bay một xác chết nặng nề ra đến mười mấy mét như thế.

Khả năng duy nhất chính là bên trên khúc gỗ màu đỏ kia có một loại sức mạnh linh dị nào đó, dù trông rất xấu, nhưng mà không cần phải nghi ngờ, đây là một món vũ khí linh dị.

Nhưng mà sau khi quỷ bị đánh bay, không khí lạnh lẽo xung quanh vẫn chưa hề biến mất, còn đang ngưng tụ.

Có một bóng dáng âm u đang ngưng tụ lại ở trong bóng đêm.

Lúc trước quỷ tập kích thất bại, nhưng mà lần tập kích tiếp theo lại sắp đến, chỉ cần không đề phòng được, như vậy trong ba người họ sẽ lập tức có một người chết đi.

"Để tôi."

Trương Vĩ phản ứng cũng rất nhanh nhạy, lưu ý đến có dị thường xuất hiện, hắn giơ tay định chém về phía đó.

Trong bóng tối không vang lên bất cứ động tĩnh gì, nhưng Trương Vĩ lại cảm thấy hắn đã chém đến thứ gì đó, có lẽ đã thành công rồi.

Nhưng mà ngay sau đó.

Trong bóng tối lộ ra một bàn tay lạnh như băng, nó ôm lấy cổ Trương Vĩ, sau đó một sức kéo cực kỳ đáng sợ truyền đến, làm cho cổ hắn vang lên tiếng răng rắc, giống như xương sắp gãy.

Rất rõ ràng, Trương Vĩ chém phát rìu kia cũng không thể đánh chết quỷ, cho quỷ có cơ hội trả đòn.

Ngay khoảnh khắc Trương Vĩ sắp sửa bọ vặn gãy cổ chết đi, đòn tấn công của Lão Ung lập tức đến.

Lên quỹ ngã bay ra ngoài, biến mất trong bóng tối ở gần đó.

"Khụ khụ."

Trương Vĩ vuốt cổ, mặt đỏ bừng, lộ ra vẻ đau đớn.

"Chém một phát không thể chém chết cái thứ kia, suýt chút nữa đã bị giết ngược lại, tức thật, vừa rồi không nhìn thấy quá rõ ràng, nếu không tôi cũng không thua"

Lão Ung bình tĩnh nói: “Đừng chủ quan, dù là chúng ta có vũ khí thì vẫn có khả năng sẽ chết ở đây."

“Tần suất quỷ tập kích cũng càng lúc càng nhanh, như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện bị động phản kích như thế này, để Trương Vĩ đốt đèn lên đi, đèn dầu sáng lên là chúng ta có thể nhìn thấy quỷ, đến lúc đó có thể dựa vào hai món vũ khí linh dị, hoàn toàn có thể đối kháng với lệ quỷ, hơn nữa thời gian cũng không còn lại bao nhiêu, không thể xảy ra vấn đề ở thời khắc cuối cùng được."

Vương San San đề nghị.

Bình Luận (0)
Comment