“Nếu như con của con vừa chào đời, bên cạnh xuất hiện sáu con ác quỷ, cha mẹ cảm thấy hắn sẽ vui vẻ sao? Không, hắn không vui, hắn chỉ bị xem là quái vật, một đời đã thế, đời đời cũng thế.”
Vương Sát Linh nói: “Con căm thù cảm giác đó, nếu như đời sau của con mãi như vậy, con thà bắt đầu từ con làm biến mất triệt để lời nguyền này.”
“Con chỉ muốn sinh sống như một người bình thường, con muốn thế, và đời sau của con cũng phải thế, con không muốn trở thành quái vật.”
Vương Lục tiếp tục nói: “Người bình thường sẽ không có cách nào sinh tồn trong thế giờ này được, con có thể bảo vệ cho con trai của con hai mươi năm, có thể cho họ sinh sống bình thường trong hai mươi năm, nếu năng lực của con đủ mạnh, có thể bảo vệ hắn đến bốn mươi năm, chỉ cần con chống đỡ được, nhưng người của mỗi một đời đều phải hy sinh, đây là đạo lý sinh tồn, con hiểu không? Ta và mẹ con thật xin lỗi con, không có cách nào cho một tuổi thơ vui vẻ, đây là sự bất lực của cha mẹ, không có cách nào sống lâu hơn, nếu như cho cha mẹ sống thêm hai mươi năm, có lẽ con sẽ hạnh phúc hơn.”
Vợ chồng họ tuy là đời thứ hai của Vương gia, gánh vác lời nguyền, có thể ngang ngược trong giới linh dị thời đó, nhưng bản thân không thể không trở thành người ngự quỷ, và một khi đã trở thành người ngự quỷ, thì sẽ sống không được lâu.
Không phải mỗi một người ngự quỷ nào cũng may mắn mà trở thành dị loại được, giải quyết vấn đề ác quỷ thức tỉnh.
Xung đột về quan niệm giữa Vương Sát Linh và vợ chồng Vương Lục dẫn đến cuộc trò chuyện không được vui vẻ, và cũng không ít tranh cãi.
Thật ra trong lòng của Vương Sát Linh cũng hiểu rõ, cha mẹ và ông bà nội cũng rất khổ tâm, cho nên trong lòng hắn cũng rất đau khổ, hy vọng có thể quay về nói chuyện với ông nội.
“Bây giờ con nên bình tĩnh một chút, tuy là kế hoạch khởi động vô hạn không tệ, nhưng hiện giờ con không có điều kiện để thực hành kế hoạch này.”
Vương Lục nói: “Trước tiên con phải suy nghĩ là làm sao vượt qua ải trước mặt, tổ chức quốc vương có vẻ không dễ đối phó, đám cao thủ đời này tập họp lại cũng không thể hiện ra lòng tin tuyệt đối, nghĩ cũng biết trận chiến này khó khăn cỡ nào.”
“Cho nên con phải tăng cường thực lực cho mình, bảo đảm mình có thể bình an vô sự.”
Vương Sát Linh im lặng, hắn không lên tiếng, bởi vì Vương Lục nói đúng, giờ hắn nghĩ mấy thứ này cũng vô dụng, điều trước tiên nên suy nghĩ là sinh tồn của bản thân.
“Lúc trước ta và mẹ ngươi đi quá vội vàng, nên không có dạy bảo gì con cả, tuy rằng để lại cho con rất nhiều tin tức, nhưng hình như con không có nhận được, lần này cha mẹ nhờ gọi hồn trợ giúp nên mới xuất hiện ở thế giới này, cha nghĩ rằng có một số việc nên dặn dò cho kỹ.” Vương Lục nói, và sau đó tiết lộ một số bí mật chi tiết của gia đình Vương gia.
Trước đó Vương Sát Linh bị dính lời nguyền của Vương gia, và cũng không có kế thừa toàn bộ của Vương gia.
Nhưng mà hôm nay, hắn thông qua linh hồn đã mất của cha mẹ mình đã triệt để kế thừa mọi thứ của Vương gia.
Chỉ là đứa con chưa chào đời của Vương Sát Linh có thể như hắn mà kế thừa mọi thứ không, tiếp tục nối tiếp số phận của Vương gia.
Sau khi vợ chồng Vương Lục đã dặn dò xong việc quan trọng, thì thời gian chiêu hồn cũng kết thúc.
Cơ thể của họ bắt đầu mơ hồ, cả người bắt đầu có chút kỳ lạ, ý thức đã không còn tỉnh táo, khi nói chuyện cũng khiến người khác cảm thấy lạ lùng, hình như lúc trước chỉ là giả vờ, hiện giờ bản tính ác quỷ đã bộc lộ ra ngoài.
Cùng lúc đó.
Trong phòng họp.
Hà Ngân Nhi nhìn bộ quần áo lâu đời từ từ biến mất, nàng nói: “Thời gian chiêu hồn đã hết, vợ chồng Vương Lục đã biến mất.”
Vật trung gian bị hủy đã nói lên thời gian chiêu hồn đã kết thúc.
“Tình báo cần biết cũng đã biết rồi, chiêu hồn kết thúc cũng không sao, để Vương Sát Linh tiễn cha mẹ mình một đoạn, cũng xem như hoàn thành tâm nguyện của hắn.” Dương Gian nói.
Lúc này Diệp Chân bước qua: “Dương vô địch, việc của Tiểu Vương đã xử lý xong, giờ đến lúc chúng ta đi kiếm tổ chức quốc vương đánh nhau, cây kiếm trên eo của ta lạch cạch lên tiếng rồi.”
Dương Gian liếc nhìn thanh kiếm bên hông Diệp Chân, tuy là vỏ kiếm làm bằng vàng, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một không khí lạnh lẽo xuyên qua khe hở, chỉ là nhìn thôi, hình như Quỷ Nhãn cũng đã cảm nhận được sự áp chế, có cảm giác muốn nhắm mắt lại, hình như đồ vật linh dị này khắc chế bản thân vậy.
“Không gấp, mạng tình báo hiện tại của chúng ta vừa được triển khai, phản hồi cần một chút thời gian, đối phó với kẻ địch thì phải kiên nhẫn, và bên Liễu Tam vừa nhận được tin tức chính xác, hình như người bên tổ chức quốc vương đang muốn hành động trước, cũng không muốn cùng chúng ta tiếp tục trì hoãn, hiện tại bọn họ đã liên tục chịu thiệt hai lần, giờ có chút giống như tức nước vỡ bờ.”
Dương Gian trầm nói: “Cho nên tiếp theo chúng ta nên đề phòng thuyền u linh của đối phương đăng nhập, tuy chúng ta có kế hoạch đại hồng thủy để phản kích, nhưng đối phương hình như đã quyết định lọ vỡ bình vỡ, điểm này có chút khiến ta bất ngờ.”