Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3263 - Chương 3020: Lại Lộ Mặt (1)

Chương 3020: Lại lộ mặt (1) Chương 3020: Lại lộ mặt (1)

Vì ứng đối tổ chức Quốc Vương càng tốt, Dương Gian cùng với đội trưởng khác đều ý thức được tầm quan trọng của việc tăng thêm người, dù sao tùy theo bốn vị đội trưởng Tào Dương, Lý Quân, Trương Chuẩn, Vệ Cảnh rời sân, đội trưởng còn lại đã hơi kiệt sức, nếu không tìm cách kiếm thêm giúp đỡ thì sắp tới dù thắng cũng phải trả giá cực đắt.

Các đội trưởng thảo luận, đã có hai đề nghị bị thông qua.

Thứ nhất, triệu tập đội trưởng dự bị.

Thứ hai, mời diễn đàn linh dị Diệp Chân.

Còn về Dương Gian đề nghị thả ra Trương Tiện Quang, chuyện này đa số người vẫn giữ ý kiến phản đối.

Nhưng cũng có một phần đội trưởng biểu thị có thể thử một chút.

Người giấy Liễu Tam suy tư một lúc rồi biểu đạt cái nhìn của mình.

“Nhưng nhất định phải cho Trương Tiện Quang xuất hiện ngay, có thể thử tiếp xúc với hắn, nếu tình huống thật sự đến tình trạng không thể cứu vãn thì có thể thả ra Trương Tiện Quang. Dương Gian, đây là ý kiến của ta.”

Vương Sát Linh đeo mắt kính, bình tĩnh nói:

“Cũng đúng, so với thua trận chiến tranh này thì thả ra Trương Tiện Quang không đáng gì.”

Lục Chí Văn cũng nói: “Nếu thật sự đến lúc cần người thì ta cũng tán đồng Trương Tiện Quang xuất hiện, nhưng điều kiện tiên quyết là Dương Gian, ngươi có thể thuyết phục hắn.”

“Chuyện này ta sẽ giải quyết, kế tiếp thảo luận việc khác đi, chiến đấu hôm nay đã kết thúc, mọi người tự biết tổn thất và thu hoạch thế nào. Tổ chức Quốc Vương trải qua lần này hao tổn tuyệt đối sẽ thu mình lại, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là kế tiếp va chạm sẽ càng thảm liệt.”

Dương Gian ngồi trên ghế, chậm rãi mở miệng nói: “Hơn nữa đã qua hai ngày từ khi kế hoạch thuyền u linh thực hành, tức là khoảng ba ngày nữa thuyền u linh sẽ lên bờ, đợt tập kích tiếp theo của đối phương cũng sẽ xuất hiện vào lúc ấy. Cho nên trong vài ngày sắp tới, tổ chức Quốc Vương cũng giống như chúng ta cần tăng thêm người chuẩn bị chiến tranh, ta không cho rằng đối phương sẽ có hành vi quá khích gì trước khi thuyền u linh lên bờ.”

“Ta cũng tán đồng quan điểm này, đối phương lần này chịu thiệt lớn, đã biết tất cả đội trưởng chúng ta tập kết, bọn họ hơn phân nửa sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, nếu còn muốn thắng, chỉ có thể là đánh trực diện, lúc ấy so đấu thực lực của hai bên.” Lục Chí Văn cũng gật đầu nói.

“Cho nên trong hai, ba ngày tiếp theo điều duy nhất chúng ta phải làm là cố gắng hết sức tăng lên thực lực bên mình.

Trong lúc bọn họ mở hội thảo luận thì bên kia.

Tổ chức Quốc Vương cũng mở hội nghị, bọn họ cũng đang thảo luận chuyện phát sinh hôm nay.

Trước bàn hội nghị to lớn, nhà truyền giáo sắc mặt hết sức khó coi, ánh mắt của hắn u ám, tâm trạng rất không tốt, bởi vì hành động lần này là kế hoạch của hắn, vốn định thừa dịp đội trưởng của đối phương chưa tập kết thì cho một đòn phương tổn hại nặng, khiến đối phương thua trận chiến tranh này trước khi thuyền u linh lên bờ.

Không ngờ kế hoạch hoàn mỹ như vậy lại hoàn toàn thất bại.

Chẳng những không có khả năng thành công săn giết đa số người phụ trách, còn hao tổn mấy vị Quốc Vương, tiểu đội người ngự quỷ tổn thất càng nhiều không đếm xuể. Tuy người ngự quỷ chết đi đa số là thành viên vòng ngoài, nhưng cũng có nhiều thành viên quan trọng lệ thuộc tiểu đội Quốc Vương.

“Hành động lần này quá thất bại, đối phương hiển nhiên sớm đã âm thầm chuẩn bị xong xuôi, chúng ta vừa hành động đối phương liền phản kích, săn giết người phụ trách quả thực là trò cười. Việc duy nhất ngươi làm chính xác là sớm ra lệnh rút lui, nếu không chúng ta hôm nay tổn thất sẽ càng lớn.”

Một người đàn ông nước ngoài mặc đồ tây, mang mũ quý ông không chút khách khí chỉ trích nhà truyền giáo.

Nhà truyền giáo ánh mắt u ám, không nói chuyện.

Người đàn ông đội mũ quý ông nói tiếp:

“Ngươi phải chịu toàn bộ trách nhiệm cho chuyện hôm nay, là ngươi tính sai thực lực và tốc độ chi viện của đối phương, năm vị Quốc Vương, ba tiểu đội cùng hợp sức mà không thể tiêu diệt ba vị đội trưởng bên đối phương, ta nên nói các ngươi ngu xuẩn hay tự đại?”

“Ngươi sai, đội trưởng tên Tào Dương của đối phương chết chắc rồi, ta có thể khẳng định, hắn bị trúng nguyền rủa đáng sợ, đây là tại sao cuối cùng ta đồng ý cuộc giao dịch kia.” Bóng người màu trắng đen hiện ra, hư ảo như hồn ma.

Người đàn ông đội mũ quý ông hừ lạnh nói: “Cho dù giải quyết một đội trưởng của đối phương nhưng đừng quên, chúng ta tổn thất hai vị Quốc Vương, hơn nữa tên cao bồi đáng ghét kia đã mất liên lạc, ta lo lắng hắn cũng đã bị hại.”

Họa sĩ suy sút bất đắc dĩ khẽ thở dài:

“Simon cũng chết rồi? Đây đúng là một tin tồi tệ, cao bồi lợi hại như vậy cũng bị đối phương xử lý, ta hiện tại hơi hối hận lúc trước chủ động mở ra trận chiến tranh này. Cứ đánh tiếp có lẽ chúng ta chưa chắc thắng được.”

Bình Luận (0)
Comment