Sáng ngày thứ hai.
Sân thượng của cao ốc Ninh An.
Tất cả tạp vật trên tầng này đều bị dọn trống, không để lại gì, chỉ có một cái bàn tròn trống rỗng, mười hai chiếc ghế đặt quanh bàn đối ứng với mười hai vị đội trưởng.
Mà Dương Gian, Hà Nguyệt Liên cùng với Lâm Bắc đã ngồi vào ghế.
Trên thực tế đây không phải sân thượng của cao ốc Ninh An thật, nó ở trong thế giới gương của Lâm Bắc.
Hiện thực cùng linh dị chồng lên, tầng cao nhất vẫn tồn tại trong hiện thực, đó là tầng lầu làm việc của riêng Vương Sát Linh, nhưng trong tầng lầu đó không thấy nhóm người Dương Gian tồn tại.
Cuộc họp quan trọng như vậy không thể nào sắp xếp ở trong hiện thực, bởi vì hiện tại là thời kỳ đặc biệt, không thể để lộ tình báo mười hai vị đội trưởng hội tụ, tuy rằng cuối cùng có lẽ giấu không được, nhưng có thể che giấu một, hai ngày vẫn sản sinh ảnh hưởng to lớn với thế cục.
Hiện giờ cao ốc Ninh An vẫn không bị phong tỏa, còn cho phép có người ra vào, nhưng người ra vào cao ốc Ninh An vĩnh viễn không thể vào thế giới trong gương.
Chỉ có người đặc biệt mới được Lâm Bắc sàng lọc vào.
“Dương Gian, Vương Sát Linh đến, hắn hẳn là đã thành người ngự quỷ, trên người đã tỏa ra mùi khác.” Mắt Lâm Bắc lấp lóe, cảm giác một người quen thuộc đi vào tòa cao ốc này.
Hà Nguyệt Liên hỏi: “Ở đây cũng có thể ngửi được mùi trên người của hắn à?”
“Người có sức mạnh linh dị và người bình thường rất dễ bị người ngự quỷ phân biệt ra, chuyện này không có gì to tát, ngươi tiếp xúc nhiều vài lần sẽ dễ dàng nhận ra.”
Lâm Bắc nói, hắn biết Hà Nguyệt Liên không phải cố ý trào phúng mình, bởi vì nàng thật sự là người mới, có nhiều thứ không biết, tuy đã được Tôn Thụy dạy nhưng trình độ của người này bình thường, không sánh bằng đội trưởng có kinh nghiệm phong phú.
“Ta còn tưởng rằng hắn đồng ý sảng khoái như vậy là vì trong lòng có suy tính khác, không ngờ rằng thật sự đi bước này, khiến ta có chút sửng sốt.” Ánh mắt của Dương Gian bình tĩnh nói.
“Vương Sát Linh đồng ý quả thực rất sảng khoái, ta cũng hoài nghi có gian dối gì, xem bộ dạng hắn làm ra một quyết định chính xác.” Lâm Bắc cũng biểu thị tán thành.
Giờ phút này.
Vương Sát Linh cùng người khác đi vào cao ốc Ninh An, nhưng hắn vừa đi vào tòa nhà liền phát hiện cảnh vật trong sảnh lớn thay đổi, người xung quanh đều biến mất, nguyên cao ốc yên lặng có chút kỳ dị, thậm chí bố cục bị sửa đổi, nhiều chỗ trở nên xa lạ.
Nhưng bắt mắt nhất là một bộ thang máy tự động mở cửa, phát sáng đèn, thang máy này chạy thẳng lên tầng cao nhất, sẽ không ngừng giữa chừng.
“Đây không phải là thực tế.” Vương Sát Linh híp mắt, ngước nhìn lên đỉnh đầu.
Giống như ngước nhìn bầu trời vậy, ở nơi cao tít đến không thể nhìn thấy có một tầng lầu đặc biệt bắt mắt, bị ánh đèn bao phủ, sáng tỏ rực rỡ.
“Là trò của Dương Gian sao?” Vương Sát Linh mang theo thắc mắc này đi vào thang máy mở sẵn.
Vừa đi vào, thang máy đóng cửa, sau đó dâng lên với tốc độ khó thể tưởng tượng.
Chỉ một lát sau, khi cửa thang máy lại lần nữa mở ra thì đã lên tầng thượng của cao ốc này.
Vương Sát Linh đi ra ngoài, hắn mới phát hiện đây là một tầng lầu trống rỗng, rõ ràng nên tối mờ nhưng ánh sáng mặt trời từ bốn phía như đèn pha chiếu tới, khiến sảnh hội nghị này đặc biệt rực rỡ.
“Hoan nghênh đến thế giới của ta.”
Lâm Bắc sờ đầu trọc nhếch miệng cười nói:
“Có vừa lòng với sân hội nghị mà ta sắp xếp không? Ta vốn định làm khoa trương hơn chút, đặt trên tầng mây, kết quả Dương Gian cảm thấy làm như vậy rất lố nên ta đành từ bỏ ý tưởng như vậy.”
“Không tệ, thoạt nhìn ở cao ốc Ninh An nhưng thật ra đã không ở thực tế, giữ bí mật rất tốt.” Vương Sát Linh nâng gọng kính nói.
Hà Nguyệt Liên nhìn chăm chú vào mũ tròn màu đen trên đầu Vương Sát Linh, nói:
“Mũ của ngươi hơi xấu.”
Dương Gian cũng quan sát sơ:
“Khống chế một con quỷ, phối hợp một vật phẩm linh dị, hơi cực đoan, sẽ tạo gánh nặng rất lớn cho thân thể của ngươi, khi chưa đến cân bằng thì tốc độ ác quỷ thức tỉnh sẽ rất nhanh.”
Dương Gian nhìn thấu ngay quỷ mà Vương Sát Linh khống chế, mũ hắn đội trên đầu một cái là bảo hộ thân thể, một cái là bảo hộ ý thức.
Một hai thứ này không thể giữ cân bằng, nếu ác quỷ thức tỉnh thì ý thức và thân thể của Vương Sát Linh sẽ bị xâm thực cùng lúc.
Nói đơn giản là Vương Sát Linh làm như vậy không sống được bao lâu.
Vương Sát Linh mặt không cảm xúc nói:
“Không qua nổi đợt tấn công này của tổ chức Quốc Vương thì tất cả chúng ta đều không có tương lai, đã như vậy thì ta tiếc mạng làm gì nữa? Nếu có thể vượt qua lần này, ta tin tưởng tổng bộ tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp kéo dài mạng sống cho ta, khiến ta sống sót, Dương Gian, ngươi nói đúng không?”
Nếu hắn đứng ở bên tổng bộ, vậy phải hoàn toàn giữ đúng lập trường, sẽ không có ý tưởng khác nữa.
Mắt Dương Gian lấp lóe, hắn nói: “Ngươi là đội trưởng, tổng bộ cũng sẽ không nhìn ngươi chết vào ác quỷ thức tỉnh, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải chứng minh giá trị của bản thân, khiến tổng bộ trả giá cho ngươi đúng giá.”
“Yên tâm, ta sẽ làm được.”
Vương Sát Linh gật đầu, chọn một chỗ ngồi xuống.
Dương Gian nhìn, cũng không nói gì thêm, mà là thu về ánh nhìn, cũng không tiếp tục mang địch ý.
Nếu Vương Sát Linh thật sự định liều mạng với tổ chức Quốc Vương, hoặc là thành công xử lý một vị Quốc Vương, như vậy Dương Gian cũng sẽ không keo kiệt, xong chuyện này sẽ cho Vương Sát Linh một cơ hội sống, dù sao hiện tại trong tay hắn còn có hai gói thuốc đông y đặc biệt chưa dùng, lần trước được ông chủ hiệu thuốc tặng cho.
Dương Gian đã thí nghiệm trên người Lưu Kỳ rồi, rất hữu dụng, quả thực có thể giảm chậm thời gian ác quỷ thức tỉnh, lúc mấu chốt có thể cứu mạng.
“Trong tình huống bảo vệ mạng sống của mình, Vương Sát Linh khống chế bốn con quỷ mới xem như chân chính bước chân vào hàng ngũ người ngự quỷ hàng đầu, thậm chí đứng đầu trong đội trưởng. Chỉ cần lúc đụng độ kẻ địch hắn buông bỏ khiến ác quỷ bảo hộ chính mình, dốc hết sức giết chết kẻ địch, như vậy sẽ hoàn toàn bày ra sự khủng bố của hai con quỷ dân quốc kia, nhất định sẽ rất kinh người.” Dương Gian thầm nhủ.
Bốn vị đội trưởng ngồi vào chỗ, tùy theo thời gian trôi qua, lại có đội trưởng mới đi vào cao ốc Ninh An.
Đó là Hà Ngân Nhi vừa xuống máy bay.
Hà Ngân Nhi đi xe taxi tới trước cửa tòa nhà, giờ phút này cau mày, trong lòng thầm nghi hoặc:
“Cuộc họp quan trọng như vậy tại sao đặt ở nơi dễ thấy như thế? Ai đều biết cao ốc Ninh An là chỗ làm việc của Vương Sát Linh, bên trong chắc chắn sẽ ẩn nấp nhiều nhân viên tình báo.”
Mặc dù ôm một bụng thắc mắc nhưng Hà Ngân Nhi vẫn đi vào cao ốc Ninh An.