Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3186 - Chương 3186: Càng Ngày Càng Nhiều

Chương 3186: Càng Ngày Càng Nhiều

“Cậu có thể tắt máy thì chắc chắn cũng có biện pháp khởi động lại, đến nước này rồi cậu cũng đừng giấu diếm nữa, cậu cho tôi sống sót, về sau tôi sẽ bán mạng cho cậu, cho dù cậu kêu tôi gọi cậu là cha cũng được."

Người đàn ông có gương mặt bị thối rữa nói.

"Tôi không có mấy đứa con như mấy người, nếu mấy người là do tổng bộ phụ trách thì tôi rất sẵn lòng giúp mấy người một lần, nhưng mà bây giờ, cứ tự cầu phúc cho bản thân đi."

Dương Gian thờ ơ.

Hắn có việc mà hắn cần phải làm, không thể nào chỉ vì vài người mà thay đổi suy nghĩ của bản thân.

"Đệt, Dương Gian, cậu đúng là không phải người, lái xe đưa chúng tôi đến cái chỗ quỷ quái này, hại chết tất cả chúng tôi, nếu mà biết trước sẽ như thế này, tôi nhất định sẽ đi giết chết một hai người thân của cậu rồi”.

Dưới loại áp bách sống chết này, người đàn ông kia cuối cùng cũng không giữ được lý trí, bắt đầu chửi rửa Dương Gian.

Những người khác cũng hận Dương Gian thấu xương.

Nếu không phải Dương Gian đóng cửa xuống xe lại, nói không chừng bọn họ đã xuống xe ở thế giới hiện thực, tình huống này sao có thể xảy ra được.

"Tôi không ra tay với mấy người đã coi như tôi tha cho mấy người một con đường sống rồi, đừng tưởng là tôi không biết mấy người đã phạm phải lỗi lầm gì mới bị ép buộc phải lên xe buýt, theo tôi thì để mấy người ở lại nơi này lại là một chuyện tốt, nếu không để mặc mấy người như các người ở bên ngoài làm chuyện bậy bạ thì sớm muộn gì cũng sẽ gây ra phiền phức lớn"

Dương Gian cũng không tức giận, nhìn bọn họ bằng ánh mắt như đang nhìn người đã chết.

Sau khi những người này nghe được lại càng mắng khó nghe hơn.

"Dương Gian, nếu cậu không chịu khởi động lại xe buýt, muốn hại chết chúng tôi ở chỗ này, vậy thì cùng lắm mọi người cùng chết, tôi cũng không tin đội trưởng của tổng bộ lại mạnh đến như vậy, có thể sống sót dưới loại tuyệt cảnh này."

Người đàn ông có gương mặt bị thối rữa nghiến răng nghiến lợi nói to.

Dương Gian không để ý đến những lời kêu gào bậy bạ của những người này, hắn hoàn toàn không để tâm đến bọn họ, thậm chí đến cả suy nghĩ sẽ ra tay cũng chưa từng có.

"Bắt đầu hành động"

.

Hắn nhíu mày, bởi vì lúc này hắn nhìn thấy những người bị giấy vàng trùm mặt trên đường lớn đã hình thành một quy mô đáng sợ, lấp đầy toàn bộ con đường, lúc trước còn chỉ đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, không có bất cứ dị thường nào, nhưng mà bây giờ đám quỷ kia lại bắt đầu nhúc nhích.

Bước ra bước chân, thân hình cũng đờ thẳng tắp không phát ra bất cứ tiếng động nào bước về phía xe buýt linh dị Bóng dáng đáng sợ phong tỏa tất cả đường đi.

Mỗi khi con quỷ bị giấy vàng bao trùm mặt bước ra một bước, đám bóng cao su lăn lộn dưới đất xung quanh lập tức xẹp lép, quỷ vực bao phủ xung quanh cũng theo đó mà lui tán đi một phần.

Loại cảm giác áp bách này gần như không ai có thể sánh bằng, cho dù là một con quỷ có mức độ nguy hiểm không quá cao, nhưng mà lần này chúng nó tập hợp lại với nhau vẫn đủ để nghiền ép bất cứ đội trưởng nào thuộc tổng bộ Cho dù là loại ngự quỷ nhân từ thời dân quốc như Hồng tỷ cũng cần phải có xe buýt tiếp ứng mới dám xâm nhập vào nơi này.

"Chờ sau khi xe buýt khởi động máy trở lại, mình nhất định phải trong xe buýt mới được, nếu không đến cả mình cũng sẽ gặp nguy hiểm."

Vẻ mặt Dương Gian nghiêm túc, quả nhiên tiền của Hồng tỷ không phải dễ kiếm, phải liều mạng.

Ngay lúc quỷ bị giấy vàng bao trùm mặt từ bốn phía xông đến, sâu bên trong huyện thành, Hồng tỷ mang đôi giày cao gót đỏ tươi xinh đẹp kia, bước những bước đi thướt tha đi đến một tòa kiến trúc vô cùng bình thường.

Tòa kiến trúc này ở huyện thành có vẻ không có gì đặc biệt, điểm duy nhất khác biệt chính là cửa lớn của kiến trúc nào làm một cánh cửa hai cánh màu đỏ rực.

Chỉ là nước sơn màu đo trên cửa gỗ bởi vì thời gian đã lâu nên đã bong tróc ra không còn như ban đầu, hơn nữa trên cửa còn để lại rất nhiều dấu vết quái dị, có dấu răng, dấu vết trảo, không biết đã trải qua những gì.

Nhưng cũng may là cánh cửa gỗ này vẫn còn bình yên vô sự, thậm chí ổ khóa vẫn còn nguyên, không bị phá hư.

Kiểu khóa đồng có chút quen thuộc, hình như giống cái khóa căn phòng trong cổ trách lúc trước, nhưng mà hai chúng nó cùng loại nhưng lại không phải là ổ khóa trước kia.

Hồng tỷ lấy một chiếc chìa khóa từ trong sườn xám ra, mở ổ khóa trên cửa.

Theo tiếng kẽo kẹt vang lên.

Cánh cửa đỏ cũ kỹ được mở ra, bên trong tối om.

Hồng tỷ không hề do dự, lập tức đi vào.

Coi đi vào, bên trong lập tức lóe lên ánh đèn.

Dưới sự soi sáng của bóng đèn, loáng thoáng hiện ra vài cái giường gỗ theo phong cách cổ xưa, giường gỗ được sắp xếp ngay ngắn thẳng hàng, bên trên lại có từng bộ thi thể đang nằm, đám thi thể này đều mặc quần áo thời kỳ dân quốc, ngoại trừ cái này ra, bên trên gương mặt của mỗi thi thể đều bị bao trùm bởi giấy vàng Nhưng mà sự xuất hiện của Hồng tỷ cũng không làm mấy người dán giấy vàng trên giường gỗ giật mình.

Nằm trên giường gỗ không phải quỷ, mà là một đám người còn sống, chỉ là những người này đều rơi vào trạng thái ngủ say, chỉ khi gỡ giấy vàng xuống mới có thể thức tỉnh.

TIÊN ĐẠO QUỶ DỊ (BẢN DỊCH): Hài hước, xuyên giữa hiện đại và tiên hiệp, kinh dị.....

Bình Luận (0)
Comment