Dương Gian tập kích quá mức mãnh liệt, người đàn ông quái dị toàn thân bôi mực dầu màu đen bị cây thương dài màu đỏ xuyên qua đầu đóng đinh dưới đất, thân thể không nhúc nhích, mất đi năng lực hành động.
Có lẽ thực lực của người đàn ông quái dị này rất đáng sợ, hắn suýt chút thông qua ý thức tập kích xử lý Lâm Bắc, nhưng mọi thứ đã vô nghĩa.
Đinh quan tài hoàn toàn không giảng đạo lý, cho dù là đội trưởng nếu bị đóng đinh thì cũng sẽ bị áp chế không thể động đậy.
Huống chi, Dương Gian vừa rồi tập kích không phải chỉ là đơn thuần dùng đinh quan tài tấn công, còn có các loại linh dị chồng lên, phong tỏa mọi hành động của đối phương, nếu không thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng khiến rời sân dễ như vậy.
“Trình độ của người này kém hơn chủ trang viên nhiều, quả nhiên thực lực giữa các Quốc Vương có cao có thấp.”
Sau khi thành công, trong đầu Dương Gian dâng lên ý tưởng này, nhưng giờ phút này hắn không rảnh suy nghĩ nhiều, bởi vì cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bao phủ toàn thân hắn.
Ông già giơ cao cánh tay khô gầy đã theo dõi Dương Gian, hơn nữa bắt lấy cơ hội này vận dụng linh dị tập kích đáng sợ nhất.
Lại thấy ông già này chậm rãi hạ cánh tay khô gầy xuống.
Động tác này ban đầu Dương Gian cũng không biết có hàm nghĩa gì, nhưng giờ phút này hắn đã hiểu, nguyên nhân ông già luôn giơ cao cánh tay khô gầy không phải vì muốn làm động tác này, mà là bởi vì cánh tay giơ cao đó cầm quan tài cũ kỹ từ bao giờ. Quan tài rách nát giống như tùy thời đều phải rã ra, sơn màu đen cũng bong tróc.
Quan tài màu đen không lớn, bề ngoài mơ hồ, nhưng theo ông già chậm rãi hạ cánh tay xuống, quan tài trở nên rõ ràng hơn, giống như từ nơi linh dị chưa biết xâm nhập vào hiện thực.
“Một cỗ quan tài màu đen, rất giống Quỷ Sai.” Quỷ Nhãn của Dương Gian đảo qua, chuẩn bị chống cự.
Nhưng Dương Gian giật mình phát hiện dường như mình không thể nhúc nhích, thân thể giống như bị đóng chặt tại chỗ, mất đi tri giác, ngay cả mí mắt đều không thể chớp, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo, thứ duy nhất không bị ảnh hưởng hẳn là Quỷ Nhãn.
Quỷ Nhãn còn có thể chuyển động, còn có thể xem rõ ràng mọi thứ xung quanh, nhưng chuyển động rất chậm chạp, cũng bị ảnh hưởng nặng.
Giống như giây phút này chính mình bị Quỷ Vực sáu tầng tạm dừng vậy.
“Không đúng, chỉ có chính mình bị ảnh hưởng, người xung quanh không bị chút ảnh hưởng nào.”
Quỷ Nhãn của Dương Gian nhìn thấy, người khác căn bản không có bất cứ lạ thường, duy nhất không thích hợp cũng chỉ có chính mình mà thôi.
“Là do cỗ quan tài màu đen kia sao?”
Dương Gian nhìn chăm chú quan tài bị cánh tay khô gầy của ông già nâng cao, xuyên qua khe hở của quan tài, hắn nhìn thấy từng cặp mắt kỳ dị ở bên trong, những con mắt kia đều nhìn hắn trân trân, hơn nữa số lượng còn đang không ngừng tăng thêm.
Ông già vẫn tiếp tục hạ tay xuống, nhưng trong tầm mắt của Dương Gian thì mỗi khi quan tài màu đen hạ độ cao xuống một chút sẽ càng hung hiểm.
Quan tài màu đen cũ kỹ rung lắc, nắp quan tài hé ra khe hở, một cánh tay đầy vết bầm chậm rãi vươn ra ngoài, dường như con ác quỷ siêu khủng bố sắp bị thả ra.
Dương Gian vẫn không thể động đậy, tầm nhìn xung quanh cũng bị linh dị ảnh hưởng trở nên mơ hồ vặn vẹo, hắn không thấy được tình huống của Lâm Bắc, Lý Nhạc Bình, Tào Dương, cũng không thấy động tĩnh của Quốc Vương khác, giờ phút này hắn chỉ có thể nhìn thấy cỗ quan tài ở trước mắt, bao gồm ông già nâng quan tài cũng mơ hồ.
“Đây rốt cuộc là một con quỷ như thế nào? Bị niêm phong trong quan tài màu đen, chỉ đơn giản xuất hiện liền có thể phong tỏa tất cả hành động của ta, vươn ra một cánh tay liền có thể ảnh hưởng khu vực xung quanh, ngay cả tầm mắt đều vặn vẹo mơ hồ.” Trong lòng Dương Gian sợ hãi.
Tuy rằng biết quan tài màu đen này là con bài chưa lật của Quốc Vương kia, nhưng hung hiểm vượt sức tưởng tượng.
Hơn nữa ông già này luôn giơ cao tay nâng quan tài, nhìn cánh tay vặn vẹo khô quắt, quỷ biết ông già này đã giơ nó bao nhiêu năm.
Trong quan tài màu đen nhanh chóng vươn ra nhiều sợi tóc đen, tóc rậm rạp hơi giống Quỷ Tóc của Huỳnh Tử Nhã, nhưng tóc vươn ra từ quan tài càng nhiều, vươn đi bốn phương tám hướng, mọi thứ xung quanh dường như đều bị sợi tóc màu đen nuốt chửng.
Khiến người bất ngờ nhất là bên dưới tóc màu đen hiện ra những cặp mắt kỳ dị, đường nét các đầu người lên xuống dưới mái tóc đen.
“Nhằm vào ta!” Trái tim Dương Gian thít chặt.
Trong tầm mắt của Quỷ Nhãn là quỷ trong quan tài màu đen đã được thả ra một phần, cánh tay đầy vết bầm vươn hướng Dương Gian.
Cánh tay rất dài, hơn nữa càng tới gần thì cánh tay càng lớn, cuối cùng một bàn tay to còn hơn toàn thân Dương Gian, hắn như người tí hon khi so sánh với nó.
“Vẫn không thể động?”
Dương Gian định vận dụng linh dị của Quỷ Nhãn, thí dụ như Quỷ Vực bảy tầng reset để thoát khỏi linh dị tập kích này.
Nhưng vẫn vô dụng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả điều này phát sinh.
Đây không phải là linh dị đối kháng bình thường, bởi vì hiện tại Dương Gian giống như là một người đứng ngoài cuộc, không thể quấy nhiễu đợt linh dị tập kích này, cũng không thể ngăn cản tất cả điều này, dường như hắn đi vào một buổi chiếu phim, nhất định phải chờ đợi cảnh này kết thúc, kết quả ra sao thì không ai biết được.
Không thể trừ bỏ loại linh dị tập kích này, bỏ qua sức mạnh linh dị của cá nhân, trực tiếp kéo đối phương vào môi trường đặc biệt hứng lấy linh dị tập kích đáng sợ nhất.
Có thể sống sót hay không chỉ có thể xem vận may của Dương Gian, hoặc là mức độ chống cự của cá nhân đối với linh dị.