Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3320 - Chương 3077: Nguy Hiểm Trong Bóng Ma

Chương 3077: Nguy hiểm trong bóng ma Chương 3077: Nguy hiểm trong bóng ma

A Võ bị giết hoàn toàn đốt cháy lửa giận của Diệp Chân.

Từ lúc Diệp Chân đi vào giới linh dị đến hiện tại chưa từng chịu thiệt lớn như vậy, cũng chưa từng có ai dám tiêu diệt người bạn quan trọng nhất của hắn ngay trước mặt hắn, dù là tổng bộ cũng phải cho hắn mặt mũi, thành thật nhường ra địa bàn thành phố Đại Hải, không dám thò tay vào, càng không dám công khai đối phó diễn đàn linh dị.

Không ngờ rằng lần này người của tổ chức Quốc Vương thế nhưng lựa chọn khiến thuyền u linh lên bờ ở thành phố Đại Hải, hơn nữa thừa dịp Diệp Chân không ở trực tiếp tập kích toàn bộ diễn đàn linh dị.

A Võ không phải thành viên duy nhất của diễn đàn linh dị bị giết, chắc chắn còn có thành viên khác đã chết trong tay tổ chức Quốc Vương.

Những điều đó cộng lại mới là nguyên nhân Diệp Chân hoàn toàn nổi khùng.

Tiếng rống quanh quẩn trên bầu trời thành phố Đại Hải, âm thanh chưa lan xa thì bóng dáng của Diệp Chân đã lao vào tòa nhà vốn thuộc về diễn đàn linh dị ở trước mắt mình, hiện tại tòa nhà lớn bị bóng tối bao phủ, bị linh dị tiêm nhiễm, bên trong có ba tiểu đội ngũ đông, do một Quốc Vương biệt hiệu Sát Thủ tự mình mang đội.

Trong lúc Diệp Chân vắng mặt, thực lực ẩn giấu trong tòa nhà đủ sức đoàn diệt toàn bộ diễn đàn linh dị, thậm chí có thể khiến người của diễn đàn linh dị không gửi tín hiệu cầu cứu đi được.

Đối mặt Diệp Chân xông đến, thành viên của tổ chức Quốc Vương trong tòa nhà không hề hoảng loạn, dường như đã đoán trước rồi, dù sao bọn họ đã ra tay được một lúc, dù cố phong tỏa tin tức, nhưng bị đối phương biết cũng là chuyện sớm hay muộn, bởi vậy họ đã chuẩn bị sẵn dự án.

"Đã quan sát rồi, một mình hắn không có giúp đỡ nào khác, với thực lực của chúng ta có thể xử lý hắn, sẽ không có bất cứ vấn đề."

“Diệp Chân của diễn đàn linh dị đã hợp sức với tổng bộ mà Dương Gian dẫn dắt, hắn xuất hiện ở nơi này có nghĩa là hành tung của chúng ta rất nhanh sẽ bị bại lộ, hiện tại kế hoạch đang trong phút then chốt thực hành, không thể có trục trặc gì nữa, nếu không thì không cách nào báo cáo với Quốc Vương khác.”

"BOSS, đại quyết chiến đã bắt đầu, ta kiến nghị hoàn toàn tiêu diệt diễn đàn linh dị ngay tại đây, nếu để hắn hợp sức với đội trưởng khác thì sẽ rất hóc búa."

Trong bóng tối truyền đến đủ loại tiếng nghị luận.

Tiếng nghị luận cất lên nhanh mà biến mất cũng rất nhanh.

Cuối cùng, một người đàn ông nước ngoài mặc áo khoác nhếch mép cười lạnh, làm ra quyết định: "Nếu phân tích xong rồi thì làm việc đi, tiễn ông Diệp này xuống địa ngục chơi chung với tên vừa rồi.”

Giây phút này.

Đám người của tổ chức Quốc Vương ngủ đông trong tòa nhà làm ra quyết định, ở đây đón đánh Diệp Chân, thậm chí muốn tiêu diệt hắn luôn.

Nhưng trong khoảnh khắc này, có luồng sáng chói lòa từ bên ngoài chiếu vào nhanh chóng xua tan bóng tối trong tòa nhà, đầu nguồn sáng thì không thấy bóng dáng của Diệp Chân, chỉ thấy một thanh kiếm kỳ lạ treo giữa không trung, kiếm rất kỳ lạ, vặn vẹo biến hình, dính máu đen và bùn đất, trông cực kỳ cũ nát.

Nhưng kỳ dị là trên thanh kiếm kia khắc một khuôn mặt quỷ đáng sợ, trên mặt quỷ tràn đầy các loại vết rạn, giống như đồ sứ yếu ớt chạm vào liền nát, càng đáng sợ là khuôn mặt quỷ không phải vật chết, mà trong trạng thái hoạt động, bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy mặt quỷ nở nụ cười rợn người.

"A!"

Tiếng hét thê thảm quanh quẩn trong tòa nhà.

Có người ngự quỷ của tổ chức Quốc Vương trông thấy mặt quỷ khủng bố trên thanh kiếm kia, trúng nguyền rủa phải chết trí mạng, mặc dù liều mạng vận dụng sức mạnh linh dị đối kháng, nhưng vẫn bị tổn thương đáng sợ, đặc biệt đôi mắt bị mù, tiếp đó trải rộng vết rạn, vết rạn lan tràn ra ngoài mắt, phủ đầy người.

Quá trình không nhanh nhưng mang lại cảm giác đặc biệt thống khổ.

Thân thể giống như bị từ từ xé nát thành vô số mảnh nhỏ.

Không chỉ một người ngự quỷ bị tấn công, mấy người khác cũng bị.

“Không thể nhìn khuôn mặt quỷ đó, nếu không sẽ chết, đây là nguyền rủa đáng sợ!”

Một người ngự quỷ của tiểu đội Quốc Vương thống khổ gào thét, ngay sau đó thân thể của hắn không chống đỡ nổi nữa, tràn ngập hơi thở màu tro tàn dần nuốt chửng hắn.

Lời nhắc nhở trước khi chết khiến người cảm thấy sợ hãi, người khác phản ứng lại nhắm tịt mắt, không dám nhìn nguồn sáng.

Diệp Chân mới chỉ rút kiếm dài đã khiến người mất mạng, nhưng lửa giận trong hắn chỉ mới bắt đầu cháy, còn lâu lắm mới tắt.

"Nhìn thẳng ta đi này, phế vật!"

Tiếng rống giận dữ vang lên, bóng dáng của Diệp Chân xuất hiện, hắn đã đến trước mặt một thành viên của tiểu đội Quốc Vương, kiếm dài chém xuống.

Thành viên của tiểu đội Quốc Vương cảm giác được nguy hiểm, muốn phản kích, nhưng thân thể đã bị xé rách thành hai nửa, hắn thậm chí đều không biết chính mình khi nào bị tập kích, chỉ là nhắm mắt lại, khi mở mắt ra đã thấy chính mình đang chậm rãi ngã xuống đất.

Nháy mắt hai vị thành viên tử vong, điều này người ngự quỷ núp trong tòa nhà cảm thấy tim đập chân run.

"Phản kích, xử lý hắn!" Có người kêu to.

Nhưng người này vừa dứt lời, thân thể đột nhiên bị vặn xoắn, máu và nội tạng phun ra từ đường miệng, chết thảm ngay tại chỗ.

Linh dị tập kích kiểu đó không phải Diệp Chân làm, là một thành viên khác của tiểu đội Quốc Vương định sử dụng nó tấn công Diệp Chân, nhưng không hiểu sao linh dị tập kích lại chuyển dời đến đồng đội của mình.

Người ngự quỷ vận dụng sức mạnh linh dị tập kích Diệp Chân hoảng sợ kêu lên:

"Sao có thể như vậy?"

"Hôm nay các ngươi đừng hòng có tên nào rời khỏi thành phố Đại Hải, ta muốn tất cả các ngươi đều chết ở chỗ này."

Diệp Chân mặt lạnh lùng khỏe mạnh đứng cạnh một xác chết, hắn không sợ tập kích, cũng không sợ linh dị tập kích, chỉ cần linh dị tập kích còn trong phạm vi Quỷ Chết Thay chịu đựng được thì Diệp Chân có thể chuyển dời đòn tấn công cho người ở gần đó.

Cho nên số người chưa bao giờ chiếm ưu thế với Diệp Chân, ngược lại thành điểm yếu.

Ban đầu thành viên của tiểu đội Quốc Vương không đoán được sức mạnh linh dị của Quỷ Chết Thay, nhưng sau khi liên tiếp hao tổn mấy vị đội viên bọn họ mới phát hiện kỳ lạ.

"Đáng chết, không thể vận dụng linh dị tập kích Diệp Chân, hắn sẽ dời tổn thương linh dị lên ai đó trong số chúng ta, tấn công hắn tương đương với đánh đồng đội bên mình.”

"Cái gì? Còn có chuyện như vậy? Thảo nào hắn đứng ở nơi đó không phản kháng cũng không tránh né."

"Tản ra, đừng để hắn nhắm trúng, hắn rất nguy hiểm."

Sau khi chịu thiệt, bọn họ dần hiểu một điều thấm thía về Diệp Chân.

Nhưng khi biết về sức mạnh linh dị thì bọn họ vừa kinh vừa sợ.

Bởi vì loại sức mạnh linh dị này tuyệt đối không thể giải quyết, trong một chốc căn bản không nghĩ ra phương pháp gì có thể ứng đối, thậm chí hiện tại đều không dám đánh Diệp Chân, ngược lại Diệp Chân không có sợ hãi, hắn giống như ác quỷ xông vào đoàn người, thấy người liền giết, căn bản không cách nào ngăn trở, dù muốn trốn cũng rất nhanh sẽ bị đuổi theo kịp, dù sao Diệp Chân có được Quỷ Vực.

Khi Diệp Chân điên cuồng tập kích thành viên tiểu đội Quốc Vương.

Trong góc tối, một người đàn ông mặc áo khoác ngoài, dáng người cao gầy dửng dưng nhìn chằm chằm cảnh này phát sinh.

Diệp Chân thậm chí không phát hiện sự tồn tại của người này.

Bởi vì mỗi khi Quỷ Vực phủ lên khu vực đó thì bóng tối trong góc nhỏ đó mãi không thể bị xua tan.

“Thật là sức mạnh linh dị khó chơi, khó trách dám một người xông đến, nhưng tình báo về ngươi đã bị lộ, trong tình huống này còn lỗ mãng thì phải trả giá bằng mạng sống. Nếu ngươi có thể dời tổn thương linh dị, vậy chỉ cần khiến sức mạnh linh dị mà ngươi khống chế tạm mất hiệu lực là ngươi sẽ bị giết trong tích tắc.”

Trong góc tối truyền đến một tiếng cười nhạt, Quốc Vương biệt hiệu Sát Thủ quan sát một lúc liền tìm ra cách kiềm chế Diệp Chân.

Trong tay hắn xuất hiện một con dao găm kỳ lạ, dao găm hơi đặc biệt, có màu đỏ sậm, kỳ dị nhất là chuôi dao chế tạo từ một khúc xương người, cuối chuôi đao còn một khúc đầu ngón tay chưa thối rữa, dính chút máu thịt, khúc ngón tay thối rữa này ngẫu nhiên mấp máy.

Rõ ràng đây là vũ khí linh dị chế tạo từ cánh tay của ác quỷ nào đó, có được sức mạnh linh dị đáng sợ.

Vị Quốc Vương ẩn nấp trong bóng tối này cầm dao găm biến mất.

Hắn dường như không tồn tại ở hiện thực, chỉ hiện ra trong bóng tối, hành tung kỳ dị, không dễ tra xét ra, thậm chí Quỷ Vực phủ lên cũng không thể phát hiện ra hắn.

Quốc Vương biệt hiệu Sát Thủ đã lặng lẽ tới gần Diệp Chân, không phát ra tiếng động.

Bình Luận (0)
Comment