Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 331 - Chương 331: Hòa Giải Tạm Thời

Chương 331: Hòa Giải Tạm Thời

Hắn ta nghe được Dương Gian đã giải quyết đươc Vương Tiểu Cường, vậy thì mục tiêu kế tiếp chỉ có thể là hắn ta hoặc tên Diệp Phong kia mà thôi. Có điều hiện tại lại bộc phát chuyện linh dị, đây đúng là một thời cơ tốt để tạm thời hòa giải.

Tròng mắt Dương Gian hơi híp, hắn nhìn về phía Triệu Khai Minh.

- Anh thật sự biết chọn thời điểm đó, hiện tại Vương Tiểu Cường chết nên anh sợ?

Mục đích thật sự của việc Triệu Khai Minh hoà giải, không phải vì chuyện linh dị trước mặt đang nổi lên mà vì cái chết của Vương Tiểu Cường khiến trong lòng hắn ta sinh ra sự kiêng kỵ đối với Dương Gian.

Triệu Khai Minh nói.

- Lần này có thể là chuyện linh dị có quy mô cực lớn. Chuyện linh dị với quy mô này cực kỳ ít xảy ra ở trogn phạm vi cả nước. Nhưng một khi xảy ra, thương vong cũng không phải là mấy chục, mấy trăm người đơn giản như vậy đâu. Có thể cả tòa thành này đều xong đời với nó. Hắn cậu vẫn còn một số người thân, bạn bè cần cậu chiếu cố chứ đúng không? Việc lãng phí sức lực và thời gian ở trên cuộc đấu tranh với tôi, chi bằng cậu cố cứu lấy mấy người bạn bè của cậu trước đi. Hiện tại tôi đang nói chuyện rất thật lòng.

Dương Gian vừa muốn nói chuyện nhưng lúc này điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn lại vang lên.

- Từ từ đã, anh chờ một chút, tôi nhận điện thoại cái.

- Alo, là ai vậy?

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Lưu Tiểu Vũ:

- Dương Gian, thành phố Đại Xương đang xảy ra một chuyện linh dị đặc thù không hề bình thường. Hiện tại mọi chuyện đang cực kỳ nguy cấp, từ giờ trở đi chúng ta sẽ kết nối liên lạc 24/24. Cậu đừng có cúp mày, như vậy tin tức ở hai bên có thể thông suốt.

Dương Gian nói.

- Có cần thiết phải lúc nào cũng kết nối hay không, tôi sợ cô chịu không nổi thôi.

- ?? ?

Lưu Tiểu Vũ có chút sửng sốt nhưng sau đó lại nói:

- Ngoài ra vì nguyên nhân nào đó, hiện tại giáo sư Vương đã bị mắc kẹt tại thành phố Đại Xương. Lúc này ngài ấy không thể đi ra khỏi thành phố Đại Xương được. Trước mắt, thành phố Đại Xương đang trong trạng thái bị cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Người bên ngoài không thể vào, người bên trong cũng chẳng thể ra. Cho nên trước khi lực lượng viện ở do cấp trên phái tới chưa chạy đến kịp, hi vọng cậu có thể bảo vệ tốt an toàn cho giáo sư Vương. Ngài ấy tuyệt đối không được chết trong chuyện linh dị lần này.

Dương Gian nói:

- Chuyện đó với tôi có liên quan gì với nhau hay sao? Tôi chỉ phụ trách xử lý chuyện linh dị thôi. Tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ người khác. Nếu cô muốn tìm người bảo vệ Vương Tiểu Minh, tôi nghĩ cô nên đi mời bảo tiêu chứ không phải đến tìm tôi.

Lưu Tiểu Vũ nói.

- Nhiệm vụ lần này có khen thưởng.

Dương Gian nói.

- Tôi không có hứng thú đối với tiền bạc.

Lưu Tiểu Vũ nói.

- Nếu cậu chịu tiếp nhận nhiệm vụ lần này, cậu sẽ có quyền điều động toàn bộ số vàng đang dự trữ của các ngân hàng trong toàn bộ thành phố Đại Xương. Mặc kệ cậu sử dụng chúng cho việc công hay việc tư thì cấp trên đều mặc kệ, chỉ cần giáo sư Vương sống sót là được.

Dương Gian lập tức nói:

- Hiện tại tên Vương Tiểu Minh kia đang ở đâu?

Lưu Tiểu Vũ nói.

- Vị trí cụ thể tý nữa tôi sẽ báo lại cho cậu sau nhưng tôi hi vọng cậu chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.

Lúc này Dương Gian nhìn về phía Triệu Khai Minh đứng ở bên cạnh, sau đó nói:

- Có một số người, mặc dù còn sống nhưng thật ra người đó đã chết. Có một số người dù đã chết nhưng tinh thần của người đó vẫn còn sống. Vương Tiểu Cường nói đúng, vui vẻ với nhau để hóa giải mối hận cũ, một nụ cười xóa bỏ mọi ân oán. Ở đại nạn trước mắt, chúng ta nên tạm thời hòa giải với nhau. Việc tranh đấu nội bộ sẽ chỉ khiến cho cả hai bên bị lưỡng bại câu thương mà thôi.

Hắn đưa tay ra và nói:

- Hi vọng trong chuyện này chúng ta còn có cơ hội để hợp tác.

- Cậu chỉ cần hòa giải tạm thời là được rồi.

Triệu Khai Minh không nắm tay với Dương Gian, hắn ta không muốn bản thân lại bị Dương Gian lôi tiếp một cánh tay nữa. Trước đó hắn ta cũng đã nhận được nhiệm vụ bảo vệ giáo sư Vương.

Đây là một nguy cơ nhưng cũng là một cơ hội, việc tiếp tục đấu đá với nhau sẽ không quá lý trí.

Bởi vì khả năng thành phố Đại Xương sẽ bộc phát chuyện linh dị trên diện rộng nên Dương Gian chỉ có thể từ bỏ hành động nhằm vào Diệp Phong.

Ngay cả cuộc tranh đấu giữa hắn và Triệu Khai Minh cũng bị ép buộc phải đình chỉ lại.

Thật ra không riêng gì hắn mà ngay cả Triệu Khai Minh cũng có ý nghĩ như vậy. Trước mặt chuyện linh dị đặc thù như thế mà còn đấu tranh, đấu đá lẫn nhau, chỉ có những kẻ ngu xuẩn mới đi làm những việc đó thôi.

Nếu ngay cả mạng sống còn không giữ nổi thì đấu đá với nhau có ý nghĩa gì nữa.

Giờ phút này Dương Gian lái xe tiến thẳng về phía một sở cảnh sát.

- Đi thôi, đi về sở cảnh sát của Lưu đội trưởng trước.

Nguyên bản hiện tại bầu trời không còn, cộng với thời điểm hiện tại đang chập tối nên dù trên đường đều đã bắt đầu sáng đèn nhưng mọi người vẫn cảm thấy một cảm giác tối tăm như cũ. Loại khí tức tối tăm, nồng đậm và cực kỳ âm lãnh này bao trùm cả tòa thành thị, khiến người ta cảm giác thấy sự sợ hãi vì bí hiểm.

Thật không thể tưởng tượng nổi, nếu như trời đêm buông xuống, thành phố Đại Xương sẽ biến thành bộ dạng gì?

Khi đó, quỷ có nhân dịp trời đêm mà ta tay hành động hay không?

Dương Gian nhíu mày thật sâu, thật ra việc ở trong thành phố lớn cũng không phải lựa chọn tốt. Nhân khẩu ở chỗ này phải nói là dày đặc khiến cho tỷ lệ phát sinh chuyện linh dị quá lớn. Dương Gian đã dùng tốc độ nhanh nhất có thể để rời xa khỏi khu vực thành thị, hắn đã cố tránh khỏi trung tâm thành phố. Thế nhưng hắn không thể nào nghĩ ra được lại có chuyện linh dị phát sinh trên quy mô rộng lớn như thế này.

"Với loại phạm vi này, có lẽ tiểu khu Quan Giang cũng bị quỷ vực của con quỷ nào đó bao trùm hết sạch. Nói cách khác, theo những gì mà Lưu Tiểu Vũ nói, thành phố Đại Xương đã bị phong tỏa. Như vậy có nghĩa quỷ vực này bao phủ ở một phạm vi giới hạn nào đó bao quanh thành phố Đại Xương, không có ai có thể ra hay vào quỷ vực của nó."

"Nếu quỷ vực của con quỷ kia có thể bao phủ đến trình độ này, có lẽ cấp bậc của nó đã vượt qua cấp A, cấp tai nạn. Vậy vì sao trước đây mình lại không có phát hiện ra ở trong thành phố Đại Xương lại còn ẩn giấu một con quỷ có cấp bậc khủng bố như thế."

Bất kể là câu lạc bộ Tiểu Cường thời còn hưng thịnh hay là thời Cảnh sát Quốc tế Chu Chính còn sống cũng chưa từng có báo cáo nào về chuyện này.

Không phải là do Dương Gian sợ hãi lệ quỷ, thứ hắn sợ hãi là những con quỷ không biết chút thông tin nào.

Trong tình trạng thiếu thốn tin tức như vậy, muốn tìm hiểu được tin tức lệ quỷ chỉ có thể lấy mạng dò xét mà thôi.

Đây là việc làm cực kỳ nguy hiểm.

"Sao cảm cái này mình lại có cảm giác quen thuộc như vậy nhỉ, dường như trước kia mình đã tiêp xúc qua rồi thì phải."

Dương Gian đưa mắt nhìn lên bầu trời đang bị bao phủ bởi một lớp bụi màu xanh đen kia, đột nhiên trong đầu hắn hiện ra cái bóng của quỷ anh.

Chu Chính chết bởi lệ quỷ khôi phục mà lệ quỷ kia lại chính là quỷ anh.

Lần cuối cùng hắn gặp mặt của quỷ anh chính là ở trong một tòa văn phòng của trung tâm thành phố. Lúc đó nó cũng đã không còn được gọi là quỷ anh nữa, mà phải gọi là người quỷ. Bởi vì chỉ trong thời gian ngắn ngủi một tháng, nó đã từ một đứa trẻ biến thành một cậu bé rồi biến thành một người trưởng thành. Lấy một phương thức trưởng thành gần giống như một chuyện linh dị.

Bình Luận (0)
Comment