Xe buýt linh dị không còn bị hắn khống chế, nhưng lúc này xe buýt cũng đã chạy lên đường, dù không có hắn khống chế thì xe vẫn sẽ chạy vững vàng trên đường một cách bình yên.
"Dựa theo trạng thái hiện tại của mình, hoàn toàn có thể không ăn không uống ngồi trên xe buýt thời gian dài để làm tài xế, tuy rằng liên tục sử dụng linh dị trong thời gian dài sẽ làm cho lệ quỷ khôi phục, nhưng mà trên xe buýt lại có đặc tính có thể áp chế lệ quỷ, có thể làm chậm lại thời gian khôi phục, kể từ đó, chẳng khác nào lại có thể kéo dài thời gian điều khiển.
Mình đoán nếu như mình muốn thì có thể ổn định điều khiển xe buýt vài chục năm cũng không có vấn đề gì? Dương Gian âm thầm tính toán trong lòng.
Nếu hắn lực chọn con đường này, như vậy hắn chính là lão Tần thứ hai.
Chỉ là hắn cũng không có ý định trở thành lão Tần tiếp theo.
Trong lòng hắn lại càng thiên về cách lí luận của ông chủ tiệm thuốc, thay vì làm một thợ sửa đồng hồ, chi bằng đi một con đường không giống với người bình thường, chỉ cần thành công, như vậy chỉ cần có thời gian nhất định thì hoàn toàn có thể xử lý tất cả sự kiện linh dị.
"Tôi còn tưởng rằng cô muốn đi tham quan lại chốn cũ, quay về cổ trạch, không nghĩ tới mục đích của cô lại không phải là trạm dừng này”.
Dương Gian không hề để ý đến chiếc xe buýt tự động chạy này, nhìn về phía Hồng tỷ: “Cô sẽ xuống ở trạm tiếp theo đúng không."
“Đúng vậy, tôi sẽ xuống xe ở trạm tiếp theo."
Hồng tỷ cười nói: “Đã nói rồi đấy, cậu phải ở lại đây chờ tôi mười lăm phút, nhưng mà dừng lại mười lăm phút hơi khó, tôi kiến nghị cậu trực tiếp tắt máy xe luôn thì tốt hơn, nếu sau đó xe buýt lại khởi động lại thì cậu lại tiếp tục tắt lửa, cứ như vậy đến khi tôi ra là được."
“Tôi cũng không phải xúi bậy đâu, đây là cách có nguy hiểm thấp nhất, vì tắt máy xe thì cậu chỉ cần đối mặt với quỷ trên xe buýt, cũng không cần phải đối mặt với bản thân chiếc xe, hiện tại số lượng quỷ trên xe buýt là bảy, ngoại trừ tôi và cậu, còn có bản thân con quỷ trong xe buýt ra, trên thực thế chỉ có bốn con quỷ trong xe, cậu đừng nói với tôi là cậu không xử lý được bốn con quỷ."
“Biểu hiện là năm, số lượng quỷ là bốn, con quỷ còn lại chính là thi thể nằm bên trong ghế dựa kia sao? Chẳng trách lúc trước khi tôi lên xe buýt cứ cảm thấy số lượng không khớp, bây giờ thì tôi hiểu rồi."
Dương Gian nghe xong lời này, thắc mắc trong lòng cũng có được lời giải đáp.
"Cô cứ yên tâm, sau khi đến trạm dừng cửa mở ra thì tôi mới bắt đầu tính giờ, mười lăm phút chắc chắn sẽ không thiếu có một giây nào, nhưng nếu trong vòng mười lăm phút mà cô không quay về thì tôi sẽ rời đi không chút do dự."
Hồng tỷ cảm thán: “Tính toán chi li với một người phụ nữ như thế, đây không phải là phong độ mà một người đàn ông nên có”.
"Sau khi cửa xe mở ra mà cô vẫn nói chuyện thì cũng tính thời gian."
Sắc mặt Dương Gian lạnh nhạt nói.
"Không thú vị”.
Hồng tỷ bĩu môi, sau đó ưu nhã đứng lên.
Vì khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe đã thay đổi, lúc này không biết từ lúc nào mà xe buýt linh dị đã chạy vào trung tâm một huyện thành, phong cách kiến trúc của huyện thành không giống như ở hiện đại, giống phong cách của thập niên tám mươi, chín mươi hơn, có chút cũ xưa, hơn nữa trấn nhỏ này không có một bóng người, đường lớn im lặng, giống như một tòa thành chết.
“Trước kia mình cũng từng đi ngang qua huyện thành này."
Dương Gian quan sát một lúc, có chút ấn tượng, hắn nhớ rõ lần trước đi xe buýt linh dị từng đi qua con đường này.
"Tốc độ xe buýt đang chậm lại, sắp dừng rồi, cô tự xem mà làm"
Lúc này Hồng tỷ đã đứng ở cửa xuống xe, hiển nhiên cô coi trọng việc này hơn Dương Gian rất nhiều.
"Mọi người cũng nên cẩn thận một chút, Dương Gian muốn dừng xe tắt máy ở trạm này chờ mười lăm phút, chúng ta cần phải đoàn kết hợp tác chịu đựng qua mươi lăm phút này, nhất định không được xảy ra mâu thuẫn, nếu lúc này còn có mâu thuẫn không đồng lòng thì chúng ta sẽ lập tức chết sạch"
“Tôi cũng nên tắt động cơ xuống xe"
Trong lòng Dương Gian cũng bắt đầu tính giờ, đồng thời cũng điều khiển xe buýt linh dị, cưỡng ép làm chiếc xe này tắt máy trong huyện thành yên lặng này.
Vừa mới tắt lửa, ánh đèn bên trong xe lập tức chớp tắt, bóng đêm đáng sợ ập đến, nuốt gọn lấy toàn bộ thân xe.
Dương Gian cũng không dám ở trên xe, hắn lập tức bước xuống.
Xe buýt rơi vào yên lặng, bị bóng tối bao phủ, không biết bên trong xuất hiện loại nguy hiểm nào.
"Xe buýt tắt máy, tất cả quỷ cũng muốn xuống xe, Hồng tỷ nói không sai, chuyến đi đi chỉ gặp được bốn con quỷ coi như khá may mắn rồi, nếu gặp phải tình huống thùng xe đầy, mấy chục con cùng nhau xuống xe thì dù là ai cũng chịu không nổi."
Dương Gian cầm cây trường tương đã bị nứt ra đúng cách xe buýt không xa chờ đợi.
"Đừng chạy lung tung, cái nơi quỷ quái này cũng rất nguy hiểm, chúng ta không thể rời xa xe buýt quá nhiều, dù là quỷ từ trên xe xuống theo dõi chúng ta thì chúng ta chỉ có thể chống chọi trực diện."
Người đàn ông mặt bị thối rữa lúc nãy cũng đứng lên, hắn nói với các ngự quỷ nhân còn lại trong thùng xe.