Họa sĩ nghèo túng không nói tiếng nào, chỉ là cầm theo đồ đạc từ từ rời đi, biến mất trong đường phố yên tĩnh.
"Chúng ta không nên giết hắn, giữ mạng hắn có lẽ còn có thể trao đổi với Dương Gian, lấy lại lâu đài của chúng ta về."
Sau đó, một người bị bao phủ trong sương mù dày đặc mở miệng nói.
Người đàn ông truyền giáo nói: “Đây là một ý kiến hay, nhưng mà anh nói chậm quá, mà bây giờ chúng ta cần phải đi rồi, còn phải làm chuyện khác."
Chuyện xảy ra ở nước ngoài vẫn chưa truyền đến trong nước, mọi người vẫn chưa hề để ý về việc một vị đội trưởng biến mất, nhưng mà sự kiện lớn như thế này sẽ không giấu được bao lâu, không được bao lâu tổng bộ đã lập tức phản ứng lại, đến lúc đó trong giới linh dị chắc chắn sẽ xảy ra chấn động lớn.
Bây giờ chỉ là gió lốc vẫn còn đang ấp ủ.
Sáng sớm hôm sau.
Trong nước, tại cao ốc Ninh An thuộc thành phố Đại Đông.
Một người đàn ông điển trai mặc áo vest, đeo kính mắt, hòa hoa phong nhã đang ngồi trước bàn làm việc lật xem một hồ sơ vụ án bí mật, sau đó liên tục vùi đầu vào ghi chép.
Làm việc liên tục từ bây giờ rưỡi sáng đến mười một giờ trưa, lúc này Vương Sát Linh mới bỏ công việc trong tay xuống, xoa mắt, pha một ly trà chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc.
"Mình có đủ thời gian để từ từ nghiên cứu các loại sức mạnh linh dị xuất hiện trong giới linh dị hiện tại, sau đó thống kê tập hợp, tối ưu hóa, tìm ra một phương án cao cấp nhất, nhưng mà thời buổi này lại không cho phép mình từ từ đi tới, hiện tại cục diện thay đổi quá nhanh, mình cũng không biết bản thân có thể yên tâm ở lại thành phố Đại Đông bao lâu nữa."
Hắn bưng một ly hồng trà nóng hổi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn thành phố phồn hoa này.
Thân là đội trưởng kiêm người phụ trách thành phố Đại Đông, mấy ngày nay Vương Sát Linh cũng không quá thoải mái, thân là người bình thường, hắn chẳng những phải xử lý các sự kiện linh dị ở gần chính hắn, lại còn phải cố gắng vì một kế hoạch đã được đặt ra từ trước.
Bên cạnh hắn không có đồng đội, cũng không có bạn bè, chỉ có người nhà vẫn luôn yên lặng làm bạn cùng hắn.
Đây là sức mạnh của Vương Sát Linh, cũng là động lực của hắn.
"Sắp rồi, chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, trước khi Dương Gian đến thành phố Đại Đông lấy đi đồng hồ quả lắc, nhất định phải thực hiện kế hoạch khởi động lại vô hạn, mình nhất định phải trở lại thời khắc đó để thay đổi quá khứ và tương lại."
Vương Sát Linh uống hồng trà, ánh mắt kiên định không gì sánh được.
Nghỉ ngơi một lúc, Vương Sát Linh xem đồng hồ, sau đó quay trở về trước bàn làm việc cầm điện thoại lên: “A Trần, chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đi ra ngoài."
Không bao lâu sau, một cô gái ăn mặc đồ công sở vô cùng gợi cảm gõ cửa phòng, sau đó mới đi vào nói: “Vương tiên sinh, đã chuẩn bị xe xong"
“Tôi biết rồi."
Vương Sát Linh buông ra chén trà đã dần nguôi đi, cầm áo vest đi ra khỏi văn phòng.
A Trần đi theo Vương Sát Linh đến một cái thang máy, khi vào trong thang máy rồi, A Trần nói: “Vương tiên sinh, ngày mai tôi muốn xin nghỉ vài hôm"
“Lý do là gì?"
Vương Sát Linh hỏi.
"Dạo gần đây người không khỏe lắm, muốn đến bệnh viện kiểm tra thử, yên tâm, Vương tiên sinh, tôi sẽ không làm trễ nãi công việc."
A Trần nói.
Vương Sát Linh hơi gật đầu: “Tôi biết rồi, mấy ngày nay nghỉ ngơi cho tốt đi, nếu cần giúp gì thì có thể nói với tôi."
“Cảm ơn Vương tiên sinh."
A Trấn trả lời.
Chỉ chốc lát sau, Vương Sát Linh đã tự lái xe đi đến trước một căn nhà nhỏ vô cùng bình thường ở trung tâm thành phố.
Sau khi xuống xe, Vương Sát Linh lấy chìa khóa mở cửa ra, đi vào bên trong căn nhà này.
Trong phòng tối om, trong lúc trang trí nhà cửa đã cố ý che kín cửa sổ, chỉ có phía trước thang máy có một ánh đèn không tính là quá sáng đang hoạt động.
Hình như Vương Sát Linh vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh nơi đây, hắn đi vào thang máy xuống tầng hầm ngầm.
Đây là một căn phòng an toàn do hắn xây dựng.
Căn nhà lầu trên mặt đất chỉ dùng để che dấu mà thôi.
Vương Sát Linh đi vào căn phòng an toàn ẩn nấp này cũng không định làm cái gì, cũng không định ở lại đây quá lâu, hắn chỉ kiểm tra như bình thường mà thôi, bởi vì bên trong phòng an toàn ở tầng hầm ngầm này đang giam dữ một con lệ quỷ có danh hiệu vô cùng kinh khủng, quỷ chết đói.
Một con lệ quỷ là ngọn nguồn của sự kiện linh dị cấp S, cho dù đã bị định quan tài đóng đinh, Vương Sát Linh vẫn không thể yên tâm được, chỉ cần hắn có thời gian, không tính là quá bận thì đều sẽ đến đây kiểm tra.
Thang máy dừng lại.
Vương Sát Linh đi xuống tầng hầm ngầm sau đó lập tức đi về phía một căn phòng đặc biệt.
Xuyên qua một cánh cửa sổ nhỏ bên trên cánh cửa lớn vừa dày vừa nặng này, hắn nhìn vào trong phòng.
Vốn cứ tưởng rằng đây là một lần tuần tra bình thường, nhưng mà tình hình trong phòng lúc này lại làm Vương Sát Linh lập tức trợn tròn hai mắt.
Giờ phút này, trong phòng an toàn lại trống rỗng không có thứ gì, quỷ chết đói lúc trước bị giam giữ trong phòng an toàn hiện tại không hiểu sao đã biết mất tăm.