Tuy là Đồng Thiến không thích Dương Gian tặng thầy Tony này cho mình, nhưng không còn cách nào khác, vì để luyện tập kỹ xảo trang điểm, nên chỉ có thể cắn răng chấp nhận, thời gian dành cho hắn cũng không nhiều, rất nhanh hắn đã cùng thầy Tony rời khỏi, kiếm một phần khác để bắt đầu khẩn cấp huấn luyện trang điểm.
Đồng Thời Đồng Thiến cũng đem rất nhiều hồ sơ, đặc biệt là hình của các đội trưởng vào trong phòng trang điểm.
Hắn cần từ trong các hình của đội trưởng chọn ra ít nhất hai tấm hình, sau đó thông qua trang điểm để biến hai khuôn mặt Quỷ Diện giống trong hình.
Trong lúc huấn luyện đương nhiên là dùng đồ trang điểm bình thường, chỉ khi đợi tới đủ chắc chắn thì mới dùng đến hộp trang điểm linh dị.
Dương Gian cũng không biết Đồng Thiến định dùng khuôn mặt của đội trưởng nào, dù gì hồ sơ cũng đã đưa rồi, lợi hại bên trong cũng nói rồi, tin rằng bản thân hắn sẽ đưa ra lựa chọn, điểm này không cần quá lo lắng.
“Với tính cách của Đồng Thiến, trong một ngày hắn phải vẽ được ít nhất ba khuôn mặt, bởi vì ba khuôn mặt là giới hạn của hắn, và cũng là bước hoàn mỹ nhất mà hắn phải làm được, muốn giao chiến với quốc vương nhất định phải liều mạng, hai khuôn mặt tuy là an toàn, nhưng kế thừa sáu phần linh dị cũng không đủ để giải quyết một quốc vương, và có được sáu phần linh dị của ba đội trưởng thì sẽ khác nữa.”
Trong lòng Dương Gian cũng có suy nghĩ.
“Thật không ngờ, Quỷ Diện của Đồng Thiến đã hành hạ hắn quá lâu, cuối cùng đến lúc này cũng đã phát huy tác dụng, cũng có thể bản thân Quỷ Diện là phải phối hợp với Quỷ Trang để tồn tại, mức độ phối hợp hai sức mạnh linh dị này rất cao, hoặc đây là số phận của Đồng Thiến.” Huỳnh Tử Nhã than nói.
“Hy vọng hắn sẽ có biểu hiện ngoài dự đoán, ngoại trừ gương mặt của các đội trưởng, ta còn cho hắn một số hình của những nhân vật nguy hiểm, không biết hắn sẽ lựa chọn không.” Dương Gian bình tĩnh nói.
Lúc này Lý Dương nói: “Đội trưởng, ngươi cảm thấy ta có cần bổ sung gì nữa không? Cho dù là sức mạnh linh dị tức thời cũng được, ta cũng không muốn lúc đó liên lụy mọi người.”
“Trước mặt ngươi nắm bắt được gõ cửa giết người, chặn cửa, còn có kéo người vào trong cửa ba sức mạnh linh dị này, mức độ cân bằng rất cao, giá ngự linh dị mới chỉ phá vỡ cân bằng của ngươi, phối hợp với móc sắt, còn có tay nắm cửa của Cửa Quỷ, cùng tổn tại khả năng giải quyết dứt khoát, cho nên năng lực hiện tại của ngươi là đủ dùng rồi.”
Dương Gian trầm tư một lúc nói: “Muốn có được thực lực của đội trưởng là rất khó, Đồng Thiến là đặc biệt, không có ai giống hắn cùng lúc giá ngự hai còn quỷ sau đó lại khiến ác quỷ chìm trong trạng thái chết máy, bởi vì hắn có tiềm năng, chỉ là hôm nay tiềm lực sẽ được thả ra.”
“Và sức mạnh tiềm lực trên cơ thể ngươi là nhìn thấy được, trừ khi ngươi muốn mạo hiểm giá ngự Quỷ Gõ Cửa, nhưng ta khuyên ngươi đừng có làm vậy, lúc Quỷ Gõ Cửa còn sống là vi phạm, đường của hắn khó mà copy, tùy tiện giá ngự rất dễ khiến ngươi chết đi, cho nên ta cảm thấy ngươi chỉ cần lợi dụng tốt linh dị của bản thân và cánh Cửa Quỷ là ta tin có thể sẽ có biểu hiện ngoài ý muốn.”
Hắn không có kiến nghị nào có thể giúp Lý Dương nâng cấp.
Người làm tốt nhất cân bằng ác quỷ trước mắt chỉ có Lý Nhạc Bình.
Nhưng Lý Nhạc Bình cũng bị mất khống chế vào ban đêm, trở thành ác quỷ quanh quẩn, cho nên Lý Dương muốn nâng cấp là vô cùng khó khăn.
“Đội trưởng đã nói thế, thì ta chỉ có thể dẹp cách nghĩ này, thôi thì lợi dụng sức mạnh linh dị của bản thân để đánh thắng đối thủ, không nên theo đuổi mục tiêu cao xa.” Lý Dương nói.
Dương Gian nói: “Vậy mới đúng, sức mạnh linh dị của ngươi không có yếu, có khả năng chống lại quốc vương, việc này quyết định như vậy, trễ nhất mười hai giờ đêm mai, ngươi và Đồng Thiến đi tới thành phố Đại Đông, địa điểm cụ thể tổng bộ sẽ gửi cho ngươi, đến lúc đó tình hình cụ thể như thế nào rồi sắp xếp.”
“Dạ được, đội trưởng.” Lý Dương gật đầu.
Dương Gian lại nhìn qua những người khác: “Vương Dũng, Huỳnh Tử Nhã, hai ngươi các ngươi phụ trách thành phố Đại Xương, thay phiên tăng ca, còn Hùng Văn Văn.”
“Tiểu Dương, ngươi đừng nhìn ta, ta không có đắc tội với ngươi.” Hùng Văn Văn bị hù tới rút đầu lại, đang muốn trốn khỏi đây.
Hắn lo lắng bị Dương Gian nhắm trúng sau đó bị kéo đi tham gia cuộc chiến giữa quốc vương và đội trưởng.
Bản thân còn là đứa trẻ, đó là chuyện của người lớn, không liên quan gì đến mình.
“Dự đoán trước là sức mạnh linh dị rất quan trọng, cơ thể của người giờ là của người giấy Liễu Tam cho ngươi, và bản thân Liễu Tam là đội trưởng nên không thể không quan tâm cuộc chiến này, nếu Liễu Tam không còn, ngươi cũng sẽ biến mất, cho nên ta kiến nghị ngươi và ta cùng rời khỏi thành phố Đại Xương, tham gia vào trong.” Dương Gian nói ra cách nghĩ của mình.
“Ta không cần, ta không đi, ta về nhà làm bài tập.” Hùng Văn Văn đang phản kháng.
“Ngươi không cần sợ, không có ai lại để một đứa bé đi chém giết với người khác đâu, chỉ là ngươi ở đây cũng không tác dụng gì, sinh mạng của ngươi và Liễu Tam là thắt chặt lại với nhau, thôi thì đi xem sao, nói không chừng sẽ có chỗ cần ngươi giúp đỡ.” Dương Gian nói: “Việc này ta làm chủ quyết định vậy đi.”
“Mẹ của ta chắc chắn sẽ không đồng ý, ngươi bỏ cuộc đi.” Hùng Văn Văn nói.
Dương Gian nói: “Ta sẽ nói với mẹ ngươi một tiếng, mẹ ngươi sẽ đồng ý.”