Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3294 - Chương 3051: Chìm Xuống Biển (2)

Chương 3051: Chìm xuống biển (2) Chương 3051: Chìm xuống biển (2)

“Giả sử thuyền u linh thật sự xuất hiện, đây đối với ta là một cơ hội, nhất định phải tìm cách để lại ký hiệu của mình trên thuyền u linh, để tiện lần sau dễ tìm kiếm, ngoài ra còn có thể tìm hiểu tình hình của thuyền u linh.

Dù sao thì Dương Gian cũng không tự giữ lấy tin tức này, mà hắn đã gửi cho những đội trưởng khác.” Trong vòng hai phút các đội trưởng đều tới đây, nghi ngờ thuyền u linh có thể sẽ xuất hiện.

Nhưng mà thời gian hai phút thì có hơi ép người, vì khi nhận được tin, cộng thêm việc hành động, cho dù là dùng Quỷ Vực để đi cho kịp, thì đội trưởng kịp qua viện trở thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, Dương Gian nhắn vậy thì cũng chỉ là chuẩn bị thêm, đồng thời để lại tin tức.

Thời gian từ từ trôi qua.

Mặt biển vẫn rất bình yên, không hề có bất kỳ bất thường nào.

Quỷ Nhãn của Dương Gian đang nhìn trộm mọi thứ xung quanh, đợi thời gian tới.

Vừa đúng ba phút.

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, một làn sương mỏng bốc lên từ biển cách đó không xa, màn sương trông giống như màn Quỷ Sương của Phùng Toàn, nhưng lại không phải vậy, đây là sức mạnh linh dị trong thực tế sau khi bóp méo hiện thực mà tạo ra sự quấy nhiễu linh dị.

Trên một vùng biển nào đó, linh dị và hiện thực gặp nhau.

“Quả nhiên đã thật sự xuất hiện.

Sắc mặt của Dương Gian thay đổi nhẹ, tiếp theo là trong nước biển dưới chân hắn có một cây thường dài màu đỏ được một bàn tay trắng lạnh lẽo đưa lên, sau đó hắn bắt lấy.

Đứng cảnh gác, hắn nhìn chằm chằm vào làn sương đang dần bốc lên.

Lúc này, hắn nhìn thấy làm sương mỏng ở phía xa, nổi lên hình dáng của một chiếc thuyền lâu đời, cũ nát, và theo thời gian từ từ trôi qua hình dáng của chiếc thuyền đó ngày càng rõ nét.

Giống như từ hư ảo mà trở thành hiện thực.

“Tình hình này giống y như người giấy của Liễu Tam quan sát được, không sai, đó là thuyền u linh.” Trong lòng của Dương Gian suy nghĩ.

Sau đó, Quỷ Vực của hắn không hề do dự mà bao trùm theo hướng của thuyền u linh.

Quỷ Vực năm tầng đủ để xâm nhập vào một phần lớn nơi linh dị.

Nhưng chỉ là tiếp xúc, thì Dương Gian cảm thấy Quỷ Vực của mình bị vặn vẹo, sau đó tán loạn, thật chất là một ít cũng không cách nào xâm nhập vào trong sương mù mỏng đó.

“Thật không thể ngờ được, Quỷ Vực của ta ở trước mặt thứ này lại yếu ớt như một tờ giấy vậy, vừa đụng thì đã nét, đừng nói là xâm nhập, nếu thật sự muốn bước vào phạm vi của thuyền u linh, thì bất kỳ linh dị trên người đều bị áp chế trầm trọng, khó trách sao chiếc thuyền này có thể chở đầy ác quỷ, lúc trước ta cũng cảm thấy lạ, tại sao ác quỷ lại có thể thành thật vậy, bây giờ xem ra, mức độ đáng sợ của thuyền u linh này vô cùng cao, thật chất không thua gì xe buýt quỷ, thậm chí còn đáng sợ hơn xe buýt quỷ.

Ánh mắt của Dương Gian cảm thấy nặng nề, trong tầm nhìn Quỷ Nhãn của hắn chỉ có hiện thật vặn vẹo, căn bản là không nhìn thấy sự tồn tại của con thuyền đó. Bây giờ dưới tình hình linh dị bị quấy nhiễu nghiêm trọng như vậy, thì muốn xác định vị trí và để lại ký hiệu trên thuyền u linh một cách tiện lợi, chính là bước vào trong phạm vi của thuyền u linh, thậm chí là trực tiếp lên thuyền.

Tuy là cách nghĩ này tốt, nhưng mức độ nguy hiểm quá lớn.

Một khi bị cuốn vào trong thuyền u linh, nói không chừng hắn sẽ chết trong đó, thật chất sẽ không sống được đến lần xuất hiện tiếp theo của thuyền u linh.

Nhưng giờ không mạo hiểm thì cơ hội này xem như lãng phí, dù gì định vị này cũng là lượm được, nếu giờ không làm gì thì Dương Gian chỉ có thể bị ép mà giao dịch với đối phương.

Đương nhiên, cũng không loại trừ đối phương cố tình thả mồi, cố tình dụ Dương Gian lên thuyền u linh, mượn thuyền u linh để khiến Dương Gian mãi mãi biến mất trên thế giới này.

Trong lòng của Dương Gian lúc này có chút do dự.

Nhưng thời gian không đợi người, thời gian thuyền u linh xuất hiện trong hiện thực là có giới hạn, cũng giống như trạm dừng của xe buýt quỷ vậy, tới một khoảng thời gian nhất định thì thuyền u linh sẽ biến mất, và lần sau thuyền u linh xuất hiện ở đâu thì cũng không biết được.

Và vào lúc này.

Có một âm thanh quen thuộc đột nhiên vang lên xung quanh Dương Gian: “Dương vô địch, một chiếc thuyền lại khiến ngươi xem trọng như vậy, thậm chí còn chủ động cầu viện trở, đây không hề phù hợp với tác phong của ngươi.

Diệp Chân không biết xuất hiện từ lúc nào.

Rõ ràng, hắn cũng nhận được tin tức trước đó của Dương Gian, và cũng đến đây nhanh nhất.

Với tốc độ của hắn là người đầu tiên xuất hiện cũng không có gì kỳ lạ.

“Đừng có lơ là, chiếc thuyền này rất nguy hiểm.” Dương Gian nói.

Diệp Chân nói: “Lúc trước không kiếm được chiếc thuyền này thì thôi, chứ hôm nay đã kiếm được, vậy thì nên lên thuyền xem sao, Diệp mỗ ta thật sự rất muốn biết chiếc thuyền này rốt cuộc có gì đáng sợ, lại khiến cho tất cả mọi người phải bỏ ra nhiều công sức như vậy, thật đúng là mất mặt ra tới nước ngoài luôn.

Hắn nói xong là hừ một tiếng, không xem lời khuyên của Dương Gian ra gì, lập tức xông vào thuyền u linh.

“Dương Gian, cần cản Diệp Chân lại không?” Có một tiếng nói, Hà Nguyệt Liên cũng tới kịp.

Quỷ Vực của nàng vô cùng đáng sợ, lúc này tới nơi cũng không có gì lạ.

Ánh mắt của Dương Gian chuyển động nhẹ, hắn vừa định mở miệng, lại đột nhiên nhìn thấy Diệp Chân đột nhiên xông tới thuyền u linh và la lên một tiếng: “Đây không thể nào được.。

Phút tiếp theo Diệp Chân lại từ giữa trong không rớt xuống.

Quỷ Vực của Diệp Chân tiếp cận quá gần nên bị quấy nhiễu, không cách nào duy trì tiếp.

Với một tiếng bịch, Diệp Chân trực tiếp rơi xuống biển.

Sau đó điều kỳ lạ hơn là, Diệp Chân rơi xuống biển lại trực tiếp bị mất tung tích, cũng không thấy hắn nổi lên, giống như biến mất trong không khí vậy.

“Xảy ra chuyện rồi.” Sắc mặt của Dương Gian nặng nề.

Hắn biết Diệp Chân đã không còn trong hiện thực, mà đã bị cuốn vào trong phạm vi của thuyền u linh.

“Hà Nguyệt Liên, ngươi đi kiếm Lục Chí Văn, kêu hắn liên lạc với Vương Dũng, thảo luận việc giao dịch, đầu của chủ trang viện đang ở trong thùng, ngươi lấy đi, cụ thể ra sao, để Lục Chí Văn quyết định, ta đi tìm cách vớt Diệp Chân quay về.”

Dương Gian nói xong, lập tức thông qua linh dị của Quỷ Hồ liên kết những chỗ khác, từ trong biển lấy ra một cái thùng, sau đó đưa cho Hà Nguyệt Liên.

“Quá nguy hiểm, không có đáng.” Hà Nguyệt Liên khuyên.

“Trước sau gì cũng sẽ đụng chạm đến thuyền u linh, hiện giờ chỉ là sớm hơn thôi, nếu mọi việc thuận lợi, thì lần sau khi thuyền u linh xuất hiện, ta và Diệp Chân sẽ trở về hiện thực.” Dương Gian nói xong, sau đó đã không hề do dự mà đi về hướng thuyền u linh. Hà Nguyệt Liên thấy thế cũng không có cản trở, chỉ nhìn Dương Gian rời đi.

Dương Gian cũng giống như Diệp Chân trước đó xông tới thuyền u linh, đợi tới khi khoảng cách gần đó, thì Quỷ Vực của hắn cũng bị mất hiệu lực, cả người rơi xuống biển.

Biển mù sương có vẻ yên tĩnh, nhưng thực ra nó đang nuốt chửng mọi thứ.

Dương Gian sau khi rơi xuống thì cũng biến mất trong chớp mắt.

Bình Luận (0)
Comment