Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3244 - Chương 3001: Hành Động Buổi Tối (2)

Chương 3001: Hành động buổi tối (2) Chương 3001: Hành động buổi tối (2)

“Ta cũng đi đây.” Hà Nguyệt Liên thân hình cũng biến mất ở trước mắt, nàng rất quen thuộc thành phố Đại Áo, lựa chọn tuyến đường khá tốt.

Hà Ngân Nhi liếc qua Châu Đăng:

“Ngươi có Quỷ Vực không?”

Châu Đăng đáp:

“Đương nhiên có, ngươi khinh thường ai đấy?”

Hà Ngân Nhi nói:

“Vậy là tốt rồi, xuất phát đi.”

Dương Gian gọi lại:

“Châu Đăng, chờ một chút.”

“Sao vậy?” Châu Đăng dừng bước chân, hỏi ngược lại.

Dương Gian nói: “Mặc kệ dưới tình huống nào đều phải bảo hộ an toàn của Hà Ngân Nhi, nàng là người chiêu hồn, rất quan trọng với tổng bộ. Lần này Trương Chuẩn bị giết, nếu bên Tào Dương có thể mang về xác của Trương Chuẩn thì Hà Ngân Nhi thông qua chiêu hồn có thể khiến hắn tái hiện, tương tự, nếu đội trưởng khác chết, di vật của đội trưởng sẽ trở thành vật trung gian của Hà Ngân Nhi, vậy thì đội ngũ của chúng ta vĩnh viễn đều ở, thế cục sẽ không quá xấu.”

“Ta hiểu, yên tâm đi, ta sẽ không khiến nàng xảy ra chuyện.” Châu Đăng trịnh trọng gật đầu.

Dương Gian nói: “Ta tin tưởng ngươi, cho nên mới khiến Hà Ngân Nhi chung đội với ngươi.

Châu Đăng nghe lời này giật nảy mình, dường như không ngờ Dương Gian tin tưởng mình như thế, chẳng lẽ vì chuyến đi nhà cổ, mọi người từng cùng nhau trải qua sống chết?

Không lý nào, khi đó mình thêm phiền rất nhiều.

“Ta cũng cần lại lần nữa xuất phát.” Dương Gian dặn dò mấy câu rồi không nói thêm nữa, Quỷ Nhãn mở ra, hắn cũng biến mất không thấy.

Hà Ngân Nhi nhìn Dương Gian rời đi, liếc qua nói:

“Ngươi lo chăm sóc bản thân trước đi, đừng cho rằng ta không biết, ngươi giữ chức đội trưởng này chẳng qua là được đẩy lên. Nhưng ta cũng cảnh cáo ngươi, đến lúc đó đừng làm vướng chân ta, nếu không ta sẽ không khách khí với ngươi.”

“Vâng vâng vâng, ngươi nói đều đúng, chúng ta đi thôi, đừng lề mề nữa.” Châu Đăng không muốn cãi nhau với phụ nữ, vội mang theo Hà Ngân Nhi biến mất trong cao ốc Ninh An.

Giờ phút này, tất cả đội trưởng đều hành động, muốn chặn lại hành động của tổ chức Quốc Vương trong tối nay.

Tuy người của tổ chức Quốc Vương không biết hành động lần này, nhưng các đội trưởng biết rõ rất có thể sẽ là một trận đánh gay go.

Dương Gian dẫn đầu hành động, Quỷ Vực của hắn rất nhanh, lập tức dựa theo tuyến đường chọn sẵn đi tới một thành phố nhỏ không bắt mắt.

Thành phố nhỏ này thậm chí không có người phụ trách, nhưng Quỷ Nhãn của hắn quét qua, phát hiện người ngự quỷ ẩn núp.

Không nhiều, chỉ có ba người.

Ba người tụ tập với nhau trên một nóc nhà, đốt đống lửa, không biết đang thảo luận cái gì.

Một người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt màu xám tro lắc đầu oán trách:

“Người của tổ chức Quốc Vương phát điên, không ngờ lựa chọn tối nay bắt đầu tấn công người phụ trách của thành phố, ta gia nhập tổ chức Quốc Vương chỉ vì tìm núi dựa, không muốn xen vào vũng nước đục này.”

Một đồng bạn ở bên cạnh nói:

“Từ xưa đến nay đánh nhau luôn là vật hy sinh chết trước, chúng ta núp trong thành phố nhỏ này tin tưởng sẽ không có nguy hiểm. Ở đây không có người phụ trách, chỉ cần không gây chú ý, sẽ không có người theo dõi chúng ta, người của tổ chức Quốc Vương cũng không rảnh quản chúng ta có làm biếng hay không.”

Một người ngự quỷ cuối cùng đồng ý với ý tưởng của hai người khác:

“Đúng rồi, chúng ta đều là nhân vật nhỏ, chỉ cần núp kỹ thì chắc chắn sẽ không sao.”

Bọn họ là điển hình cọng cỏ đầu tường trong giới linh dị, thấy tổ chức Quốc Vương mạnh lập tức đầu nhập vào, đổi lấy môi trường sinh tồn. Nhưng trên đời không có bữa cơm miễn phí, làm cái giá gia nhập tổ chức Quốc Vương là hôm nay bọn họ cũng phải làm nhiệm vụ, xử lý một người phụ trách thành phố hoặc chế tạo sự kiện linh dị.

Nhưng thực lực của bọn họ không mạnh, không nắm chắc đi giết chết một vị người phụ trách, chỉ có thể đến thành phố nhỏ này thử chế tạo sự kiện linh dị.

Nhưng bọn họ không định làm ngay bây giờ, muốn trốn tránh, quan sát hình thế, thật sự không được thì đợi đến cuối cùng mới hành động.

Trong lúc ba người thảo luận, chuẩn bị làm qua loa cho qua đêm nay.

Đống lửa cháy trước mắt không biết từ khi nào đã đổi màu, màu xanh nhạt kỳ dị.

Đống lửa không tiếp tục tỏa sức nóng mà tỏa ra âm u lạnh lẽo.

Ánh lửa âm u lạnh lẽo hắt lên mặt làm ba người cảm thấy vô cùng đau nhói, dường như muốn châm lửa thân thể của họ.

“Đây là . . . Quỷ Hỏa?” Thanh niên mặt nhợt nhạt bỗng nhiên ý thức được không thích hợp, nhớ ra trong giới linh dị có người sở hữu sức mạnh linh dị quen thuộc.

Nguyên nhân quen thuộc bởi vì người điều khiển Quỷ Hỏa là Lý Quân, còn là một đội trưởng.

Tình báo của bọn họ đã cũ, hiện tại người khống chế Quỷ Hỏa không phải Lý Quân mà là Dương Gian.

“Chẳng lẽ là Lý Quân đến? Chúng ta đi mau.”

Ba người muốn lập tức chạy trốn.

Nhưng mà giây sau, Quỷ Hỏa trong đống lửa bỗng phực cháy, nguyên nóc nhà bị ánh lửa màu xanh bao bọc, chớp mắt nuốt chửng ba người.

“Đừng giết ta, ta có thể cho ngươi tình báo của tổ chức Quốc Vương! Chúng ta không gây sự ở đây, hãy nghĩ tình mọi người cùng là đồng bào!” Có người phát ra hét thảm, thân thể nhanh chóng cháy đen, nhưng đến phút cuối vẫn không quên cầu xin tha thứ.

Bởi vì bọn họ căn bản không thể đối kháng Quỷ Hỏa như thế.

Nhưng trong đêm tối, xung quanh yên tĩnh, không có người đáp lại lời van xin này.

Ba người cuối cùng thành ba cái xác cháy đen, cuối cùng bị vũng nước trào lên mặt đất nuốt chửng.

Sau khi vũng nước nuốt ba xác chết.

Trong con sông gần một thành phố ở nước ngoài có ba con ác quỷ tránh thoát trói buộc của nước sông âm u lạnh lẽo, xuất hiện ở trên bờ.

“Quỷ Hồ đã đầy, hiện giờ có bao nhiêu con quỷ chìm vào thì phải thả ra bấy nhiêu quỷ.”

Dương Gian mang theo ý tưởng này rời đi, hắn cần tiếp tục đi sưu tầm người của tổ chức Quốc Vương.

Cho dù là thành viên bình thường thì Dương Gian không định bỏ qua.

Bỏ lỡ đêm nay, Dương Gian không biết chính mình còn cơ hội tổn hại nặng tổ chức Quốc Vương hay không.

Dương Gian thầm nghĩ:

“Tốt nhất là bắt được một Quốc Vương rồi giải quyết, nếu không thì ta lỗ nặng.”

Cùng lúc đó, Lý Quân mang theo người giấy Liễu Tam một đường truy tra, dưới cảm giác của hắn, cuối cùng chặn lại một số người ở một trấn nhỏ.

Liễu Tam nói nhỏ:

“Không đúng, bọn họ phát hiện chúng ta, chờ sẵn tại đây. Lý Quân, ngươi phải cẩn thận chút.”

Giữa đường cái trong trấn nhỏ trống rỗng.

Một người đàn ông nước ngoài đội mũ cao bồi, râu ria xồm xàm đứng ở nơi đó không nhúc nhích, khóe miệng cong lên nụ cười dữ tợn.

“Người anh em, ngươi không nên đuổi theo đến gần, dù sao dựa theo kế hoạch ta cũng không định hôm nay đấu với đội trưởng.”

Bình Luận (0)
Comment