Tuy xuất hiện của chị Hồng là nằm ngoài dự tính, nhưng vào lúc này Dương Gian cũng không muốn gây ra xung đột gì với chị Hồng, thậm chí hắn còn nỡ bỏ ra Tiền Quỷ để hợp tác với chị Hồng.
“Trời sáng rồi.”
Lúc này Dương Gian ngước đầu từ từ nhìn lên bầu trời.
Bây giờ đã là năm giờ sáng, trời bắt đầu sáng, một đêm đen tối cuối cùng cũng đã qua, nhưng trong lòng hắn không hề nhẹ nhõm, mà ngược lại có chút gấp rút, bởi vì một ngày trôi qua cũng có nghĩa là cách thời gian đăng nhập thuyền u linh lại gần hơn nữa.
Lúc này hắn cũng không có trách móc, mà tiếp tục đi đến một nơi khác.
Lần này Dương Gian đã đến tổng bộ.
Cho dù là rạng sáng năm giờ, nhưng trong tổng bộ vẫn mở đèn sáng trưng, không ít nhân viên đã làm việc thâu đêm suốt sáng.
Dương Gian đột nhiên xuất hiện lập tức gây sự chú ý cho không ít nhân viên tổng bộ, sau khi tin tức được truyền đi, rất nhanh, cả đêm không ngủ, đôi mắt đều đỏ hoe của Tào Diên Hoa dẫn theo hai trợ lý gấp gáp đi ra.
Dương Gian nhìn một cái: “Tào Diên Hoa, ngươi như vậy rất dễ chết đó, thôi về nghỉ ngơi đi.”
“Không có dễ chết vậy đâu, yên tâm.”
Tào Diên Hoa dụi mắt, để bản thân mình tỉnh táo: “Lúc này tình hình bên thành phố Đại Đông mới kết thúc không lâu sao ngươi lại tới tổng bộ rồi? Có phải có chuyện quan trọng gì không?”
“Không phải chuyện quan trọng gì, ta cần đi tới kho của tổng bộ một chuyến để lấy một số đạo cụ linh dị.” Dương Gian nói.
Tào Diên Hoa lập tức hiểu ra: “Là Nến Quỷ và Búp Bê Chết Thay sao? Ngươi gọi điện về là được rồi, ta cho người đem đi cho ngươi, không cần thiết phải đích thân tới đây.”
“Hành động của ta có hiệu quả nhanh hơn.” Dương Gian nói.
“Tiểu Lưu, dẫn Dương đội qua kho.” Tào Diên Hoa lập tức dặn dò trợ lý.
Dương Gian nói: “Không cần, tự ta đi được, ta tới đây để nói cho biết trước để tránh khi bị mất đồ mà các ngươi cũng không biết chuyện gì.”
Hắn lần trước đi tới kho của tổng bộ có để lại linh dị Quỷ Hồ, bản thân mình có thể tới kho lấy đồ bất cứ lúc nào, thậm chí không bị phát hiện.
“Vậy được, ta không cần cho người dẫn ngươi đi.” Tào Diên Hoa ra hiệu, trợ lý tiểu Lưu đã quay về.
Dương Gian nói: “Ngoài ra có một vấn đề ta cần hỏi ngươi, nếu như không tiện trả lời thì thôi.”
“Ngươi là đội trưởng chấp pháp, trong tổng bộ không có chuyện gì là ngươi không biết được, không biết Dương Gian ngươi muốn hỏi gì?”
Tào Diên Hoa nhìn qua hai bên, hai trợ lý bên cạnh hiểu ý lập tức lui ra và phong tỏa gần đó, không cho ai tới gần.
“Tình hình tổ chức quốc vương và các đội trưởng đánh nhau chắc chắn ngươi đã hiểu rất rõ, tuy là hôm nay đã thắng một trận, nhưng tình hình vẫn không lạc quan, Tào Dương lui trận, công thêm Lý Quân và a Hồng đã chết, đội trưởng cũng giảm đi rất nhanh, mà tổ chức quốc vương vẫn chưa liều hết mình, có bao nhiêu quốc vương vẫn lộ mặt thì vẫn chưa biết.”
“Trong lòng Tào Diên Hoa ngươi cũng hiểu, trận chiến khốc liệt nhất sẽ phát sinh trước khi đăng nhập thuyền u linh, vì vậy sau khi kết thúc cuộc chiến hôm nay đám người chúng ta đã lập tức lựa chọn chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo, cho nên ta rất muốn biết ông Tần bị phong tỏa trong tượng điêu khắc đó rốt cuộc là còn sống, hay đã chết?”
Dương Gian nén giọng hỏi, rất muốn biết được tin chính xác của lá bài cuối cùng của tổng bộ.
Ánh mắt của Tào Diên Hoa khẽ động, hắn bước lên vài bước, đến gần Dương Gian, thấp giọng nói: “Thật ra thì vào lúc này ta nên nói cho ngươi biết một ít bí mật, dù sao tổng bộ hiện tại tồn tại là bởi vì ngươi, nhưng về tin tức của ông Tần thì ta cũng không chắc chắn, bởi vì khi ông Tần tự nguyện phong tỏa mình vào trong tượng điêu khắc, hắn chỉ nói rằng mình sẽ ngủ trong tượng một thời gian cho đến khi chết, cho nên hiện tại ông Tần là đang ngủ hay đã chết, thì không ai có thể khẳng định được, chỉ khi mở tượng điêu khắc ra thì mới biết được.”
“Cho nên có thể nói tượng đó hiện giờ chỉ là một cái hộp mù sao?” Dương Gian nhíu mày.
“Nếu không động, tượng ông Tần luôn có thể phát huy tác dụng ngăn cản, một khi đã động vào mà không có tác dụng, sẽ chứng tỏ ông Tần đã chết, như vậy phiền phức sẽ lớn hơn, cho nên khi giáo sư Vương còn sống thì đã chuẩn bị trước, đó là mãi mãi cũng không động vào tượng điêu khắc này.” Tào Diên Hoa tiếp tục đè thấp giọng nói của mình.
“Ông Tần chết đi còn tốt hơn khi ông Tần còn sống sao? Ta hiểu rồi, nhưng ngươi phải hiểu rõ, nếu như tình trạng nghiêm trọng đi tới bước không thể nào cứu vãn, vậy thì cho dù không động tượng của ông Tần, thì tượng điêu khắc này cũng đã mất đi tác dụng.” Dương Gian nói.
Tào Diên Hoa thở dài nói: “Đúng vậy, nếu như các đội trưởng đều chết hết, vậy thì tương điêu khắc không động, vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa ông Tần đã chết trong tượng điêu khắc.”
“Ta sẽ ở thời khắc quan trọng đem tượng điêu khắc đi, sau đó mở ra xem ông Tần rốt cuộc có chết không, đến lúc đó để ông Tần tỉnh lại sẽ liều một phen, hay thả ra một con ác quỷ vậy thì phải xe vận may của ta thế nào.”
Dương Gian bình tĩnh nói, Quỷ Nhãn của hắn chuyển động, nhìn sang tượng điêu khắc trong đại sảnh tổng bộ.
Bức tượng làm bằng vàng không thể bị bất kỳ linh dị nào nhìn trộm, ngay cả Dương Gian cũng chỉ có thể đập bức tượng để tìm hiểu tình hình bên trong.
“Ngươi muốn làm vậy ta không có ý kiến.” Tào Diên Hoa cũng không phản đối, trong lòng hắn hiểu rõ, thật sự liều mình thì bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể dùng đến, không thể nào còn có bảo lưu gì.
“Nếu không có ý kiến, thì việc này quyết định vậy.”
Dương Gian không nói nhiều, hắn đi tới bên cạnh tượng điêu khắc để lại linh dị Quỷ Hồ, sau đó biến mất tại chỗ.
Dương Gian sau khi biến mất không có rời khỏi tổng bộ mà đi tới kho bên trong tổng bộ.
Trong kho có rất nhiều thùng lớn, cất giữ vật tư của mấy năm nay do tổng bộ tích lũy, và có một số vật tư lại càng dùng càng ít, đã không có nguồn cung cấp.
Dương Gian tùy tiện mở ra một cái thùng, bên trong có từng ngọn Nến Quỷ màu đỏ được xếp ngay ngắn, tuy vật này trong sự việc linh dị sẽ phát huy tác dụng rất lớn, nhưng giao đấu giữa quốc vương và đội trưởng, thì một cây Nến Quỷ chỉ có thể cản lại một lần tấn công linh dị mà thôi, không có tác dụng lơn gì.
Hắn mở ra một cái thùng khác, trong thùng là từng con búp bê với trạng thái khác nhau, vô cùng kỳ lạ.
Đây toàn bộ đều là Búp Bê Chết Thay, số lượng đã không còn nhiều.
Dương Gian không hề do dự mà lấy đi một nửa Búp Bê Chết Thay và Nến Quỷ, còn lại một nữa thì hắn lựa chọn để lại trong kho.
Không phải không muốn mang đi hết, mà là những thứ này chỉ có một số đội trưởng có thể sử dụng, và hắn muốn để lại một ít gia sản, lỡ như trận chiến này thua thì những người phụ trách khác của tổng bộ cũng có đồ vật linh dị để sử dụng, không đến nổi không có gì cả.
Dương Gian nhìn thấy từng món đồ vật linh dị chìm vào trong nước đọng thì mới thoát khỏi suy nghĩ của mình.
Hắn biết hắn nên đi rồi.
Dương Gian không có ở lại kho của tổng bộ quá lâu, rất nhanh thì đã rời khỏi.
Lần này hắn không có đi lung tung, mà sau khi dạo một vòng thì đã trở về khu dân cư Quan Giang.
Hắn muốn đi gặp mẹ của mình, đồng thời đem mọi việc phát sinh gần đây nói cho Giang Diễm và Trương Lệ Cầm ký lục lại, sau đó mới không còn lo lắng mà giao đấu với tổ chức quốc vương.
Tuy là buổi sáng.
Nhưng đèn của một biệt thự ven sông ở khu dân cư Quan Giang vẫn sáng đèn.
Dương Gian nhìn ngôi biệt thự mà bất giác nhớ lại lúc mới trở thành người ngự quỷ.
Lúc đó chỉ muốn kiếm một ít tiền để mẹ của mình có thể trang trải cuộc đời còn lại nên đã dốc hết toàn lực, không ngờ mình từng bước đi của mình lại trở thành thành tựu của ngày hôm nay, nhất cử nhất động cũng ảnh hưởng đến số phận của rất nhiều người.
Với một chút cảm xúc, Dương Gian đã trở về nhà.