Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3257 - Chương 3014: Tháo Chạy (2)

Chương 3014: Tháo chạy (2) Chương 3014: Tháo chạy (2)

“Dương Gian?”

Lâm Bắc đang rống to, hắn lại dùng một bàn tay đè chặt bà già khủng bố mặc váy kiểu Tây, khi xoay người lại thì thấy Dương Gian đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, Quốc Vương đấu với hắn cũng không nhúc nhích, chỉ có cánh tay khô gầy giơ cao đang chậm rãi buông xuống.

Hắn không ngu, hiểu rằng đây là linh dị tập kích của đối phương.

Nhưng Lâm Bắc không hiểu phương thức công kích như vậy, rõ ràng chẳng làm gì, Dương Gian cứ như thế mất đi năng lực hành động.

Giây sau, xuất hiện ngoài ý muốn.

Ông già giơ cao cánh tay khô gầy bỗng lảo đảo, lồng ngực vặn vẹo, bẻ gãy, một đường rách dữ tợn bị xé mở, máu đen bắn tung tóe, cả người bị bẻ gãy với tư thế kỳ dị, tiếp đó ngã trên mặt đất.

Khoảnh khắc ông già này ngã xuống, Dương Gian lập tức khôi phục hành động.

Thân thể của hắn khẽ run lên, không kiềm được thở dốc hổn hển, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, dường như vừa rồi trải cảnh tượng qua vô cùng mạo hiểm,

Tập kích kết thúc?

Mắt Dương Gian lấp lóe, hắn dường như trở lại trong hiện thực, nhưng khi nhìn thấy trạng huống của ông già kia thì hắn nở nụ cười lạnh băng:

“Thì ra là vậy, trước đó ngươi bị ta một nhất đao tách rời, tuy rằng thân thể khôi phục nhưng linh dị bị thương, vừa rồi cưỡng ép buông cỗ quan tài kia xuống định liều mạng giết ta, tiếc rằng chính mình không chịu nổi trước, đành phải ngừng ngang linh dị tập kích.”

“Hết thảy linh dị đều là có giá đắt, ngươi không trả nổi cái giá giết ta.”

Thân thể của ông già bị bẻ gãy, nhưng cánh tay khô gầy vẫn giơ cao. Ông già cực kỳ thống khổ, thân thể vặn vẹo, không thể khôi phục, không biết bị linh dị như thế nào cắn ngược.

“Đáng chết.”

Cảnh này cũng bị nhà truyền giáo bắt gặp, trong lòng hắn không kiềm được chửi mắng.

Vốn cho rằng ông già có thể xử Dương Gian, kém nhất cũng có thể bám giữ một khoảng thời gian, không ngờ vô dụng như vậy, xảy ra chuyện lớn ngay phút then chốt.

Nhà truyền giáo không chút do dự hét to một tiếng:

“Rút lui!”

Hiện tại không có bất cứ phần thắng, nếu còn không đi thì hôm nay sẽ mất ba vị Quốc Vương.

Nhà truyền giáo dứt lời, bầu trời bắt đầu biến sắc, thoáng chốc từ buổi tối biến thành ban ngày, đồng thời cảnh vật xung quanh cũng đang nhanh chóng phát sinh biến đổi, bốn phía vốn là đại dương lúc này lại biến thành một tòa thành phố, dường như thoáng chốc cảnh tượng bị chuyển đổi.

Nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện cảnh tượng đều không chân thực, giống như giả, tựa như tranh sơn dầu bị vẽ ra.

Dương Gian thấy vậy không có do dự chút nào, lập tức lấy về thương dài màu đỏ, hơn nữa ghim người đàn ông quái dị toàn thân bôi mực dầu màu đen lên, một chân đạp trên người ông già giơ cao cánh tay khô gầy, Quỷ Hỏa trùm lên nuốt chửng, không cho đối phương có cơ hội cứu hai người.

“Ở lại cho ta!”

Lâm Bắc cũng ý thức được đối phương định chuồn đi, thấy cảnh tượng quanh mình dần thay đổi liền bóp cổ bà già khủng bố.

Bóng dáng của nhà truyền giáo đang biến mất, thân hình xuất hiện trong một thành phố, nhưng Lý Nhạc Bình còn ở lại bến cảng, hai bên cách nhau chỉ vài mét mà như cách cả thế giới.

Giới hạn này không thể dễ dàng vượt qua, cũng không thể bị phá vỡ, bởi vì một khi phá vỡ thì mọi thứ ở trước mắt sẽ biến mất.

Hiển nhiên đây là đối phương để lại hậu chiêu.

Lý Nhạc Bình nhắc nhở:

“Dương Gian, Tào Dương còn ở trong tay bọn họ.”

Ánh mắt của Dương Gian sâu thẳm, nhìn thấy bóng dáng của Tào Dương hiện ra trong hình chiếu trắng đen, hắn bị tách rời, toàn thân máu thịt nhầy nhụa, chỉ có nửa cái thân thể và cái đầu là nguyên vẹn.

Thân thể tàn khuyết của Tào Dương bị một người đàn ông nước ngoài trong hình ảnh xách lên.

Dương Gian lạnh lùng nói:

“Thả Tào Dương ra, ta có thể trả một Quốc Vương cho các ngươi.”

Đối phương muốn rút đi, Dương Gian không ngăn cản nữa, bởi vì hắn còn cần trông giữ hai vị Quốc Vương, nếu không bị đối phương bắt lấy cơ hội cứu đi thì hành động hôm nay sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Nhà truyền giáo sắc mặt thay đổi, ánh mắt lấp lóe, giây sau nói:

“Dùng hai người trong tay ngươi đổi lại Tào Dương.”

“Chúng ta có ba người, ngươi chỉ có thể chọn một người, nếu không thì huỷ giao dịch.” Dương Gian rất quyết đoán, cũng chuẩn bị tâm lý buông bỏ Tào Dương.

Nhà truyền giáo liếc qua người đàn ông trong hình ảnh màu trắng đen.

Người đàn ông nước ngoài ở trong hình ảnh gật đầu, dường như đồng ý trao đổi.

“Được, đồng ý với ngươi, trả Tào Dương lại cho ngươi, ta muốn người ở dưới chân ngươi.” nhanh chóng làm ra quyết định.

Giây sau.

Trong hình chiếu màu trắng đen dưới đất, thân hình tàn khuyết đẫm máu của Tào Dương hiện ra.

Tuy Dương Gian cực kỳ không muốn thả một vị Quốc Vương, nhưng hắn cũng không thể không cứu Tào Dương, đành phải xua tan Quỷ Hỏa rực cháy, lộ ra bóng dáng ông già thân thể bẻ gãy.

Cảnh tượng xung quanh người ông già biến đổi, cả người nhanh chóng biến mất trên bến cảng.

Dương Gian cũng lập tức dùng Quỷ Hỏa phủ lên thân thể tàn khuyết của Tào Dương, không cho hắn bị linh dị khác tập kích.

Giao dịch hoàn thành.

Linh dị của hai bên không tiếp tục quấy nhiễu nhau.

Đối phương thành công mang đi ông già giơ cao cánh tay khô gầy, Dương Gian cũng đổi về Tào Dương.

Theo sau đối phương nhanh chóng biến mất trên bến cảng, lấy tốc độ nhanh nhất rút lui.

Sau khi đối phương rời đi, bến cảng cũng biến mất.

Trong nháy mắt, nhóm người Dương Gian trở lại thế giới thật, thoát khỏi nơi linh dị kia.

Vừa rời đi Dương Gian liền dập tắt Quỷ Hỏa, miễn cho đốt cháy Tào Dương.

“Dương Gian, ngươi hẳn là từ chối giao dịch với bọn họ, bộ dạng này của ta không sống qua hôm nay nổi, dùng mạng sống vài tiếng của ta đổi mạng của một Quốc Vương thì lời to. Hơn nữa ông già được thả ra đó rất đáng sợ, nếu không đối phương sẽ không xem trọng như vậy.” Tào Dương chịu đựng thống khổ nói.

“Nói có đạo lý, nhưng đôi khi không thể tính như vậy, lần này chúng ta giành chiến thắng, có thể thắng ít chút nhưng không thể mất đội trưởng. Tình huống của ngươi tuy rằng phức tạp, nhưng chỉ cần không chết, vậy có cơ hội khôi phục lại, không phải sao?” Vẻ mặt của Dương Gian bình tĩnh nói.

“Không sai, lần này đã bắt được hai Quốc Vương, thiếu một người không quan trọng, nếu không có ngươi chắn ở đằng trước thì vừa rồi ta sẽ chết, ta cũng ủng hộ Dương Gian dùng một Quốc Vương đổi ngươi về.” Lâm Bắc biểu thị tán đồng.

Hơn nữa Lâm Bắc cảm thấy một đổi một không lỗ, hắn thà kẻ địch có thêm một người chứ không muốn thấy thiếu một đồng đội.

Bình Luận (0)
Comment