Lúc này, máu tươi ở khu vực trung tâm huyết trì đang sôi trào, liên tục sủi bọt, hình như có thứ gì đó muốn từ bên trong nổi lên.
"Rửa sạch quá nhiều nguyền rủa trong một lần đã quấy nhiễu đến lệ quỷ ở bên trong huyết trì rồi sao?"
Dương Gian thu hồi quỷ kéo, sau đó từ từ lui về sau vài bước.
Có lẽ hắn lùi bước cũng không mang đến hiệu quả gì, máu bên trong ao vẫn cứ tiếp tục dị thường.
Dương Gian không muốn bị lệ quỷ bên trong huyết trì quấn lấy, hắn trực tiếp vận dụng quỷ vực thoát khỏi khu vực màu đỏ này, đi đến con đường bên cạnh cao tốc.
"Xem xem tình hình thế nào, nếu như không có gì khác thường thì lại rời đi."
Hắn không vội vã quay về tiểu khu Quan Giang, bởi vì lo lắng huyết trì sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên hắn ở lại thêm một lúc.
Nhưng mà huyết trì sôi trào một lúc rồi không có chuyện gì xảy ra.
Dương Gian không muốn tốn thêm thời gian ở nơi này nữa, hắn lại quan sát một lúc, cảm thấy không có gì đáng lo thì lập tức rời đi, nhưng mà trước khi đi hắn vẫn gọi điện thoại thông báo cho Lưu Tiểu Vũ, để cho nàng cử người quản lý khu vực này từ xa, có tình huống gì lại báo cáo cho hắn biết.
Dù sao chuyện linh dị thì không thể qua loa được.
Không bao lâu sau.
Hắn quay về nhà.
Hồng tỷ chưa đi, cô vẫn ngồi trên ghế sofa uống trà như cũ, cực kỳ kiên nhẫn chờ đợi Dương Gian kiểm tra tác dụng của huyết trì.
"Tin tức của cô không sai, huyết trì đúng là có thể rửa sạch nguyền rủa bên trên quỷ kéo"
Dương Gian từ ngoài phòng sải bước đi vào, hắn lấy ra quỷ kéo màu đỏ đặt lên bàn tre: “Tôi muốn biết trước đây có phải cô đã từng sử dụng cây quỷ kéo này rồi không.
Nếu không vì sao cô lại biết rõ ràng về vật phẩm linh dị này đến thế?"
Hồng tỷ cười đặt chén trà trong tay xuống, sau đó nói: “Cậu đoán không sai, đúng là trước đây tôi từng sử dụng cây kéo này, ít nhiều gì cũng biết được một chút, nhưng mà cậu không cảm thấy lạ sao, huyết trì là màu đỏ, cây kéo cũng màu đỏ, đến cả cái tủ đựng quấn lấy cậu kia cũng là màu đỏ?"
“Cô biết được cái gì?”.
Dương Gian lập tức hỏi.
Hắn đương nhiên biết máu của huyết trì và máu chảy ra từ trên người tủ quỷ rất giống nhau, hơn nữa khi Nghiêm Lực trở thành ngự quỷ nhân đã từng lấy được một giọt quỷ huyết ở thành phố Đại Xương.
Dương Gian đã bắt đầu nghi ngờ từ rất lâu rằng giọt máu của Nghiêm Lực được lấy từ trên người của tủ quỷ.
"Chờ chuyện này kết thúc rồi, tôi có thể suy xét nói cho cậu biết"
Tính tình Hồng tỷ vẫn giống hệt như trước kia, không muốn nói rõ ràng mọi chuyện, cố ý làm người khác tò mò khó chịu.
Có lẽ đây chính là bản tính của phụ nữ, không dứt khoát bằng ông chủ của tiệm thuốc.
"Cho nên nếu như tôi không đồng ý làm tài xế cho cô thì suốt đời này tôi cũng không thể nào hỏi được câu trả lời của vấn đề này sao?"
Dương Gian nói.
Hồng tỷ cười không nói, chỉ nói: “Cậu yên tâm, chỉ để cậu chở tôi đi một chuyến, không bảo cậu làm gì, đối với cậu mà nói thì đây chỉ là chuyện nhỏ, cũng chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể đến giống như việc tôi chỉ cách rửa sạch nguyền rủa trên quỷ kéo vậy, là việc nhỏ trong mắt người khác, nhưng mà đối với người trong nhà tôi mà nói lại là việc lớn vô cùng quan trọng"
“Hợp tác cùng có lợi, tôi nghĩ người của xã hội bây giờ càng hiểu được ý nghĩa của câu nói này hơn cả tôi."
Dương Gian trầm ngâm: “Cô muốn tôi lái xe buýt linh dị đưa cô đến chỗ nào?"
“Bí mật, đợi đến trạm thì cậu sẽ tự khắc biết."
Hồng tỷ đặt một đầu ngón tay trắng nõn lên trước đôi môi đỏ thắm, thở dài.
"Tôi muốn nghỉ ngơi trước mười hai giờ, nếu như cô không có ý kiến gì thì tôi đồng ý chở cô đi một chuyến."
Dương Gian suy nghĩ, cuối cùng vẫn không từ chối, đồng ý.
Dù sao lời Hồng tỷ nói đúng là không có vấn đề, hợp tác cùng có lợi.
Lần này hắn đi cùng cũng có thể lấy được kinh nghiệm điều khiển xe buýt linh dị.
"Khoảng mười giờ, xe buýt linh dị sẽ đi ngang qua thành phố Đại Xương, nếu mọi chuyện thuận lợi thì chừng hai tiếng sau là cậu có thể đi về."
Hồng tỷ nói, cô cũng biết Dương Gian không muốn tốn quá nhiều thời gian cho cô.
Dương gian nói: “Được rồi, hi vọng cô sẽ không giở trò gì"
“Sao có thể chứ? Cậu cứ yên tâm đi, muốn tìm một người có thể lái xe buýt trong giới linh dị cũng không dễ dàng gì, nói không chừng sau này chúng ta sẽ có càng nhiều cơ hội hợp tác"
Hồng tỷ nói.
Dương Gian không trả lời, chỉ nói: “Bây giờ vẫn còn sớm, nếu như không còn chuyện gì khác thì cô có thể về được rồi, tầm mười giờ tôi sẽ đến như đã hẹn."
“Đúng là vô tình, đây là đuổi khách sao? Còn tưởng là cậu sẽ mời tôi ở lại vài ngày đấy.
Cũng được, tôi là một cô gái đáng thương, đã biết trước phải phiếu bạc không nơi nương tựa, bốn biển là nhà."
Hồng tỷ cười cười, nhưng vẫn đứng dậy.
Dương Gian không nói gì, chỉ nhìn theo Hồng tỷ bước những bước chân ỏng ẹo tạo dáng, ngâm nga làn điệu dân quốc rời đi.
"Nếu thật sự ra tay thì có thể giết chết được cô ấy không?"
Trong lòng hắn đang suy nghĩ đến vấn đề này.
Dù sao Hồng tỷ đúng thật là ngự quỷ nhân thời dân quốc, hơn nữa còn là thành viên cùng đội ngũ với mấy lão quái vật thời dân quốc như Trương Đông và La Thiên.
Người có thể lăn lộn vào bên trong vòng tròn kia, cho dù như thế nào thì cũng không thể quá kém.
Hơn nữa Hồng tỷ đã sống lại được một đoạn thời gian, không biết đã thu hồi lại được bao nhiêu vật phẩm linh dị ở kiếp trước rồi.