“Tránh xa boong tàu? Nếu chúng ta rời khỏi boong tàu thì chúng ta có thể đi đâu? Hiện tại chỉ có thể nhảy khỏi thuyền? Hay là quay lại cabin lúc nãy? Trên con thuyền vong linh này khắp nơi đều là nguy hiểm, không có khu vực nào thực sự an toàn, chỉ có thể tìm một nơi tương đối an toàn thôi.”
Lúc này Dương Gian nhíu mày, nhìn khắp xung quanh, không thấy có gì khác thường.
Nhưng boong tàu trống không yên tĩnh không tiếng động, xung quanh bóng tối bao trùm, ở lại đây không phải là ý hay, nhưng bọn họ buộc phải ở lại đây chờ chiếc thuyền vong linh.
Nếu trốn trong cabin đến lúc thuyền vong linh hiện ra trong thực tế, bọn họ có lẽ sẽ không bắt kịp được thời cơ đó.
“Cứ yên tâm, thú cưng của ta chỉ nhắc nhở ta thế thôi, chỉ cần chúng ta liên thủ lại, sẽ không có nguy hiểm nào trên thế giới có thể khiến chúng ta sợ hãi, chúng ta cứ ở trên boong tàu mà đợi, xem xem con thuyền vong linh này rốt cuộc đang làm gì.” Diệp Chân quay lại ha ha cười nói.
“Thú cưng của ngươi không nói cho ngươi biết trên thuyền vong linh chỗ nào an toàn à? Chúng ta không cần thiết phải chủ động ứng phó với nguy hiểm sắp đến, lúc nên tránh thì vẫn tránh.” Dương Gian nghiêm túc nói.
Diệp Chân đáp: “Để ta hỏi xem.”
Sau đó đôi mắt hắn lại mất hồn, miệng thì lúc đóng lúc mở nói chuyện với hình nhân sau lưng.
Dương Gian thấp thoáng nghe thấy những âm thanh a ba a ba lượn lờ bên tai, khiến người ta khó mà tiếp nhận được cách thức giao lưu này.
Tốt ở chỗ thời gian lần này không lâu, sau khi nói chuyện khoảng mười mấy giây Diệp Chân liền hoàn hồn lại, hắn lập tức nói: “Ta vừa hỏi rồi, không có chỗ nào an toàn, nó nói chúng ta đã bị nhắm vào, chỉ cần còn ở trên thuyền thì sẽ có nguy hiểm. Nhưng nó lại nói, boong tàu là nơi nguy hiểm nhất, nếu chúng ta có thể trốn trong cabin thì vẫn còn có cơ hội sống sót.”
“Trốn trong cabin? Nghe có vẻ như thứ này muốn dẫn dụ chúng ta vào trong cabin, ta nghĩ những tin tức mà nó tiết lộ hoàn toàn không đáng tin, không ai biết có bao nhiêu ác quỷ ẩn nấp trong cabin, một khi đi sâu vào chúng ta rất có khả năng sẽ chết ở trong đó, ở lại trên boong tàu thậm chí còn có cơ hội thoát khỏi thuyền vong linh.”
Dương Gian lập tức nói, đồng thời ánh mắt nhìn chăm chăm vào hình nhân sau lưng Diệp Chân càng ngày càng không thân thiện.
Thứ này chắc giấy da người cũng không so được, giấy da người tốt xấu gì thì đều nói thật, chỉ là trong lời nói thật ẩn chứa một cái bẫy nào đó. Nhưng thứ này không nhất định, nó chỉ nói chuyện với Diệp Chân, thứ nó nói ra cũng hoàn toàn không đáng tin.
“Ta cũng nghĩ vậy, ngươi không nên cho rằng Diệp Chân ta dễ bị làm mờ mắt thế chứ, nó nói gì thì ta tin đó à?” Diệp Chân nham hiểm nhìn Dương Gian nói.
Dương Gian nói: “Nếu ngươi thực sự giác ngộ được như vậy thì tốt rồi, chúng ta đã không định vào trong cabin tránh nguy hiểm vậy thì phải ở lại trên boong tàu đối mặt với hiểm nguy đang đến, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì không ai lường trước được.”
“Được rồi, tám nhảm không cần cần nói nhiều, chuẩn bị thôi.”
Nói xong, Dương Gian tìm một vị trí tương đối hợp lý trên boong tàu chờ đợi.
Diệp Chân gật gật đầu, sau đó cũng tìm một nơi để chờ đợi: “Ta đứng đây chiến đấu cùng ngươi, tuyệt đối sẽ không thất thủ.”
“Nguy hiểm còn bao lâu thì đến?” Dương Gian hỏi.
“Bảy.” Diệp Chân đưa tay đếm một chút.
“Bảy phút?”
Diệp Chân tiếp tục nói: “Sáu, năm, bốn”
“Được rồi, được rồi, ngươi có thể ngậm mồm lại rồi, lần sau còn gặp tình huống đặc biệt như vậy thì nói sớm chút.” Dương Gian vội khoác tay ngắt lời hắn.
“Cao thủ đánh cơ, vài giây liền có thể phân thắng bại, ta để lại bảy giây chuẩn bị đã rất nể mặt thuyền vong linh rồi.” Diệp Chân vẫn cái thái độ Dương Gian Dương Gian tự đắc đó.
Dương Gian hiện tại lười nói chuyện với hắn, trên thế giới này người có thể nói chuyện được với hắn chắc chỉ có hình nhân kia, hoặc quỷ đồng của mình, người thường khó mà nói chuyện nổi với người như Diệp Chân.
Rất nhanh.
Mối nguy hiểm mà Diệp Chân nói sắp đến rồi.
Dương Gian nghĩ làm người vẫn nên dựa vào chính mình, lúc này cũng không hy vọng Diệp Chân liên thủ với mình. Hắn cảnh giác với mọi thứ xung quanh, lúc ban đầu không hề thấy xung quanh có gì khác thường, trong cabin cũng không có ác quỷ đáng sợ nào xuất hiện, điều này khiến hắn nghi ngờ tin tức mà hình nhân tiết lộ rốt cuộc là thật hay giả.
Nhưng khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, sau đó hắn bỗng giật mình cảm nhận những thay đổi xung quanh.
Ánh sáng đang tối dần.
Không, không đúng, không phải ánh sáng đang tối đi mà là bóng tối bên ngoài con thuyền vong linh đang không ngừng xâm chiếm đến, cứ như một màn sương mù dày đặc đang cắn nuốt con thuyền.
Mà trên thuyền lúc này chỉ còn lại một tia sáng đang nhanh chóng tắt ngúm.
“Ta có thể cảm nhận thấy con thuyền vong linh đang mất đi một sự cân bằng nào đó.” Sắc mặt Dương Gian thoáng thay đổi, bởi vì hắn cảm nhận thấy hạn chế linh dị của bản thân đang biến mất.
Cũng chính vì sự hạn chế linh dị này đang biến mất nên bóng tối xung quanh mới bao trùm lấy thuyền vong linh, nếu thuyền vong linh vẫn còn hạn chế linh dị thì bóng tối xung quanh tuyệt đối không cách nào xâm lấn được.
Đối kháng với bóng tối không phải ánh sáng trên thuyền mà là bản thân của thuyền vong linh.
Nhưng hiện giờ linh dị của chính thuyền vong linh đang dần biến mất.
Một khi thuyền vong linh mất đi hạn chế linh dị sẽ mang đến hậu quả vừa nghĩ đã biết.
Ác quỷ trên cả con thuyền đều sẽ triệt để mất đi hạn chế toàn bộ đều thức tỉnh, mà đây chính là mối nguy hiểm mà thi thể hình nhân sau lưng Diệp Chân muốn nói đến.
Sau đó, bóng tối trực tiếp nuốt chửng Dương Gian và Diệp Chân, con thuyền vong linh cũng đồng thời trầm mặc trong bóng tối.
Cho dù hai cách nhau rất gần nhưng không cách nào nhìn thấy được đối phương, thậm chí không thể cảm thấy được sự tồn tại của nhau.
“Trong bóng tối, thuyền vong linh mất đi sự hạn chế đối với ác quỷ, trong tình huống này càng là nơi trống trải sẽ càng hung hiểm, bởi vì nơi càng trống thì số lượng ác quỷ sẽ càng nhiều, nơi càng nhỏ hẹp ngược lại sẽ càng an toàn, chẳng trách hình nhân thi thể nói trong cabin ngược lại sẽ an toàn hơn một chút.”
Lúc này Dương Gian bắt đầu dần dần hiểu ra lời nói của hình nhân đó, phát hiện những lời vừa rồi Dương Gian như không hề sai.
Nhưng cho dù là vậy bọn họ cũng không thể trốn vào cabin được, bởi vì bọn họ buộc phải xuống thuyền, muốn xuống thuyền phải ở trên boong tàu chờ đợi thời cơ, tuyệt đối không thể trốn tránh.