Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3305 - Chương 3062: Thuyền Trưởng Biến Mất (2)

Chương 3062: Thuyền trưởng biến mất (2) Chương 3062: Thuyền trưởng biến mất (2)

Dương Gian nhìn chằm chằm hình nhân quỷ dị kia, hắn rất muốn phanh thây thứ này nhưng nhìn dáng vẻ đó của Diệp Chân nếu bây giờ mình ra tay chắc chắn sẽ bị ngăn cản, đến lúc đó khó tránh phải đánh nhau một trận, mà đánh nhau trên thuyền vong linh là hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

“Xuống thuyền rồi nói.” Hắn chỉ có thể dằn ý nghĩ này xuống, chờ sau khi rời khỏi thuyền vong linh rồi lại nghĩ cách xử lý thứ quỷ quái này.

“Nói chuyện bánh lái và thuyền trưởng đi.”

“Không gấp, chờ ta vài phút, ta đi lấy bánh lái về đã.” Diệp Chân nói xong, cõng trên lưng hình nhân sải bước đi sâu vào trong buồng lái.

Rất nhanh, cả người hắn biến mất trong bóng tối.

Hiển nhiên nơi đặt bánh lái còn sâu hơn Dương Gian dự đoán, nếu tìm từng chỗ không biết phải gặp bao nhiêu nguy hiểm, hiện giờ Diệp Chân có được tình báo từ hình nhân có thể tiết kiệm một mớ rắc rối cực kỳ lớn, chuyện này cũng xem như một tin tốt.

Sau khi rời khỏi đó chưa được ba phút, bóng lần nữa bước ra từ trong bóng tối, lúc này trong tay hắn có thêm một bánh lái bằng gỗ cũ kỹ, bánh lái có chút hư tổn giống như bị người ta chém khuyết một mảnh.

“Đây là bánh lái của con thuyền vong linh, nơi này rất nguy hiểm không nên tiếp tục ở lại, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi.” Diệp Chân ném bánh lái cho Dương Gian, sau đó nghiêm túc nói.

Sau khi nhận lấy bánh lái, Dương Gian nói: “Ngươi còn mặt mũi nói nguy hiểm à, thứ sau lưng ngươi mới gọi là nguy hiểm đấy.”

“Ha ha, thứ này chỉ là thú cưng mà Diệp mỗ nuôi thôi, rất ngoan, không nguy hiểm.” Diệp Chân cười nói. Bộ dạng này của hắn cứ như người chủ nào đó nuôi chó mà không xích dây lại vậy.

Dương Gian không nói gì nữa, đem bánh lái rời khỏi cabin: “Lúc nãy ngươi nói ngoài bánh lái ra còn cần cả thuyền trưởng? Nói về chuyện thuyền trưởng con thuyền vong linh xem xem, thuyền trưởng có thể điều khiển được thứ này chắc chắn không phải thứ đơn giản.”

“Thuyền trưởng không ở trên thuyền.” Diệp Chân thẳng thắn nói: “Chúng ta cũng không có cách nào trở thành thuyền trưởng. Ngoài ra, thuyền trưởng không phải người mà là quỷ. Đồng thời cũng là nguồn gốc của những linh hồn này, bánh lái cũng được thuyền trưởng giấu đi trước khi xuống thuyền.”

“Những lời này của ngươi khiến ta hơi nghi ngờ đấy, thuyền trưởng vậy mà lại là quỷ, vậy thì sao lại phải giấu bánh lái đi?” Dương Gian hỏi.

Diệp Chân đáp: “Chuyện này ta cũng không rõ, dù gì thì cũng là nó đã nói với ta như thế.”

“Rõ ràng là quỷ lại sở hữu tư duy của con người ư? Chẳng lẽ nguồn gốc của con thuyền vong linh chính là một ác quỷ có ý thức của con người? Hơn nữa sau khi thuyền trưởng rời khỏi thì hắn đã đi đâu? Giới linh dị hiện tại không hề có tin tức lưu truyền về sự việc này, hay là nói thứ này cố ý ẩn náu?”

Dương Gian nhíu mày, đủ loại suy nghĩ không ngừng hiện ra trong đầu hắn.

Cùng lúc này.

Hai người cũng đã bước ra khỏi cabin tăm tối, có kinh ngạc nhưng không nguy hiểm gì, quay lại phòng điều khiển.

“Nếu việc khống chế con thuyền vong linh cần cả bánh lái và thuyền trưởng vậy thì giờ chỉ có bánh lái không có thuyền trưởng nói rõ rằng bánh lái không có tác dụng nữa rồi?” Dương Gian nhìn bánh lái trong tay nói.

Diệp Chân nói: “Ít nhiều vẫn còn chút tác dụng, nó có thể xác định phương hướng của con thuyền vong linh, còn nếu chúng ta lấy đi bánh lái thì thuyền trưởng của thuyền vong linh không thể tùy ý điều khiển con thuyền này nữa, gây ra khó khăn cho đối phương cũng không tệ.”

“Nếu chỉ như vậy thôi thì lần mạo hiểm lên thuyền này hiệu quả không to tát mấy, cho dù không có bánh lái, người của tổ chức Quốc Vương cũng có cánh dẫn dắt con thuyền vong linh này.” Dương Gian nói.

Hắn cầm bánh lái muốn điều khiển con thuyền vong linh này quay lại, giờ không làm được tự nhiên sẽ có chút không cam tâm.

“Không đáng ngại, dù gì mọi chuyện đã có ta, sẽ không xảy ra chuyện gì.” Diệp Chân vẫn cực kỳ tự tin nói.

Dương Gian không còn cách nào, chỉ cần thu được bánh lái này, sau đó đi ra khỏi phòng điều khiển, quan sát tình hình chuẩn bị rút khỏi con thuyền vong linh.

Trên boong tàu vẫn trống không như cũ, cái gì cũng không có, gần đó cũng là một mảng tối đen, không nhìn thấy bất cứ vật gì, hiển nhiên con thuyền vong linh vẫn đang lướt đi chứ vẫn chưa xuất hiện trong hiện thực.

Nhưng Dương Gian không hề quên boong tàu của con thuyền vong linh này có quỷ, chỉ là hiện tại ác quỷ lại trốn, không thể nhìn thấy nó.

Lúc này, hình nhân sau lưng Diệp Chân lại bắt đầu mở miệng nói chuyện giống như trước đó, chỉ có động tác mở miệng chứ không phát ra chút âm thanh nào.

Nhưng lời nói của hình nhân Diệp Chân lại có thể nghe thấy, lúc này hắn lập tức nói: “Hỏng rồi.”

“Cái gì hỏng rồi?” Dương Gian nhìn về phía hắn.

Diệp Chân nói: “Không biết, nói chung là hỏng rồi, thú cưng của ta nói cho ta biết nơi này có thứ rất nguy hiểm đang đến gần, bảo chúng ta rời khỏi boong tàu.”

Bình Luận (0)
Comment