Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3319 - Chương 3076: Địa Điểm Cuối Cùng

Chương 3076: Địa điểm cuối cùng Chương 3076: Địa điểm cuối cùng

Dương Gian đứng chờ ở ngã tư đường trống trải này đại khái mười mấy phút.

Rất nhanh.

Từ hướng nội thành, một chiếc xe buýt công cộng đột ngột xuất hiện, chậm rãi chạy về phía này, dường như nơi này có một trạm dừng, xe buýt sắp tới trạm.

"Đến rồi, xe buýt quỷ." Mắt Dương Gian lấp lóe, khi chiếc xe buýt công cộng vẫn chưa dừng lại hắn đã bước nhanh hướng cửa xe lên.

Hiện tại sự tình cấp bách, hắn không muốn lãng phí thời gian.

Rất nhanh.

Xe buýt quỷ đậu lại chính giữa ngã tư đường, cửa xe lên và cửa xe xuống cùng mở ra.

Dương Gian không chút do dự lập tức lên xe.

Dương Gian quét mắt qua.

Gần một nửa chỗ ngồi trên xe buýt quỷ đã ngồi đầy, có một số người bình thường bị cuốn vào, một số người ngự quỷ là vì đối kháng ác quỷ thức tỉnh, cũng có một ít là quỷ thật.

"Cho các ngươi hai mươi giây, hiện tại xuống xe ngay cho ta, nếu không thì các ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại chiếc xe buýt công cộng này.” Dương Gian lạnh như băng cảnh cáo.

Có người ngự quỷ nhận ra Dương Gian, cảm thấy kinh dị, nghe lời cảnh cáo thì người ngự quỷ đó không nói một tiếng trực tiếp đứng lên, không quay đầu lại lao xuống xe buýt.

Ác quỷ thức tỉnh gì đó không quan trọng.

Hễ là người ngự quỷ đều biết tình huống trong giới linh dị hiện tại, Dương Gian xuất hiện ở nơi này rõ ràng là vì xe buýt quỷ, những người ngồi trên xe ai dám ở lại thì kẻ đó phải chết.

Hiện tại xuống xe là cơ hội duy nhất.

Hành động của người ngự quỷ này đánh thức người khác, bọn họ cũng lần lượt đứng lên xuống xe, không ở lại xe buýt quỷ nữa.

Rất nhanh.

Xe buýt công cộng đã không có một ai, nhưng vẫn có mấy bóng dáng ngồi yên trên xe.

Đó không phải con người mà là quỷ, khi chưa tới trạm tiếp theo thì quỷ sẽ không có bất cứ động tác.

Dương Gian thấy vậy không tiếp tục do dự lập tức ngồi vào ghế lái của chiếc xe.

Trước đó Dương Gian đã liên kết với xe buýt quỷ, trở thành tài xế, giờ hắn lên xe chẳng qua là trở về chức vị tài xế.

Dương Gian khống chế xe buýt quỷ đóng kín cửa xe, lại lần nữa xuất phát, chạy hướng phương xa.

Xe buýt chạy một chặng đường hiện thực rồi dần biến mất, cuối cùng hoàn toàn ẩn nấp, chạy trên con đường linh dị hướng tới thành phố Daito.

“Trong giới linh dị ta có thể nghĩ ra thứ có thể đối phó thuyền u linh cũng chỉ có chiếc xe buýt công cộng này. Đối mặt ác quỷ dữ tới đâu xe buýt này đều có thể đụng bay, thậm chí có thể làm ác quỷ bị đụng chết máy, như vậy đối diện thuyền u linh có lẽ cũng có thể mang đến hiệu quả bất ngờ.”

“Tuy về thể tích thì thuyền u linh càng lớn, có thể chứa nhiều ác quỷ hơn, nhưng linh dị va chạm sẽ xuất hiện kết quả gì thì không ai đoán trước được, thử rồi mới biết.”

"Nếu xe buýt công cộng còn chưa thể đối kháng thuyền u linh, đến lúc đó thật sự chỉ còn lại cá chết lưới rách."

Dương Gian ngồi ở ghế tài xế, ánh mắt nhìn chằm chằm phương xa, trong đầu đang không ngừng suy nghĩ.

Khi Dương Gian lái xe buýt quỷ chạy hướng thành phố Daito.

Lúc này, tất cả đội trưởng của tổng bộ đã tụ tập với nhau.

Bọn họ ngừng mọi hoạt động, chỉ nhìn chằm chằm vào bản đồ đi biển cũ kỹ ở trước mắt.

Phải lập tức biết vị trí lần sau của thuyền u linh.

Nhưng từ khi thuyền u linh lên bờ rồi biến mất đến hiện tại, trên bản đồ không có biến đổi gì, chứng minh thuyền u linh còn đi trong thế giới linh dị, không có dấu hiệu xuất hiện ở trong hiện thực.

“Địa điểm lần sau đối phương có lẽ sẽ không lựa chọn ở vùng ven biển, nếu ta là tổ chức Quốc Vương nhất định sẽ khiến thuyền u linh chọn địa điểm bùng nổ sự kiện linh dị là ở khu vực đất liền, làm thế thì linh dị khuếch tán ra ngoài mới tạo thành tổn thất lớn nhất cho chúng ta.” Liễu Tam chỉ hướng bản đồ đi biển nói.

"Có đạo lý, cho nên chúng ta không thể chỉ tập trung theo dõi thành phố Đại Hải, thành phố Daito, thành phố Đại Phúc, thành phố Đại Hạ, nhưng với năng lực hành động của chúng ta, chỉ cần biết địa điểm chuẩn xác của thuyền u linh sớm hơn năm phút là có thể ứng đối ngay, di dời tất cả người trong thành phố và khu vực tương quan.” Giọng Lục Chí Văn khàn khàn nói.

"Hiện tại quan trọng nhất là nghĩ cách ngăn cản thuyền u linh, đối phương nếu lần đầu tiên hành động mà lấy được thành công thì như lúc trước đã đoán, thuyền u linh sẽ đến lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư. Chúng ta lần đầu tiên thất thủ thì mỗi lần đều sẽ thất thủ, cho nên phải liều mạng trong lần đầu tiên, không thể ảo tưởng lần sau chúng ta còn có cơ hội.”

Tay của Lâm Bắc thói quen đặt trên trán, nét mặt phi thường nghiêm túc.

"Có động tĩnh."

Đang nghị luận thì trên bản đồ đi biển cũ kỹ xuất hiện lạ thường.

Có một cục mực đen ngòm hiện ra trên bản đồ biển.

Liễu Tam nhìn chằm chằm bản đồ biển, nói:

"Thuyền u linh sắp xuất hiện, lập tức chuẩn bị liên hệ Dương Gian, gửi tọa độ cho hắn, tọa độ là 120°52, tọa độ này là . . .”

“Mợ nó, là thành phố Đại Hải của Diệp ta đây! Đúng là khinh người quá đáng, không thèm để Diệp ta đây vào mắt sao?” Diệp Chân trợn to mắt, không kiềm được chửi ầm lên, chỉ muốn rút ngay kiếm dài lao đi đại chiến một trận với người của tổ chức Quốc Vương.

“Vị trí thuyền u linh xuất hiện là ở thành phố Đại Hải?”

“Xem ra đợt tấn công đầu tiên của đối phương không phải muốn tạo thành tổn thất lớn nhất cho chúng ta, phỏng chừng muốn mở rộng ảnh hưởng. Thành phố Đại Hải rất đặc biệt, là một đô thị quốc tế lớn, một khi nơi này xảy ra vấn đề, như vậy toàn thế giới đều sẽ biết."

Lục Chí Văn lập tức nhìn về hướng Liễu Tam:

“Gửi tin cho Dương Gian chưa?”

“Đã gửi.”

“Được, chúng ta hiện tại xuất phát, lập tức chạy tới thành phố Đại Hải, lần này thuyền u linh sẽ không biến mất nữa, chuẩn bị tinh thần liều mạng. Phải cẩn thận, hiện tại người của tổ chức Quốc Vương có lẽ đã sớm đi vào thành phố Đại Hải.” Lục Chí Văn nói.

Diệp Chân giờ phút này đã không đợi kịp, hắn hùng hổ đi trước.

Diệp Chân muốn quay về thành phố Đại Hải, bảo vệ an toàn cho đàn em, cũng muốn đi tiêu diệt những kẻ dám gây sự trong địa bàn của mình.

“Đừng để Diệp Chân hành động một mình, chúng ta theo kịp." Lâm Bắc lập tức nói.

Lục Chí Văn cũng nói: "Ta đã thông báo cho Lý Dương, kêu tiểu đội bảy người của hắn chuẩn bị đi vào thành phố Đại Hải. Hà Ngân Nhi, người không mặt bên cạnh ngươi cũng phải đi, lần này không tránh khỏi đại chiến, đừng giữ sức, nhất định phải điều động hết thảy lực lượng."

Hà Ngân Nhi nói:

"Biết, không cần giải thích lại nữa.”

Lục Chí Văn lại nhìn thoáng qua Châu Đăng:

“Châu Đăng.”

Châu Đăng nói:

"Hiểu, bảo hộ Hà Ngân Nhi chứ gì? Yên tâm, có Châu này ở đây sẽ không để Hà Ngân Nhi bị chút xíu tổn thương, bảo chứng nàng có thể thuận lợi chiêu hồn."

Chuyên môn phái một đội trưởng bảo hộ, trong đội ngũ này chỉ có mình Hà Ngân Nhi được đãi ngộ như vậy.

Dù sao an toàn của người chiêu hồn cực kỳ quan trọng.

Nhưng suy xét không đủ người, cho nên chỉ có thể khiến Châu Đăng thực lực yếu một chút làm vệ sĩ, không thể khiến những đội trưởng thực lực hàng đầu làm chuyện này, nếu không thì quá mức lãng phí.

“Tốt lắm, mọi người đều có chừng mực, ta cũng yên tâm, hành động đi."

Cùng với câu nói khàn khàn của Lục Chí Văn chấm dứt, tất cả đội trưởng lập tức biến mất không thấy, bọn họ vận dụng Quỷ Vực lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới thành phố Đại Hải, bởi vì bọn họ chỉ có năm phút chuẩn bị trước khi thuyền u linh xuất hiện.

Cùng lúc đó.

Trong thành phố Đại Hải, va chạm linh dị lại đã bắt đầu.

Trong một tòa nhà thuộc về diễn đàn linh dị, nơi này vốn rực rỡ ánh đèn, dòng người tấp nập.

Nhưng bây giờ nguyên tòa nhà lớn đều rơi vào yên tĩnh giống như chết, tất cả ánh đèn đều dập tắt, thậm chí không có một người ra vào, bởi vì bất cứ ai đi vào tòa cao ốc này đều sẽ ly kỳ mất tích.

Rất hiển nhiên, nơi này đã bị linh dị xâm thực.

Nhưng xâm nhập nơi này lại không phải ác quỷ, mà là người, người ngự quỷ hàng đầu của tổ chức Quốc Vương.

Trên tầng thượng tòa nhà quanh quẩn một giọng nói:

“Người của diễn đàn linh dị chỉ có thế thôi sao, rất nhỏ yếu."

Một thành viên của diễn đàn linh dị bị bóp cổ, thân thể không thể động đậy, thậm chí ngay cả giãy giụa đều không làm được.

"Ngươi là một Quốc Vương của tổ chức Quốc Vương, biệt hiệu Sát Thủ?” Thành viên của diễn đàn linh dị gian nan nói chuyện, dường như nhận ra người này.

Liễu Tam chia sẻ tình báo cho Diệp Chân, mà Diệp Chân biết thì diễn đàn linh dị cũng biết.

"Quả nhiên, bên nghệ sĩ dương cầm xảy ra vấn đề cũng tiết lộ tình báo của chúng ta ra ngoài, một con tép riu đều biết sự tồn tại của ta.” Quốc Vương ẩn trong bóng tối xách người này đi tới bên cửa sổ.

Hắn vươn tay ra cánh tay, bỏ qua pha lê dày chắc ở trước mắt, xách người này lơ lửng ngoài cửa sổ.

“Rơi từ đây xuống nhất định sẽ rất thú vị, nhỉ?”

Sau đó người ngự quỷ hàng đầu biệt hiệu Sát Thủ thả tay ra.

Thành viên của diễn đàn linh dị từ tòa cao ốc rơi xuống, dù hắn thoát khỏi trói buộc của vị Quốc Vương kia nhưng thân thể vẫn không có khôi phục tri giác.

Hắn giống như tê liệt, không thể cử động, cũng không cách nào vận dụng năng lực của ác quỷ trong thân thể.

Hắn giống như một người bình thường từ trên cao rơi xuống.

"A Võ." Một luồng sáng từ phương xa bắn tới, mang theo tiếng gầm tràn ngập tức giận của Diệp Chân.

“Là admin của diễn đàn linh dị, Diệp Chân? Đến nhanh đấy, đáng tiếc đã muộn." Trong bóng tối của tòa nhà, Quốc Vương kia phát ra tiếng cười khẩy trầm thấp.

Quỷ Vực của Diệp Chân vươn tới, bao phủ cả tòa cao ốc.

Trên bầu trời có ánh sáng rơi xuống, định phủ lên A Võ đang rơi.

Diệp Chân vốn có năng lực cứu A Võ, nhưng linh dị quấy nhiễu xuất hiện, ngăn trở Quỷ Vực của Diệp Chân lan tràn.

Bùm!

Một tiếng động lớn, A Võ của diễn đàn linh dị từ trên cao rơi xuống đất, thân thể vỡ nát, máu cùng nội tạng tung tóe, nhuộm đỏ một khu vực.

Không còn sức mạnh linh dị duy trì sinh mệnh, A Võ nháy mắt chết.

Diệp Chân chạy tới nơi, hắn đứng ở giữa không trung nhìn thấy A Võ chết thảm, hai mắt đỏ ngầu.

Tức giận cùng sát ý tràn ngập toàn thân hắn.

"Ta muốn ngươi chết."

Lúc này Diệp Chân giống như ác quỷ nổi giận, hắn gầm lên một tiếng lao thẳng vào tòa nhà đen ngòm kia.

Bình Luận (0)
Comment