“Là tòa trang viên ở phía trước sao?”
Dương Gian đứng trên một gò núi nhìn, Quỷ Nhãn của hắn chuyển động, xuyên thấu đêm tối ngăn cách trông thấy một tòa trang viên nằm ở phương xa. Trang viên đó rất kỳ dị, trong tầm nhìn của Quỷ Nhãn có nhiều chỗ trong trang viên vặn vẹo, nhiều nơi không có chút ánh sáng, giống như cả tòa trang viên đều ngâm trong bóng tối.
Mảng lớn đất đai gần trang viên đều gieo trồng các loại cây nông nghiệp, có bắp ngô, nho, cà chua. Nhưng những cây nông nghiệp sinh trưởng đều rất kỳ lạ, giống như bị linh dị ảnh hưởng trở nên dị dạng, thí dụ như cây bắp khô vàng giống cánh tay khô gầy giơ lên trong bùn đất, dây nho thì lá cây điêu tàn, phần cuống giống như cái xác khô quắt vặn vẹo. Cà chua mọc nhiều, nhưng trái thối rữa biến chất, xung quanh dường như có mùi xác thối tràn ngập.
Trong mảnh cây nông nghiệp này dựng một đám người bù nhìn đáng sợ, chúng nó mặc đồ của người sống, đội mũ rơm, bị cột trên giá gỗ hình chữ thập nhẹ đung đưa theo gió.
Số lượng người bù nhìn rất nhiều, có ít nhất cỡ trên trăm con quay quanh trang viên.
“Trước kia ta giết một vị người ngự quỷ, cũng là thân thể người bù nhìn, hình như tên Liêu Phàm, lâu hơn nữa thì ta nhớ lần đầu lên xe buýt quỷ có hành khách bình thường từng nói linh dị người bù nhìn ở đồng ruộng, trong phòng hồ sơ của tổng bộ không có hồ sơ linh dị ghi chép tương quan.”
Dương Gian nhớ lại chuyện lúc trước, sưu tầm tin tức liên quan người bù nhìn thì đúng là tìm được một số thứ tương quan.
“Những người bù nhìn này đứng quanh trang viên, hơn phân nửa là linh dị bảo hộ trang viên, ngăn trở người ngự quỷ khác xâm nhập.”
Mang theo ý tưởng như vậy, hắn một mình một người biến mất tại chỗ.
Đợi đến khi xuất hiện thì Dương Gian đã đến trước cửa trang viên.
Cổng trang viên đầy gỉ sét thoạt nhìn lâu năm thiếu tu sửa, lung lay sắp đổ, nhưng có mấy chữ cái trắng bệch lắp ráp ra tên của trang viên này: trang viên khủng bố.
Căn cứ tình báo của Dyson thì vị Quốc Vương của tổ chức được gọi là chủ trang viên khủng bố, là một người ngự quỷ rất thần bí, nguyên nhân thần bí là bởi vì bất cứ ai đi vào trang viên khủng bố đều không có người sống đi ra. Tòa trang viên này đã thành cấm kỵ ở địa phương, không ai muốn đến gần nơi này, thậm chí lái xe đều không dám đi qua, phải đi đường vòng.
Trên thực tế, tin đồn về trang viên khủng bố không chỉ có bấy nhiêu, theo như Dyson điều tra thì chủ trang viên khủng bố là một người ngự quỷ cực kỳ đáng sợ, lúc trang viên mới xây xong đã thu nạp nhiều người ngự quỷ cùng đường, những người ngự quỷ gia nhập trang viên khủng bố này bị địa phương gọi là người làm vườn. Từng có một khoảng thời gian chủ trang viên mang theo một đám người làm vườn không kiêng nể gì đi các nước săn giết người ngự quỷ khác, vì giành lấy linh dị của người ngự quỷ khác.
Sau thời gian dài săn giết, chủ trang viên khủng bố và đám người làm vườn dưới tay của hắn hoàn toàn đánh vang tên tuổi, đóng dấu danh tiếng và địa vị vang dội, sau đó tổ chức Quốc Vương thành lập, trang viên khủng bố theo lẽ tất nhiên gia nhập, nhờ thực lực và thế lực mãnh liệt mà trở thành một vị Quốc Vương trong tổ chức.
Tin tình báo cũng không quá tỉ mỉ, không có tên cụ thể của vị chủ trang viên khủng bố kia và tình báo về năng lực linh dị.
Nhưng không sao.
Dương Gian muốn vị trí của Quốc Vương đó, còn về năng lực linh dị thì chờ đánh rồi sẽ rõ, dù sao đối phương cũng không biết năng lực cụ thể của Dương Gian.
Dương Gian phớt lờ cánh cửa sắt cũ kỹ, tay cầm thương dài màu đỏ đi vào trong trang viên đáng sợ này.
Vừa vào trang viên, Dương Gian lập tức cảm giác như vào trong Quỷ Vực hung hiểm, mọi thứ xung quanh phát sinh biến hóa kỳ dị, nông trường giống như bị vô hạn mở rộng, thoáng chốc nhưng lại không thấy được tận cùng, mấy ngọn đèn đường rải rác trên mảnh đất chiếu sáng đám người bù nhìn bị đóng đinh trên thập tự giá trông dữ tợn mà lại khủng bố.
“Phẩm vị của chủ trang viên đúng là thấp kém, vì phòng ngừa kẻ địch xâm nhập, nhưng lại cố ý khiến ác quỷ lang thang trong trang viên hình thành nơi linh dị.” Quỷ Nhãn của Dương Gian hơi chuyển động.
Hắn nhìn về hướng người bù nhìn ở gần nhất.
Người bù nhìn kia vốn cúi thấp đầu nhưng lúc này đột nhiên phát ra tiếng răng rắc bẻ cổ, nhìn hướng Dương Gian đứng.
Tùy theo người bù nhìn ngẩng đầu, Dương Gian mới phát hiện trên mặt nó phủ một lớp da người lột từ mặt người chết, trên đó có một cái tên khắc bằng lưỡi dao bén: Jennie.
Chắc đây là tên của nữ, cái tên này còn đại biểu thân phận của lớp da người này, chứng minh từng có cô gái tên Jennie bị săn giết rồi bị lột da mặt thành chiến lợi phẩm của chủ trang viên, sau đó bị may vào người bù nhìn, vĩnh cửu đứng trong trang viên, dùng để kinh sợ kẻ địch khác.
Dương Gian lại nhìn người bù nhìn khác, quả nhiên, trên mặt một người bù nhìn khác cũng phủ một lớp da người, trên da mặt cũng khắc một cái tên.
Dương Gian tiếp tục quan sát, hắn trông thấy đủ mọi loại người trên khuôn mặt của những người bù nhìn, có phụ nữ, có người già, có châu Á, còn có người da đen.
Rõ ràng chủ trang viên khủng bố săn giết không phân màu da, không phân quốc tịch.
“Đúng là một nơi tội ác, những gì chủ trang viên này làm giống như lịch sử làm giàu của quốc gia này, máu me mà tàn nhẫn, thảo nào trên mảnh đất này sinh ra thứ như tổ chức Quốc Vương.”
Dương Gian mặt không cảm xúc đi trong trang viên, trong lòng hắn không chút dao động, chỉ là nổi lên sát ý.
Bởi vì lúc hắn mới trở thành người ngự quỷ cũng từng bị săn giết, càng trưởng thành hắn mới hiểu, tất cả điều này xuất phát từ những tổ chức nước ngoài.
Chủ trang viên khủng bố tuyệt đối không phải kẻ khơi mào, chỉ là một ảnh thu nhỏ, Dương Gian tin tưởng trước kia có nhiều tổ chức làm nghề săn giết người ngự quỷ, chẳng qua tùy theo tổng bộ người ngự quỷ các nước được thành lập thì hành vi săn giết này mới dần thu lại. Bây giờ Dương Gian càng đi sâu vào, tần suất người bù nhìn hoạt động trong trang viên càng nhộn nhịp.