“Biện pháp này không tệ, có thể trở thành đội trưởng dự bị chứng minh thực lực đã vượt qua một người phụ trách bình thường, có thêm giúp đỡ thì phần thắng quả thực lớn hơn một chút.” Vương Sát Linh gật đầu, biểu thị tán đồng đề nghị này.
Dương Gian nhíu mày nói:
“Không có vài người được đề danh đội trưởng dự bị có thể hành động.”
Lục Chí Văn nói: “Vậy khiến tổng bộ tiếp tục bình chọn một người phụ trách của tất cả thành phố, chọn ra đội trưởng dự bị mới, giờ là lúc liều mạng, không thể giữ sức nữa.”
“Cũng đúng, Vương Quốc Cường, chuyện này giao cho ngươi đi làm.” Dương Gian cũng không có từ chối, mà là đồng ý đề nghị này.
Tuyển ra mấy đội trưởng dự bị tổ thành tiểu đội cũng là một ý hay, nhưng nếu vậy thì e rằng không thể kiểm soát sự kiện linh dị ở một số thành phố.
Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
“Không có vấn đề, chuyện này giao cho ta.” Vương Quốc Cường trịnh trọng gật đầu.
Dương Gian nói: “Nói tới bổ sung nhân số, ta có một người đề cử.”
“Thành phố Đại Hải Diệp Chân?” Vương Sát Linh vẻ mặt kỳ lạ nhìn thoáng qua Dương Gian, lập tức đoán được hắn muốn đề cử ai.
Dương Gian nói tiếp:
“Thực lực của Diệp Chân tuyệt đối xứng là một vị đội trưởng hàng đầu, kéo hắn nhập bọn thì thực lực tổng thể của chúng ta sẽ tăng vọt, trước đó ta và hắn đạt thành chung nhận thức, cùng nhau đối kháng tổ chức Quốc Vương, tin tưởng hắn sẽ không từ chối, các ngươi nếu không phản đối thì chuyện này cứ quyết định như vậy đi.”
“Ta không phản đối, Diệp Chân quả thực là một nhân tuyển rất tốt.” Lục Chí Văn lập tức đồng ý.
Dù sao ngay cả đội trưởng dự bị đều túm ra thì có thể chấp nhận Diệp Chân của diễn đàn linh dị.
“Diệp Chân có đáng tin không?”
Hà Ngân Nhi lo lắng không thể dựa vào giúp đỡ bên ngoài, dù sao Diệp Chân gia nhập sẽ có nhiều tình báo quan trọng tiết lộ ra, nếu không đáng tin thì sẽ tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Dương Gian ngẫm nghĩ nói: “Ta làm người đảm bảo, hắn xảy ra vấn đề thì ta chịu trách nhiệm.”
Hà Ngân Nhi không từ chối nữa:
“Nếu Dương Gian đã nói như thế thì ta cũng không có ý kiến gì, khiến Diệp Chân tới đây đi.”
“Ta cũng không có ý kiến.” Vương Sát Linh bình tĩnh đáp lại.
Lâm Bắc sờ đầu trọc nói:
“Đã đến mức mời giúp đỡ thì quan tâm gì nữa tới tin được hay không, mấy ngày này thuyền u linh có thể sẽ lên bờ, lại đi so đo những chuyện này thì tất cả chúng ta đều phải xong đời. Có điều một Diệp Chân không đủ, các vị còn quen nhân vật nào lợi hại, chỉ cần lập trường chính xác đều có thể đề cử lại đây, chuyện khác thì chờ qua ải này rồi tính.”
“Có đạo lý.” Châu Đăng gật gù đồng ý với ý tưởng của Lâm Bắc.
Người khác cũng đều không nói gì thêm, mà là đang suy nghĩ chính mình quen ai thích hợp kéo tới hỗ trợ không.
Trong lúc giải quyết sự kiện linh dị thì bọn họ cũng có tiếp xúc một số nhân vật lợi hại, nhưng hiện tại có một số người đã chết, có một số người lập trường không đúng không dám kéo về, không có nhiều người thích hợp.
Dù sao nhân vật cấp đội trưởng vốn đã ít, hơn nữa còn phải phù hợp lập trường thì càng ít.
Vẻ mặt Hà Ngân Nhi hơi thay đổi, nàng nhớ tới người không mặt ở thị trấn cổ Thái Bình. Nhưng sau khi thị trấn cổ Thái Bình bị Quỷ Hồ nhấn chìm thì người không mặt và ông chủ Lưu đã là thế hệ trước cuối cùng, nếu kéo một, hai người cuối cùng của thị trấn cổ Thái Bình vào chuyện này, lỡ chết trong chiến tranh thì nàng sẽ hối hận cả đời.
Cuối cùng Hà Ngân Nhi không đề cử người không mặt.
Nàng cảm thấy chính mình vì tổng bộ liều mạng là đủ rồi, thị trấn cổ Thái Bình không thể không có người.
Dương Gian trông thấy những đội trưởng đều trầm mặc suy nghĩ, hắn lại chậm rãi nói: “Ta còn có một người đề cử, chỉ sợ mọi người không chấp nhận.”
“Còn có người? Vị nào?” Lâm Bắc rất sửng sốt.
Người khác cũng đều nhìn Dương Gian.
Dương Gian lập tức nói ra một cái tên:
“Trương Tiện Quang.”
Trương Tiện Quang?
Người cầm đầu sự kiện Quỷ Họa?
“Không được, tuyệt đối không được, hắn xử lý người phụ trách Cao Minh, Lý Quân, thậm chí Vệ Cảnh suýt bị hắn chém chết, nếu không phải cuối cùng thắng, Liễu Tam, Lý Nhạc Bình và ngươi đều suýt bị hắn đoàn diệt, đây là một phần tử cực kỳ nguy hiểm, không thể thả ra.” Hà Ngân Nhi lập tức nhảy ra phản đối.
Lý Nhạc Bình cũng hơi nhíu mày, tuy rằng hắn không nói lời nào, nhưng không thể chấp nhận Trương Tiện Quang.
Người giấy của Liễu Tam cũng lắc đầu nói: “Ta biết ý tưởng của ngươi, Dương Gian. Trương Tiện Quang rất mạnh, một người sánh bằng mấy vị đội trưởng, có hắn gia nhập thì thực lực bên chúng ta sẽ được tăng lên mảng lớn, nhưng người này quá nguy hiểm, hơn nữa Hà Nguyệt Liên còn ở, một khi Trương Tiện Quang cùng Hà Nguyệt Liên tiếp xúc sẽ phát sinh sự tình gì thì không ai biết được, phỏng chừng Trương Tiện Quang lại muốn thực hành kế hoạch Đào Nguyên.”
“Chúng ta đã có họa bên ngoài rồi, không thể thêm nỗi lo bên trong.”
Dù Dương Gian thân là đội trưởng chấp pháp, nhưng hắn đưa ra chuyện tìm Trương Tiện Quang giúp đỡ vẫn bị đội trưởng khác kiên quyết phản đối.
Nhưng đây cũng là bình thường.
Ai dám đi thả ra kẻ địch nguy hiểm mà đáng sợ như vậy.
“Dương Gian, ngươi dám lúc này đề cử Trương Tiện Quang khẳng định là có nguyên nhân, có thể cho biết ý tưởng của ngươi không?” Lục Chí Văn không có phản đối, mà là muốn nghe lý do của Dương Gian.
Dương Gian bình tĩnh nói:
“Rất đơn giản, Trương Tiện Quang muốn thực hành kế hoạch Đào Nguyên có xung đột với kế hoạch thuyền của Noah của tổ chức Quốc Vương, nếu Trương Tiện Quang còn muốn kiên trì lý niệm của mình thì phải xử lý tổ chức Quốc Vương, nếu không thì kế hoạch Đào Nguyên của hắn vĩnh viễn không thể nào hoàn thành.”
Lục Chí Văn nói:
“Cũng đúng, kế hoạch Đào Nguyên của hắn là khiến tất cả mọi người sinh hoạt trong thế giới Quỷ Vực của Quỷ Họa, hiện tại thuyền u linh lên bờ, linh dị bùng nổ, đây là muốn hại chết tất cả chúng ta, Trương Tiện Quang nhất định là không thể tiếp thụ, nhưng cũng không bài trừ hắn trước một bước thực hành kế hoạch Đào Nguyên.”
“Làm chuyện gì đều có rủi ro, nếu có thể giúp chúng ta thắng một trận chiến tranh này, ta cảm thấy có thể đi thử một chút.” Dương Gian nói: “Trương Tiện Quang chỉ là một người điên, tổ chức Quốc Vương là một đám người điên, các ngươi cảm thấy bên nào dễ đối phó hơn?”
Người khác nghe vậy cảm thấy hơi có lý.