Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3264 - Chương 3021: Lại Lộ Mặt (2)

Chương 3021: Lại lộ mặt (2) Chương 3021: Lại lộ mặt (2)

“Mấy ngày nữa thuyền u linh sẽ cập bờ, nhưng kế hoạch đại hồng thủy của đối phương cũng đang thực hành, ta có thể cảm giác được nhiều vùng nước của nước chúng ta bị hơi thở không rõ bao phủ, hơn nữa phạm vi rất lớn, cực kỳ lớn, nếu xảy ra chuyện gì thì chúng ta không thể nào xử lý sạch, cho nên kết quả lớn nhất là bên họ tan nát, chúng ta cũng tiêu tùng.”

Lúc này nhà truyền giáo mở miệng nói: “Chúng ta sẽ không thua, ta thừa nhận lần này là xem nhẹ bọn họ, nhưng là các ngươi cũng đều lưu giữ thực lực đấy thôi? Liên minh của chúng ta không tin cậy như trong tưởng tượng, nhưng hiện tại đã không cho phép các ngươi làm biếng, chúng ta nhất định phải tập kết tất cả lực lượng, bảo đảm thuyền u linh lên bờ, đồng thời hoàn toàn phá hủy bọn họ trong quyết chiến cuối cùng.”

Người đàn ông đội mũ quý ông cười cợt nói:

“Nhưng ngươi đã thua một lần, chẳng lẽ lại muốn thua lần thứ hai sao? Ta vốn không đồng tình với kế hoạch của ngươi hôm nay, rõ ràng chúng ta không làm gì vẫn có thể thắng, ngươi cứ muốn tiến hành kế hoạch ngu xuẩn này. Đối phương không ngốc, đặc biệt là Dương Gian kia, ngươi cũng biết hắn có tốc độ phản kích nhanh cỡ nào, chủ trang viên thất bại là ví dụ tốt nhất, ngươi không học được bài học nào, vẫn mù quáng tự đại.”

“Hiện tại đã chết bốn vị Quốc Vương, chúng ta lại đi quyết chiến với đối phương thì xác suất thắng không bằng lúc trước, huống chi đối phương thắng đêm nay càng có tự tin, biết tổ chức Quốc Vương chúng ta không phải không thể chiến thắng.”

“Nếu Chúa bị thương thì sẽ không là Chúa nữa, ngươi hiểu không?”

“Vậy ý của ngươi là gì? Cảm thấy chúng ta thắng không được, muốn đầu hàng đối phương?” Nhà truyền giáo nhìn chăm chú vào hắn hỏi.

Người đàn ông đội mũ quý ông lắc đầu nói: “Không, không, không, ta chỉ là cảm thấy nên đổi một người càng có năng lực quyết sách đến trợ giúp mọi người, chứ không phải kẻ thất bại liên tục. Ta tin tưởng ta có thể làm tốt hơn, ngươi hãy yên phận phối hợp hành động với ta, chứ không phải ở đây làm ra một số quyết định ngu xuẩn.”

Hiển nhiên, người đàn ông đội mũ quý ông muốn đoạt quyền.

Xem ra tổ chức Quốc Vương nội bộ cũng không đoàn kết, đặc biệt là sau khi hành động thất bại thì vô hạn bùng nổ mâu thuẫn.

Nhưng Dương Gian không quan tâm những chuyện này.

Bởi vì đã khuya, hắn tìm một chỗ ngủ.

Mà trên thực tế, Dương Gian cũng làm như vậy, hắn rời khỏi cao ốc Ninh An, tìm một nơi an toàn trong thành phố Daito để ngủ.

Vừa chợp mắt, hắn liền đi vào ác mộng.

Không, hiện tại đã không xem như ác mộng, mà là mộng đẹp, bởi vì ở trong mộng Dương Gian có thể không kiêng nể gì, muốn làm gì thì làm.

Nhưng Dương Gian cũng không có thói quen chơi đùa cõi mộng, hắn đi trong thôn trang yên tĩnh, dọc theo một con đường nhỏ đến trước cửa trường học gần ngoài thôn.

Dương Gian đẩy mở cửa.

Trên bục giảng phòng học, một người đàn ông thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, trưởng thành để lộ ra mấy phần tang thương đang đứng giảng bài trên bục.

Dưới bục giảng, một cô gái khoảng mười lăm, sáu tuổi đang ngồi nghiêm chỉnh chăm chú nghe giảng.

Dương Gian đến đánh gãy khóa học này.

Trương Tiện Quang hơi cau mày nhìn Dương Gian:

“Lần trước đã nói rồi, ngươi nên gõ cửa.”

“Ta không có thói quen gõ cửa, trước kia không có, về sau cũng sẽ không có.” Dương Gian nói.

Trương Tiện Quang nói:

“Tạm thời bận việc, khóa hôm nay tạm thời dừng ở đây, Tiểu Nhã, ngươi có thể tự do hoạt động.”

“Vâng thưa thầy.” Triệu Tiểu Nhã gật đầu đáp lại, rất lễ phép.

Hiển nhiên gần đây Trương Tiện Quang tốn nhiều công sức dạy Triệu Tiểu Nhã.

Trương Tiện Quang bước nhanh tới chỗ Dương Gian, ánh mắt của hắn lạnh băng, vẻ mặt nghiêm túc, khiến người sinh lòng kiêng kỵ.

Dương Gian lại thờ ơ, không quan tâm.

Cuối cùng Trương Tiện Quang dừng bước chân, hắn đứng ở cửa, vẫn không đi ra căn phòng không quá lớn này.

Trương Tiện Quang hỏi thẳng:

“Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Dương Gian cũng không che giấu nói thẳng: “Ngươi ở đây phỏng chừng không nắm rõ hình thế bên ngoài, trước khi nói ra một số việc, ta cảm thấy cần phải cho ngươi biết việc đang phát sinh ở bên ngoài.”

Dương Gian nói ngắn gọn về tổ chức Quốc Vương và kế hoạch thuyền của Noah, cũng cho Trương Tiện Quang biết tình huống bọn họ đánh với tổ chức Quốc Vương.

“Trong vòng ba ngày, thuyền u linh có khả năng cao sẽ lên bờ, chúng ta hao tổn mấy vị đội trưởng, bị thiếu người, cho nên ta hy vọng ngươi có thể giúp đỡ cùng chúng ta đối phó tổ chức Quốc Vương.”

Trương Tiện Quang cười lên: “Dương Gian, ngươi đúng là rất có quyết đoán, trong tình huống này mà dám xem ta như giúp đỡ. Xem ra ngươi đã chuẩn bị thả ta khỏi nơi này, nhưng ngươi nên biết sau khi thả ta ra sẽ dẫn tới hậu quả gì.”

“Kết quả xấu nhất chắc sẽ không nghiêm trọng hơn là thuyền u linh lên bờ, linh dị mà hoàn toàn mất kiểm soát sẽ chết rất nhiều người, lần này nhất định phải thắng, hơn nữa còn phải thắng với ưu thế tuyệt đối, nếu không thì kế hoạch của ngươi rất khó lại thực hành, ta cảm thấy ta có năng lực ngăn cản ngươi.” Dương Gian nghiêm túc nói.

“Ngươi suy nghĩ cho kỹ, ta mà ra khỏi đây thì không thể nào lại bị ngươi bắt lấy cơ hội nhốt vào.” Trương Tiện Quang nói.

Dương Gian nói:

“Chuyện đó chờ kết thúc trận chiến tranh này đã.”

Trương Tiện Quang cười nói: “Ngươi không sợ ta ra ngoài lập tức đổi ý?”

“Thế nào cũng phải đánh cuộc một keo, hơn nữa thực lực của ngươi đáng giá ta đánh cược.” Dương Gian bộc trực nói.

Trương Tiện Quang nói: “Ta có thể giúp ngươi đánh thắng trận chiến tranh này, nhưng ta có một điều kiện hàng đầu.”

Dương Gian hỏi:

“Điều kiện gì?”

“Ta cần lấy lại đao của ta.” Trương Tiện Quang nói: “Ra chiến trường cần có vũ khí cho ra hồn đúng không?”

“Được, trả lại ngươi.” Dương Gian nói: “Ngươi có thể yên tâm, ta dám thả ngươi ra ngoài thì sẽ không hạn chế ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment