Nhưng mà dưới tình huống tất cả mọi người đều rơi vào ngủ say, không có ai có thể xé giấy vàng xuống giúp bọn họ, điều này có nghĩa những người này vẫn cứ tiếp tục ngủ say mãi.
Hồng tỷ đến đã phá vỡ loại cân bằng này, cô hơi di chuyển tầm mắt, duỗi tay xé một tờ giấy vàng xuống.
Bên dưới giấy vàng để lộ ra gương mặt của một cô gái trẻ tuổi, nhìn chỉ chừng khoảng mười bảy tuổi Ngay sau đó, cô gái trẻ tuổi này mở mắt, dường như đã sống lại.
Hồng tỷ lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhưng rất nhanh, nét vui mừng trên mặt cô lại biến mất.
Cô gái vừa mở to mắt há miệng dường như định nói gì đó, nhưng mà ngay sau đó lại giống như bị phong hóa, cơ thể lấy tốc độ không thể tượng tượng nổi mà tán loạn, cuối cùng không ngờ lại hoàn toàn biến mất ngay trước mắt cô, không hề để lại bất cứ thứ gì.
Giấy vàng có thể làm người rơi vào ngủ sau, có thể giữ cho bất tử trong thời gian dài, nhưng hình như thời gian ngủ say của cô gái trên giường quá dài, sau khi mất đi giấy vàng mặc dù đã thức tỉnh, nhưng cơ thể lại không thể nào duy trì được dáng vẻ trước khi ngủ say, trực tiếp chết đi.
"Thất bại sao?”.
Hồng tỷ lẩm bẩm tự nói một mình, duỗi tay muốn níu giữ cô gái nằm trên giường gỗ, nhưng lại không giữ lại được bất cứ thứ gì.
Nhưng mà sau đó cô lại nhìn về những người khác: “Tôi cũng không tin tất cả mọi người đều không có cách nào tỉnh lại, cho dù chỉ có một vài người tỉnh lại cũng được"
Cô không cam lòng lại đi về phía một cái giường gỗ khác, người nằm trên giường gỗ này là một người đàn ông, trông cũng rất trẻ, nhưng mà lúc này cũng đang rơi vào ngủ say, giống như một thi thể nằm trưng bày ở nơi này gần một trăm năm.
Tấm giấy vàng thứ hai bị xé xuống.
Người đàn ông trẻ tuổi này cũng đột nhiên mở to mắt tỉnh táo lại, hắn nương theo ánh đèn lập lòe nhìn thấy Hồng tỷ ở trước mặt: “Trương Ấu Hồng, tôi ngủ bao lâu rồi?"
Đối với hắn, năm tháng dài dòng dường như chỉ là trong nháy mắt Hồng tỷ vừa định trả lời, hiện tượng đáng sợ kia lại xuất hiện lần nữa Cơ thể của người đàn ông này cũng tán loạn với một tốc độ kinh người, cũng giống như cô gái thứ nhất, chỉ là trạng thái của hắn tốt hơn một chút, chịu đựng được một chút thời gian.
Nhưng mà vẫn không thể nào nghịch chuyển loại chuyển biến xấu này.
Người đàn ông thứ hai cũng tiêu tán trong sự ngỡ ngàng --- Lúc này, chỉ mới bảy tám phút trôi qua kể từ khi lời hứa mười lăm phút bắt đầu.
Nhưng mà chỗ linh dị này đã bắt đầu bày ra điểm khủng khiếp thật sự của nó, vô số quỷ bị giấy vàng bao trùm mặt từ bốn phương tám hướng nhào về bên này, bên trong không khó toàn là mùi tro tàn khi giấy bị đốt trụi, mà Dương Gian cũng không cảm thấy xa lạ với những thứ này, lúc trước khi còn đang truyền tin hắn từng cùng Chu Đằng ngồi xe buýt linh dị đi ngang qua nơi này.
Chỉ là lần trước xe buýt ngừng lại ở một ngã tư đường, bên ngã tư đường kia có một chậu than, thứ chậu than đang đốt chính là loại giấy vàng này.
Ngã tư đường từng đi qua lúc trước có lẽ là ở bên trong huyện thành yên tĩnh này, hiện tại chỉ là cùng một nơi những khác địa điểm mà thôi.
Quỷ xông đến chặn đứng tất cả đường lui của mọi người bao gồm cả Dương Giang Dưới tình huống này, chỉ dựa vào sức ảnh hưởng của linh dị là có làm quỷ vực ở xung quanh biến mất, cách duy nhất để có thể sống sót chính là xe buýt linh dị lại khởi động máy lại, sau đó toàn bộ người còn sót lại chạy lên xe tị nạn.
nhưng bây giờ xe buýt đã tắt máy, muốn khởi động lại cũng chỉ có thể chờ, đến nỗi chờ bao lâu thì không có ai có thể xác định, đây là một thời gian ngẫu nhiên, nhưng mà quỷ đã tấn công đến.
Mấy tên ngự quỷ nhân từ trên xe buýt đi xuống còn sót lại lúc này làm gì có dám đứng yên tại chỗ nữa, cho dù là đối mặt với bóng cao su đang lăn lộn đầy đất thì họ vẫn phải hành động.
"Đi đến gần xe buýt, đây là đường sống duy nhất của chúng ta, chi khi xe buýt khởi động lại lần nữa thì chúng ta mới có thể sống sót, còn chuyện khác chỉ có thể nhờ vào vận may."
Dưới loại tình huống khẩn cấp như thế này, không còn rảnh để đi hận Dương Gian, nếu họ không muốn chết thì cũng chỉ có thể tiếp tục giãy dụa, vứt bỏ toàn bộ thù hận ra sau đầu, nghĩ hết tất cả mọi cách để cầu sinh.
"Tất cả hành động, tiến lên."
Lúc này bốn tên ngự quỷ giả lại không lục đục nội bộ, cũng không chỉ lo cho chính mình, ngược lại đều ăn ý mà đoàn kết.
Mọi người đều rõ ràng, chỉ dựa vào bản thân thì xác suất tồn tại gần như bằng không, nếu tập hợp ở bên nhau cùng hành động thì có lẽ còn có chút kỳ tích sẽ xảy ra.
Trước khi bị quỷ xung quanh bao vây lấy, bốn tên ngự quỷ nhân đã sử dụng hết mọi thủ đoạn để tránh đi bóng cao su đang lăn lộn dọc đường đi, mạo hiểm cực lớn mới thành công đi đến bên cạnh xe buýt linh dị.
Lúc này, hai cửa xe trên dưới của xe buýt đều mở ra, nhưng mà bên trong thùng xe lại đen như mực không nhìn thấy gì, chỉ loáng thoáng nghe được bên trong vang lên một ít tiếng động quái dị.
"Hiện tại chúng ta làm sao đây? Sau khi xe buýt linh dị tắt máy thì đến cả quỷ cũng không thể nào ngồi lại trên xe.
Hiện tại chúng ta lên xe chỉ sợ là sẽ chết chắc."
Có ngự quỷ nhân run rẩy nói.