Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3180 - Chương 3180: Khó Xơi

Chương 3180: Khó xơi

Lúc này Dương Gian lại ngồi vào vị trí ghế tài xế, lại cảm giác bản thân hình như đã hòa làm một với chiếc xe này, có một loại liên hệ không thể nói rõ, cho dù không cần ai chỉ dạy, hình như hắn cũng đã biết cách điều khiển chiếc xe này, dường như xung quanh đang có một người liên tục dạy dỗ, chỉ dạy cho hắn.

"Không cần cô phải nói."

Dương Gian cầm tay lái, nhấn chân ga.

Đây không phải chiếc xe bình thường, điều khiển vô cùng khó khăn.

Lúc này tay lái cực kỳ nặng, không thể dễ dàng di chuyển, chân ga cũng giống như đã bị két cứng, cho dù Dương Gian đã đạp rất mạnh, nhưng mà lại không tạo ra được tác dụng quá lớn, chiếc xe đã dừng lại chỉ từ từ di chuyển về phía trước chứ không hề lập tức tăng tốc.

"Quả nhiên, cậu vẫn khá là miễn cưỡng."

Hồng tỷ nhìn Dương Gian, nghi ngờ có phải cô đã đánh giá năng lực của Dương Gian quá cao rồi hay không.

"Nhiều chuyện quá"

Dương Gian lạnh lùng nói.

Sau đó, linh dị quỷ hồ của hắn xuất hiện, cho dù là xe buýt linh dị thì cũng không thể nào hoàn toàn áp chế được loại linh dị này.

Hai chân ướt đẫm lại đạp chân ga, giờ phút này hắn cảm thấy cản trở lập tức yếu đi rất nhiều.

Lúc này, xe buýt linh di lập tức kêu to, đột nhiên tăng tốc xông nhanh ra ngoài.

Quỷ cản ở phía trước gần như chưa kịp có phản ứng gì đã bị đâm bay ra ngoài, sau đó lăn xuống mặt đất không còn nhúc nhích gì nữa.

Cảnh này, giống như lúc trước Dương Gian bị lão Tần lái xe buýt linh dị đâm bay vậy, cảm giác này chỉ có người từng bị đụng bay ra ngoài mới có thể hiểu được.

Hồng tỷ thấy vậy lập tức mỉm cười, xem ra Dương Gian thật sự là một tài xế đủ tư cách.

Các ngự quỷ nhân khác trên xe cũng thở phào nhẹ nhõm, may quá rồi.

"Đùng!"

Hết con lệ quỷ này đến con lệ quỷ khác cản trước xe bị đâm bay, Dương Gian điều khiển xe buýt linh dị chạy dọc thường đường rừng nhỏ, muốn dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này.

SƠ với lệ quỷ trong rừng, hắn càng lo lắng mấy ông già trong cổ trạch sẽ đi ra.

Tốc độ xe buýt linh dị càng lúc càng nhanh, liên tục xuyên qua.

Tuy rằng đường nhỏ lầy lội, nhưng mà động cơ xe buýt lại rất mạnh, hoàn toàn không bị ngăn cản, có đôi khi rõ ràng phía trước không có đường, nhưng sau khi bị đèn xe chiếu rọi, một con đường nhỏ có thể đủ để xe chạy qua lập tức xuất hiện, hoàn toàn không có chuyện không có đường đi xẩy ra.

"Cảm giác nắm giữ xe buýt linh dị đúng là rất tốt."

Dương Gian hít thở sâu.

Cảm giác này giống như đang điều khiển một cỗ máy không gì không làm được, có thể tùy ý rong ruổi trong linh dị, cho dù là thứ gì cũng không thể cản được bản thân.

Trong giới linh dị có rất nhiều vật phẩm linh dị, nhưng Dương Gian tin chắc rằng, tính đến thời điểm hiện tại, vật phẩm linh dị mạnh nhất chắc chắn là chiếc xe buýt linh dị này.

Cho dù gặp được lệ quỷ, hắn chỉ cần đạp chân ga là có thể phá tan quỷ, làm quỷ rơi vào ngủ say.

Hơn nữa quỷ còn không thể nào xông vào trong xe đánh hắn.

"Để thứ này ở nơi đây quá lãng phí, lần này mình mang nó về luôn đi."

Trong đầu Dương Gian lập tức có ý tưởng này.

Dương Gian có ý định lấy chiếc xe buýt linh dị này đi, hắn cảm thấy thay gì mặc kệ chiếc xe buýt linh dị này còn không bằng để nó thuộc về sự khống chế của hắn, dù sao hiện tại xe buýt linh dị đã không có tài xế, tuy rằng xe buýt vẫn còn đang hoạt động, có thể tạo ra được một ít tác dụng, nhưng cũng mang đến nguy hiểm tương ứng, lợi và hại đều có.

"Có thể lấy xe buýt đi hay không thì còn phải nhìn xem ảnh hưởng tiếp theo như thế nào, không thể vì suy nghĩ cá nhân mà đi phá hư cân bằng vốn đã rất yếu ớt kia, chỉ có thể thử dùng vài lần trước xem sao."

Tuy rằng Dương Gian có ý định này nhưng cũng không xúc động, cảm thấy vẫn cần phải cẩn thận một chút mới tốt.

Xe buýt tiếp tục đi về phía trước, sau khi vượt qua nguy hiểm lúc đầu, cánh rừng già này đã không đủ để cản trở họ.

Mọi thứ đều rất thuận lợi.

Cuối cùng xe buýt cũng ra khỏi khu rừng già này.

Tuy rằng bên ngoài vẫn tối om, nhưng mà lại không có cảm giác áp bách như cánh rừng già kia mang đến, điều này làm cho rất nhiều người ngồi trên xe buýt đều thở phào nhẹ nhõm.

"Chạy ra ngoài thuận lợi như thế, người lái xe buýt linh dị đúng là có thể thuận lợi đi qua nơi linh dị, ưu thế này quá lớn, tức thật, nếu mình có thể điều khiển chiếc xe buýt này thì tốt biết mấy."

Có người nhìn thấy cảnh này, trong lòng vô cùng hâm mộ ghen Nhưng mà ý tưởng này cũng chỉ có thể nghĩ cho vui, đừng nói đến chuyện hiện tại người điều khiển xe buýt là Dương Gian, dù vị trí đó còn trống thì cũng không thể nào điều khiển được.

Không phải chưa từng có ngự quỷ nhân thử, chỉ là đối với họ mà nói, hoàn toàn không có cách nào.

"Cậu không cần phải luôn điều khiển xe buýt, đối với bất cứ người nào mà nói thì chuyện này đều là một gánh nặng rất lớn, cậu chỉ cần thao tác ở những thời khắc quan trọng nhất là được."

Lúc này, Hồng tỷ mở miệng chỉ dạy.

Dương Gian cũng không phải loại người không biết tiếp thu lời khuyên, cứ khăng khăng làm theo ý mình, hắn lập tức gật đầu: “Thì ra là thế, nếu là như vậy thì khi khống chế xe buýt sẽ bớt phí tinh lực đi rất nhiều, cũng không hẳn là không thể điều khiển xe buýt trong thời gian dài."

Hắn buông tay, cũng thả lỏng chân.

Bình Luận (0)
Comment