Dương Gian lúc này tranh thủ thời gian rảnh để nghiên cứu linh dị đồng hồ quả lắc lấy ra từ trong nhà cổ Vương gia, bởi vì hắn hy vọng vật linh dị này có thể vào thời khắc quan trọng có thể sử dụng, cho nên hắn nhất định phải biết cách sử dụng đồng hồ quả lắc này.
Lúc trước do chưa có thời gian đi nghiên cứu, bây giờ khó khăn lắm hắn mới rảnh nên phải tranh thủ thời gian.
“Bây giờ thời gian của linh dị đồng hồ quả lắc và thời gian của trong hiện thực thì đã đúng giờ, nhưng mà bí mật khởi động lại linh dị đồng hồ quả lắc vẫn chưa nắm bắt được, chỉ cần nắm được quy tắc khởi động lại đồng hồ quả lắc, thì linh dị của đồng hồ quả lắc mới có thể phát huy giá trị được của nó.” Dương Gian nhìn chằm vào đồng hồ quả lắc và nghiêm túc quan sát.
Nhưng mà, dưới sự quấy nhiễu mạnh của linh dị, Quỷ Nhãn không có cách nào nhìn trộm tình hình bên trong của đồng hồ quả lắc, nhưng thông qua dò xét bình thường, Dương Gian có thể nhìn thấy bên trong của đồng hồ quả lắc lại có một cái xác khô cuộn tròn, cái xác này hình như đã kết hợp với linh kiện bên trong đồng hồ quả lắc.
Dưới xu thế của sức mạnh linh dị nào đó, mỗi một bánh răng bên trong đồng hồ quả lắc với một phương thức không thể nào giải thích được mà không ngừng chuyển động.
"Rõ ràng các xác khô trong đồng hồ quả lắc là một con quỷ, con quỷ này là ngọn nguồn của linh dị đồng hồ quả lắc này, và con quỷ này luôn ở trong trạng thái ngủ say."Dương Gian suy nghĩ.
Hắn không dám chạm vào con quỷ bên trong đồng hồ quả lắc, lo lắng sau khi mình làm con quỷ thức dậy nó sẽ rời khỏi sự trói buộc của đồng hồ quả lắc.
Nhưng cứ thế tiếp tục nghiên cứu và tìm hiểu, Dương Gian lại từ từ phát hiện một số tình hình của đồng hồ quả lắc.
Trước tiên là không có người nào có thể dễ dàng thay đổi thời gian trên đồng hồ quả lắc, điều duy nhất có thể thay đổi thời gian đồng hồ quả lắc đó là phương pháp thông qua Quỷ Nhãn mở rộng phạm vi khởi động lại.
Ngoài ra, mỗi cách một tiếng đồng hồ thì đồng hồ quả lắc sẽ tự động vang lên, nhưng không phải mỗi lần vang lên thì có thể mỗi lần khởi động lại, đây không hề có quy tắc, hoặc có lẽ thời gian nghiên cứu quá ít, ít ra hiện tại Dương Gian vẫn chưa phát hiện quy luật gì.
Ngoài đó ra thì việc khởi động lại đồng hồ quả lắc không nhất thiết phải trở về nửa giờ trước, cũng có thể đến nửa giờ sau.
"Nó khởi động lại không có quy tắc, tạo ra một khu vực thời gian mất trật tự, rất rõ ràng, chiếc đồng hồ quả lắc này đã được điều khiển nhân tạo và điều chỉnh chế độ hoạt động của nó nhằm mục đích nhốt các ác quỷ trong cùng một khu vực, ta đoán khả năng rất cao là do cha mẹ của Vương Sát Linh còn sống đã làm ra, họ muốn dùng cách này để khiến cho những ác quỷ trong ngôi nhà cổ Vương gia không bao giờ thoát khỏi được."
"Vì vậy nếu muốn sử dụng chiếc đồng hồ quả lắc này, ta nhất định phải thiết lập lại phương thức hoạt động của đồng hồ quả lắc, nhưng e rằng chỉ có một mình Vương Sát Linh mới biết được phương thức cài đặt này, nếu ngay cả hắn cũng không biết, thì không ai trên thế giới này biết cách sử dụng thứ này"
Trong lòng Dương Gian suy nghĩ.
Hắn nghĩ xong, quyết định gọi điện hỏi Vương Sát Linh tình hình như thế nào.
Sau đó khi Dương Gian gọi đi, bên Vương Sát Linh trả lời lại có chút bất ngờ.
"Dương Gian, về linh dị đồng hồ quả lắc ta chỉ biết được một ít, nhưng biết không nhiều lắm, ngươi nói cài đặt lại phương thức hoạt động của linh dị đồng hồ quả lắc, thật lòng mà nói, ta thực sự không rõ, ta có thể rất khẳng định mà nói với ngươi, khi cha mẹ ta còn sống thật chất không chia sẻ những thứ này với ta, nhưng lúc họ còn sống thì có để lại một số ghi chú và những thứ tương tự, nhưng những thứ đó được để lại trong nhà cổ."
Vương Sát Linh trả lời qua điện thoại: "Và ngươi cũng biết, nhà cổ Vương gia có một thời gian bị người khác chiếm dụng, bên trong nếu có thứ gì thì sớm cũng rơi vào tay của người khác rồi, ví dụ tổ chức đồng hồ quả lắc lần trước, nếu như họ còn sống thì nhất định sẽ biết được, và đáng tiếc là, họ đã đắc tội với ngươi, cũng đã bị ngươi giết chết, bây giờ muốn kiếm lại cuốn nhật ký lúc trước còn sống của cha mẹ ta là một việc càng không thể nào."
"Không gì là không thể, ngươi chuẩn bị di vật còn sống của cha mẹ ngươi, ta để Hà Ngân Nhi chiêu hồn lên hỏi." Dương Gian bình tĩnh nói, lập tức đưa ra phương án.
"Hà Ngân Nhi chiêu hồn sao? Đây có thể thử, đợi chút, ta đi về nhà một chuyến để lấy di vật." Vương Sát Linh nói.
Dương Gian nói: "Tốc độ nhanh chút, ta đợi ngươi ở phòng họp."
"Được." Vương Sát Linh đã cúp máy sau đó xuất phát.
Dương Gian sau khi tắt điện thoại cũng chuẩn bị cầm theo linh dị đồng hồ quả lắc và trở về phòng họp.
Trên thực tế, hắn cũng có thể không cần phiền phức mà nhờ kiếm Vương Sát Linh giúp đỡ, trong tay hắn còn có giấy da người, có thể thông qua giấy da người để hỏi phương pháp sử dụng linh dị đồng hồ quả lắc.
Nhưng vào thời điểm này, Dương Gian không muốn xảy ra bất kỳ việc ngoài ý muốn nào, vì vậy hắn không muốn sử dụng giấy da người, để tránh giấy da người sẽ lợi dụng hắn can thiệp vào linh dị đồng hồ quả lắc.
Rất nhanh.
Dương Gian đã đem linh dị đồng hồ quả lắc đi tới phòng họp tầng cao của cao ốc Ninh An.
Đây không phải là trong hiện thực, mà là thế giới trong gương của Lâm Bắc.
Lúc này còn có rất nhiều đội trưởng ở lại trong phòng họp, tuy rằng hiện tại không có việc gì, nhưng mấy ngày nay họ cũng không dám tùy tiện rời đi, bởi vì trong khoảng thời gian này, tổ chức quốc vương có thể tiến hành hành động bất cứ lúc nào, và họ phải chuẩn bị sẵn sàng, để đối phó bất cứ lúc nào.
"Dương vô địch, cuối cùng ngươi cũng đến rồi." Lúc này có một giọng nói trầm vang lên.
Có một bóng người lạc lõng xuất hiện trước bàn họp trong tầm mắt của Dương Gian.
"Diệp Chân?"
Dương Gian nhìn thấy hắn lúc này có chút kỳ lạ, nhưng sau đó lại nhớ lại, lúc trước mình đã mời Diệp Chân đến đây giúp đỡ, nên giờ Diệp Chân xuất hiện ở đây cũng không lạ gì.
"Ngươi nghĩ ngơi trước, ta bên đây còn có việc phải xử lý, Hà Ngân Nhi đâu? Có ai thấy nàng không?"
"Nàng vừa mới đi ra ngoài một chuyến, nói là đi đón người." Châu Đăng nói: "Sao? Có việc cần kiếm nàng sao? Ta gọi dùm ngươi."
"Ngươi thông báo nói Hà Ngân Nhi nhanh chóng tới đây, có một chút việc cần nàng giúp đỡ." Dương Gian nói.
Châu Đăng gật đầu sau đó lấy điện thoại ra bắt đầu liên hệ Hà Ngân Nhi.
Lúc này Vương Sát Linh đã rời đi không lâu cũng đã quay về, hắn đem theo hai món di vật, đó là quần áo cũ mà lúc còn sống của cha mẹ hắn.
"Dương Gian, thứ ngươi cần ta đã đem tới, ta cũng muốn biết chiêu hồn của Hà Ngân Nhi rốt cuộc có thành công không, nếu như có thể ta muốn nói chuyện với cha mẹ ta một lúc.” Vương Sát Linh đặt hai bộ quần áo cũ trên bàn họp.
"Hà Ngân Nhi trước đó đã đi ra ngoài, đợi nàng về là có thể tiến hành chiêu hồn." Dương Gian nói.
Vương Sát Linh gật đầu, xoay người kiếm chỗ ngồi xuống, hắn cũng không gấp, có thời gian để đợi.
Rất nhanh.
Bên Hà Ngân Nhi trả lời, mười phút nữa tới.
Dương Gian nghe xong cũng không có hối, và yên tĩnh đợi mười phút.
Và Hà Ngân Nhi cũng rất đúng giờ mới qua bảy tám phút thì đã ngồi thang máy lên phòng họp tầng cao, người đi chung với nàng có thân hình cao to, không có ngũ quan là người đàn ông kỳ lạ.
Người đàn ông này là người không mặt của thị trấn cổ Thái Bình, đám người của Liễu Tam cũng gặp qua, không phải lạ.
"Theo như đã thảo luận trước đó, đây là viện trợ bên ngoài mà ta mời từ thị trấn cổ Thái Bình, hắn không có tên, các ngươi có thể gọi hắn là người đàn ông không có mặt, hắn có thể tin tưởng được sẽ giúp chúng ta dành chiến thắng trong cuộc chiến này." Hà Ngân Nhi nói một cách nghiêm túc, đồng thời giới thiệu sự tồn tại của người đàn ông không mặt cho những người còn lại."
Người không mặt không lên tiếng, chỉ đưa tay lên chào hỏi mọi người.
Những đội trưởng khác thấy vậy cũng đồng loạt trả lời.
Dương Gian nói: "Người vô mặt lần trước giúp qua a Hồng, cũng từng hợp tác qua, ta tin hắn có thể tin tưởng được, hành động tiếp theo hắn đi chung với ngươi."
Hắn thật ra có thể đoán được, người vô mặt lại tới đây thật ra không phải vì tham gia cuộc chiến này, mà lại vì muốn bảo vệ Hà Ngân Nhi.
Dù gì Hà Ngân Nhi là hy vọng cuối cùng của thị trấn cổ Thái Bình, chắc chắn không thể chết trong tay của tổ chức quốc vương.
Hà Ngân Nhi nói: "Dương Gian, nghe Châu Đăng nói ngươi kiếm ta có việc sao? Không biết kiếm ta có việc gì không?"
"Giúp ta chiêu hồn."
Dương Gian chỉ hai bộ quần áo cũ để trên bàn họp.
"Đây là di vật của ai? Chiêu hồn là có cấm kỵ, nếu là kẻ địch, hoặc là người có lập trường không chắc chắn rất có thể sẽ có nguy hại." Hà Ngân Nhi hỏi.
"Đó là di vật của cha mẹ ta." Vương Sát Linh ngồi trên ghế ở bên cạnh đứng dậy nói.
Hà Ngân Nhi nói: "Vậy thì không vấn đề, nhưng mà các ngươi cũng phải chuẩn bị lỡ chiêu hồn thất bại, đồng thời cũng để phòng hồn chiêu ra sẽ có thay đổi gì đó mà không biết trước được, có chuyện gì ta sẽ lập tức ngừng chiêu hồn, lúc đó đừng trách ta không có thông báo trước.
"Đây là đương nhiên." Dương Gian nói.
"Vậy ta bắt đầu." Hà Ngân Nhi bước qua đó trực tiếp lấy hai bộ đồ đó.
Quần áo trước khi còn sống là vật trung gian, khả năng có thể chiêu hồn ra là rất cao.
Với sự xuất hiện của sức mạnh linh dị.
Bên cạnh của Hà Ngân Nhi xuất hiện hai bóng người mơ hồ, sau đó bóng dáng của hai mơ hồ này dần dần rõ ràng? Hình thành hình dáng trung niên của vợ chồng.
Hai người này chính là cha mẹ của Vương Sát Linh, vợ chồng Vương Lộ.