Dương Gian lên tiếng trước:
“Lần này cuộc họp đội trưởng có nội dung rất đơn giản, cũng chỉ có một đề tài, đó là làm sao ngăn cản thuyền u linh lên bờ và cách giải quyết tổ chức Quốc Vương này. Tin tưởng trước khi đến các ngươi hẳn là thông qua tổng bộ đã hiểu rõ một số tin tức về tổ chức Quốc Vương và biến đổi của hình thế trước mắt, nên ta sẽ không lặp lại tại đây.”
Người khác đều nhìn Dương Gian, biểu cảm nghiêm túc.
Lý Quân trầm giọng nói:
“Đội trưởng chúng ta có thể hợp sức một hơi tiêu diệt mười bốn Quốc Vương của tổ chức này trước khi đội trưởng chấp pháp lên bờ, không còn kẻ cầm đầu thì còn lại một ít người ngự quỷ tự nhiên cũng sẽ không làm nên trò trống gì.”
“Lý Quân, đừng lỗ mãng vậy chứ, không thể làm từng bước sao? Lỡ chúng ta đánh thua thì sao? Mười lăm Quốc Vương của đối phương đều là cao thủ cấp bậc đội trưởng, tuy rằng bị Dương Gian săn giết một vị còn sót lại mười bốn vị, nhưng muốn một hơi xử trọn ổ thì ta nghĩ ít nhiều gì vẫn có một ít khó khăn, càng miễn bàn đối phương còn tồn tại một ít con bài chưa lật.” Lâm Bắc sờ đầu trọc nói.
“Lâm Bắc nói có đạo lý, đối phương biết thực lực của chúng ta nhưng vẫn dám ra tay trước, đủ chứng minh bọn họ có tin tưởng đánh gục chúng ta, chắc chắn bọn họ cũng xem xét luôn trường hợp tất cả đội trưởng đối phương hợp sức, ta cảm thấy lỗ mãng hành động là không nên.” Vương Sát Linh nâng gọng kính nói.
Hà Ngân Nhi hừ lạnh nói: “Ngươi đây là chưa đánh đã nhát, nếu là đấu theo đội, chỉ cần các ngươi cho ta tranh thủ một chút thời gian chiêu hồn, một mình ta liền có thể đoàn diệt bọn họ, căn bản sẽ không có bất cứ ngoài ý muốn phát sinh.”
Người giấy Liễu Tam nói:
“Toàn nói mạnh miệng.”
“Nếu ngươi không tin thì hãy nếm thử.” Hà Ngân Nhi nhìn chăm chú vào hắn nói.
Liễu Tam nhún vai, nói:
“Làm ơn xem rõ hình thế giùm, Dương Gian có thể nháy mắt xử lý ngươi, đại biểu cho hắn cũng có thể nháy mắt xử lý Quốc Vương thực lực xấp xỉ với ngươi, nhưng hắn vẫn mở cuộc họp đội trưởng, việc này chứng minh cái gì? Ngươi còn không rõ sao? Bỏ đi, ta cảm thấy ngươi không hiểu, để ta giải thích cặn kẽ cho. Điều này chứng minh thực lực của Quốc Vương bên đối phương rất mạnh, cực kỳ mạnh, vượt qua đa số chúng ta.”
“Bởi vậy mới cần mở cuộc họp đội trưởng, hợp sức đối kháng Quốc Vương, nếu đối phương dễ bị giết như vậy thì Dương Gian mở Quỷ Vực bay vòng quanh thế giới, một tiếng đồng hồ giết một người, chưa tới một ngày là tổ chức Quốc Vương dã đoàn diệt, kế hoạch thuyền của Noah gì đó biến thành kế hoạch tên hề rồi, còn cần làm chuyện nghiêm túc vậy sao?”
Sau khi nói xong, hắn lắc đầu, ra vẻ không muốn giải thích nhiều nữa.
Lục Chí Văn thong thả từ tốn nói:
“Đúng như ta nghĩ, sau khi đối phương đánh giá thực lực của chúng ta thì lựa chọn vây giết Trương Chuẩn, mở ra kế hoạch thuyền của Noah, chứng minh bọn họ nắm chắc thắng trăm phần trăm. Hà Ngân Nhi, chiêu hồn của ngươi quả thực đáng sợ, nhưng nếu đối phương lập ra phương án đối phó ngươi thì ta e rằng ngươi không chiêu hồn được, dù có thể chiêu hồn, đối phương cũng sẽ dùng thủ đoạn khác phong tỏa linh dị chiêu hồn của ngươi.”
Hà Ngân Nhi thay đổi sắc mặt nói:
“Không đánh một trận thì làm sao biết đánh không lại? Bọn họ không thật sự đánh với chúng ta, rất có thể đánh giá sai thực lực của chúng ta. Dương Gian, ngươi thấy sao?”
Hà Ngân Nhi nhìn hướng chỗ của Dương Gian.
Người khác cũng đều muốn nghe ý kiến của Dương Gian, dù sao toàn trường chỉ có Dương Gian thành công săn giết Quốc Vương, chắc chắn hắn hiểu rõ nhất tình huống trong tổ chức Quốc Vương.
Ánh mắt của Dương Gian bình tĩnh nói:
“Trước khi nói thứ khác, ta hy vọng các ngươi biết một việc, thực lực Quốc Vương của tổ chức Quốc Vương quả thực rất mạnh, lúc ta săn giết vị chủ trang viên kia không dễ dàng gì, ta mất chưa tới năm giây giải quyết hai mươi mấy vị người ngự quỷ dưới tay hắn, nhưng đụng độ hơn một phút với chủ trang viên mà mãi không giải quyết được.”
“Trong chém giết sống chết hơn một phút đó hắn ngăn được tất cả công kích của ta, thậm chí còn tổn thương đến ta, tuy rằng ta có tin tưởng giải quyết hắn trong vòng mười phút, nhưng muốn nhanh chóng giết một vị Quốc Vương là cực kỳ khó khăn. Hơn nữa đối phương đã chuẩn bị từ trước, một người bị công kích thì Quốc Vương khác sẽ đến giúp đỡ ngay, đến lúc đó không phải ta săn giết đối phương, mà là đối phương săn giết ta.”
“Ta có thể thành công săn giết nhanh như vậy là vì ta dẫn theo Hà Nguyệt Liên, nàng ra tay một lần, lúc mấu chốt phá cân bằng đánh nhau, bởi vậy chủ trang viên mới bị ta trong thời gian cực ngắn săn giết, nếu không phải như vậy thì hành động săn giết hơn phân nửa chấm dứt trong thất bại.”
“Hơn nữa kế hoạch săn giết chỉ có thể tiến hành một lần, hiện tại đối phương cũng chuẩn bị xong xuôi, muốn thành công thêm lần nữa cơ hồ đã là không thể nào.”
Nghe Dương Gian nói vậy, đội trưởng khác đều trầm mặc.
Trong lòng bọn họ đều không tự chủ được nổi lên một câu nói: đùa gì vậy.
Cản được chém giết của Dương Gian trong một phút, thực lực của Quốc Vương này mạnh như vậy sao?
Những người có mặt ở đây ai có thể bảo chứng chính mình nhất định có thể chống đỡ được Dương Gian một phút đồng hồ dốc hết sức chém giết?
Đội trưởng chấp pháp không phải là vị trí được bầu chọn, mà là bằng thực lực đánh ra.
Nhiều đội trưởng từng đánh với Dương Gian, mỗi người đều thua, bởi vậy mới sẽ tâm phục khẩu phục để Dương Gian trở thành đội trưởng chấp pháp.
Mặt Tào Dương u ám nói:
“Dương Gian tuy rằng có thể giết nhưng không giết nhanh được, cộng thêm một người bị tấn công thì tất cả người khác sẽ chi viện đối phương thì đúng là rắc rối, biết chúng ta sẽ phản kích, phòng thủ kín không kẽ hở. Hơn nữa bọn họ bị Dương Gian chơi một vố, chắc chắn phòng thủ càng nghiêm ngặt hơn, nếu chúng ta cùng nhau giết qua, nói câu khó nghe, hơn phân nửa là chúng ta thua.”
Lục Chí Văn nói: “Không chỉ như vậy, đối phương hiện tại núp vào, không muốn đấu ngay mặt với chúng ta, bọn họ định chờ thuyền u linh lên bờ rồi mới hành động, vậy thì chúng ta loạn trong giặc ngoài, tổng bộ thật sự có lẽ sẽ bị đánh gục.”
“Cho nên, đối phương chẳng những mỗi người đều rất mạnh, còn hợp sức, hơn nữa đông hơn chúng ta, cuối cùng sẵn sàng trốn đi làm rùa đen rút đầu, không đánh trực diện với chúng ta? Ta không nghĩ ra cách đánh thắng.” Lâm Bắc sờ đầu trọc, cảm thấy cực kỳ đau đầu.
“Chúng ta là đội trưởng, tự nhiên là phải ứng đối chuyện hóc búa nhất, nếu không chúng ta ngồi ở đây làm cái gì.” Lý Quân nghiêm túc nói: “Nếu không thể cường công, vậy đành nghĩ cách xé lẻ, đối phương không thể nào từng giây từng phút ở cùng nhau, chúng ta tìm được cơ hội vẫn có thể thành công.”
“Lý Quân, vấn đề bây giờ là chúng ta không có thời gian, trên tư liệu của tổng bộ nói tối đa mười ngày, không, hiện tại tối đa chín ngày là thuyền u linh sẽ lên bờ, trong khoảng thời gian cuối cùng này đối phương sẽ không lộ mặt đấu trực diện với chúng ta, dù sao bọn họ ở cục diện thắng chắc không cần đánh cược với chúng ta, chỉ cần không cược thì sẽ không thua.” Vương Sát Linh ngữ khí bình thản nói.
“Vương Sát Linh nói rất đúng, đối phương tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm vào lúc mấu chốt cuối cùng.” Liễu Tam lên tiếng: “Cho nên ta hiện tại cũng không có ý gì hay, các vị có ý tưởng gì cứ nói một câu, nhìn xem có được hay không.”
Nhưng mà phần lớn đội trưởng đều trầm mặc.
Hiện tại điều có thể làm dường như là ngăn cản thuyền u linh lên bờ, nhưng làm như vậy không có bất cứ ý nghĩa, một khi tất cả đội trưởng bị thuyền u linh kiềm chế, đối phương lại làm cái gì thì bọn họ không rảnh tay, hơn nữa thuyền u linh mà dễ đối phó thì tổ chức Quốc Vương đã không thả ra.
Cho nên hiện tại thật sự là rất khó nghĩ ra một cách hay để phá vỡ cục diện bế tắc này.
“Khởi động kế hoạch đại hồng thủy kiềm chế ngược trước đã, các ngươi thấy sao?” Lý Nhạc Bình luôn bị bỏ qua chậm rãi mở miệng nói.
“Hắn là ai vậy?”
Người khác nhìn hắn, trong đầu nổi lên thắc mắc như vậy.
Giây sau nhớ ra người này hẳn là Lý Nhạc Bình, đội trưởng duy nhất không nhớ mặt.
Dương Gian nói: “Phương pháp này có thể làm dự bị, nhưng không thể thay đổi thế cục ác hóa, cùng lắm là cả đám cá chết lưới rách, phải nghĩ ra cách khác.”
Dương Gian cũng biết nên khởi động kế hoạch đại hồng thủy trước tiên, nhưng kết quả là địa bàn của hai bên đều tan nát, cuối cùng bên thắng chỉ có quỷ.