Hiện giờ thế cục tạm đông lại.
Tuy xe buýt quỷ thành công chặn thuyền u linh nhưng cũng bởi vậy hoàn toàn tổn hại, thành đống sắt vụn cũ kỹ. Mặc dù xe buýt bị hủy nhưng xung đột linh dị vẫn còn tiếp tục.
Người có chút sức phán đoán đều biết, lần này va chạm là xe buýt quỷ thua.
Nhưng dù thua thì mục đích của tất cả đội trưởng đã đạt tới rồi.
Bọn họ không cần hoàn toàn phá hủy thuyền u linh, chỉ cần có thể chặn nó lại, chỉ cần có thể khiến người của tổ chức Quốc Vương không dễ dàng khống chế chiếc thuyền này là được.
"Xung đột linh dị đang giảm dần ảnh hưởng, ta có thể cảm thụ được linh dị của mình đang thức tỉnh, cứ tưởng tình huống này sẽ kéo dài một lúc chứ, không ngờ thay đổi nhanh như vậy, đây không phải tin tốt.”
Giây lát sau, Dương Gian nhạy bén nhận ra bản thân biến đổi, linh dị lắng đọng bởi vì lái xe buýt quỷ lúc này lại có thể sử dụng.
Nhưng còn bị quấy nhiễu nghiêm trọng, linh dị có thể vận dụng không nhiều, cần chờ thêm một lúc nữa mới có thể khôi phục bình thường.
Nhưng đội trưởng khác nhận được ảnh hưởng càng nhỏ hơn Dương Gian.
Trên bầu trời lại rơi tro giấy màu trắng xám, đó là Quỷ Vực của Quỷ Họa, nhưng số lượng tro giấy rất thưa thớt, lúc rơi lúc ngừng, chứng minh Quỷ Vực của Hà Nguyệt Liên chưa thể thành hình, nhưng đã tốt hơn trước kia nhiều.
“Cứ theo tốc độ này thì tối đa mười lăm phút đồng hồ là xung đột linh dị sẽ hoàn toàn kết thúc, hơn nữa bắt đầu từ bây giờ càng về sau chúng ta bị ảnh hưởng càng nhỏ, cần sớm làm chuẩn bị." Lục Chí Văn nói.
"Không cần chuẩn bị sớm, hiện tại hành động đi, ta lúc này đã có thể sử dụng linh dị của Quỷ Hồ, tuy rằng không nhiều, nhưng có thể mở ra kế hoạch đại hồng thủy.” Mặt Dương Gian lạnh băng nói.
"Vậy trực tiếp thả ra ác quỷ trong Quỷ Hồ đi, chúng ta khó chịu cũng đừng khiến đối phương thoải mái, là bọn họ gây sự trước, đã tới lúc cho đối phương ăn chút đau khổ." Liễu Tam lập tức tán đồng Dương Gian làm như vậy.
“Phạm vi ảnh hưởng của Quỷ Hồ lớn hơn thuyền u linh, một khi thả ra ác quỷ là không thể thu về, đến lúc đó sẽ chết nhiều người."
Vương Sát Linh nâng gọng kính:
“Nói thật chứ đám người tổ chức Quốc Vương dường như không quan tâm cái chết của người bình thường, e rằng kế hoạch đại hồng thủy không sản sinh hiệu quả tốt như dự tính, nếu đối phương thật sự kiêng kỵ kế hoạch của chúng ta thì đã chẳng đưa thuyền u linh vào thẳng thành phố Đại Hải, ta cảm thấy trong đó dường như có gì đó mập mờ.”
Hà Ngân Nhi nhìn hắn, hỏi:
“Mập mờ? Là sao?”
Vương Sát Linh nói: "Đương nhiên, đây chỉ là một phỏng đoán của ta thôi. Kế hoạch thuyền u linh hay kế hoạch đại hồng thủy, về bản chất đều là thả ra ác quỷ, khiến sự kiện linh dị mất kiểm soát, bởi vậy ta suy đoán mục đích thật sự của đối phương là điều này, cho nên bọn họ mới không lo lắng kế hoạch đại hồng thủy của chúng ta. Trước đó cũng có người kiêng kỵ kế hoạch đại hồng thủy, nhưng chỉ là số ít, người quyết sách thật sự của tổ chức Quốc Vương dường như rất hy vọng linh dị mất kiểm soát, hơn nữa mặc kệ bên nào bị mất kiểm soát, đối phương hoặc chúng ta, tóm lại linh dị mất kiểm soát là được."
"Linh dị hoàn toàn mất kiểm soát đều không tốt cho bất kỳ ai, tại sao người của tổ chức Quốc Vương phải làm loại chuyện này? Chẳng lẽ bọn họ muốn sống trong một thế giới tràn ngập linh dị sao?" Hà Ngân Nhi nhíu mày, biểu thị rất khó hiểu.
Dù là đội trường có năng lực tự bảo vệ nhưng không ai muốn cả ngày đối diện sự kiện linh dị, cũng không muốn sinh hoạt trong thế giới ác quỷ lang thang.
“Thì bởi vì không nghĩ ra điểm này nên ý tưởng của ta chỉ là phỏng đoán." Vương Sát Linh nói.
Dương Gian lại nói: "Có lẽ trong này tồn tại một ít mờ ám, nhưng kệ nó, không mở ra kế hoạch đại hồng thủy thì Quỷ Hồ của ta không cách nào bắt nhốt ác quỷ, cho nên nhất định phải thả hết quỷ trong Quỷ Hồ ra, như vậy ta nắm giữ Quỷ Hồ mới có thể phục hồi tác dụng vốn có của ta, nếu không thì ác quỷ từ thuyền u linh xuống căn bản không có biện pháp xử lý."
“Còn về kết thúc như thế nào thì đó không phải thứ bây giờ chúng ta nên nghĩ, không qua được ải này thì chúng ta không có về sau. Ta sắp bắt đầu thả ra Quỷ Hồ, các ngươi thụt lùi một ít, tốt nhất là đi lên cao, lần này phạm vi Quỷ Hồ của ta phủ lên sẽ hơi lớn.”
"Cũng đúng, không qua được ải này thì chúng ta không có về sau." Người khác gật đầu cảm thấy có đạo lý.
Tất cả đội trưởng lại lui ra sau, bọn họ lên nóc cao ốc gần đó đứng, tránh cho bị Quỷ Hồ của Dương Gian lan đến.
Lại qua mấy phút.
Xe buýt quỷ cùng thuyền u linh xung đột linh dị lại giảm thấp ảnh hưởng.
Dưới chân của Dương Gian dần chảy ra vũng nước, hơn nữa không chỉ là dưới chân, môi trường xung quanh dần trở nên ướt át, không khí cũng mang theo mùi ẩm ướt.
Vũng nước rất nhanh càng tụ càng nhiều, từ mảnh nhỏ dưới chân đến cuối cùng vũng nước lan tràn, những vũng nước sâu cạn khác nhau nối liền hình thành một đám ao nhỏ, tiếp đó hồ nước lại lần nữa hội tụ thành một mảnh hồ nước.
Nhưng hồ nước còn rất nhỏ, cũng không đủ sâu, dường như vươn tay liền có thể đụng vào đáy hồ, nhưng rất nhanh, mực nước không ngừng dâng cao.
Mặt đường xung quanh chốc lát sau đã bị nhấn chìm, tiếp đó xe hơi bị nhấn chìm, cửa hàng một tầng cũng bị nước hồ lạnh băng nhấn chìm.
Quỷ Hồ mở rộng, cũng sâu dần.
Hơn nữa loại biến đổi này không chỉ riêng ở đây.
Sau khi Quỷ Hồ xuất hiện ở thành phố Đại Hải thì kết nối với khu vực nước bị Quỷ Hồ xâm nhập trên khắp thế giới.
Sâu trong nước hồ chìm nhiều xác chết đáng sợ, những thi thể này ngâm lâu không nát, quanh năm không mục.
Bởi vì những thi thể này không phải tử thi bình thường, toàn bộ đều là ác quỷ.
Những ác quỷ này bị Quỷ Hồ bắt nhốt thì không thể rời đi, chỉ có thể vĩnh viễn chìm ở hồ nước sâu không thấy đáy, nhưng những con quỷ này vẫn không chết máy, một khi thoát khỏi Quỷ Hồ thì chúng sẽ thức tỉnh trong tích tắc.
Dương Gian đang định khởi động kế hoạch đại hồng thủy.
Những xác chết kỳ dị không biết tích lũy bao nhiêu năm sắp được thả ra.
Sâu trong Quỷ Hồ phẳng lặng bỗng gợn sóng.
Từng dòng nước đột ngột xuất hiện.
Những dòng nước gột rửa tử thi ngâm trong hồ, kéo chúng nó từ sâu ở dưới hồ lên mặt hồ.
Một cái xác già mặc áo dài, bị ngâm đến nhợt nhạt theo dòng nước cuốn lên mặt nước, lại bị sóng vỗ dạt vào bờ.
Nơi xác già xuất hiện không phải thành phố Đại Hải mà là trong hồ nước không biết tên ở nước ngoài.
Xác già bị ngâm nước tái nhợt dạt vào bờ không lâu sau sau bỗng mở mắt ra, thức tỉnh.
Đó không phải mắt của người sống, đôi mắt kia cũng trắng bệch, hơn nữa trống rỗng vô thần.
Một con ác quỷ cứ như thế thoát khỏi Quỷ Hồ hạn chế, thức tỉnh trong hiện thực.
Không chỉ có một xác chết như thế, nhiều xác chết khác đều giống như xác già này, chúng nó trồi lên mặt nước xuất hiện ở chốn nào đó trong hiện thực, thức tỉnh.
Quỷ vừa được thả ra, vài nơi ở nước ngoài đã bị ảnh hưởng.
Thí dụ như trong nhà vệ sinh của một hộ gia đình, nước trong thùng bồn cầu sôi sục, nhanh chóng trở nên đục ngầu, đèn trong nhà không hiểu sao trở nên tối xuống.
Khi chủ hộ nghe thấy động tĩnh vào xem nhà vệ sinh thì phát ra tiếng hét kinh hoàng.
Một cánh tay thối rữa thò ra từ bồn cầu, đèn trong nhà cũng nổ tung, bốn phía tối đen. Khoảnh khắc đèn tắt, chủ hộ mơ hồ nhìn thấy một tử thi thối rữa xuất hiện trong gương của nhà vệ sinh.
Hoặc như trong hồ bơi của một trường học, những xác chết lạnh băng liên tục chui lên từ trong nước, nổi lềnh bềnh, chỉ chốc lát xác chết đã nhiều tới mức lấp đầy cả hồ bơi.
Mùi xác thối tràn ngập, hơi thở âm u lạnh lẽo khuếch tán, toàn bộ hồ bơi đều bị ác quỷ đáng sợ chiếm cứ.
Tình huống tương tự còn có rất nhiều, linh dị đang xâm thực các góc ở nước ngoài.
Cùng lúc đó, số lượng ác quỷ ngâm trong Quỷ Hồ giảm bớt nhanh kinh người.
Tùy theo số lượng ác quỷ giảm bớt, linh dị của Quỷ Hồ biến mạnh, bởi vì không cần phân ra một phần linh dị đi áp chế đám ác quỷ này.
Vì thế diện tích Quỷ Hồ trong thành phố Đại Hải khuếch tán với tốc độ kinh người.
May mắn trước khi thuyền u linh xuất hiện đội trưởng đã sơ tán khu vực xung quanh, nếu không thì Dương Gian thả ra Quỷ Hồ không biết sẽ chết đuối bao nhiêu người.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn cố gắng hết sức giảm nhỏ phạm vi.
Bởi vì chỉ sơ sán người trong khu vực này, thành phố Đại Hải rất lớn, ở nơi khác còn có người bình thường, nếu Quỷ Hồ mất kiểm soát thì dựa vào 40% Quỷ Hồ mà Dương Gian nắm giữ đủ nhấn chìm một tòa thành thị.
Hiện giờ Dương Gian mặt không cảm xúc đứng trên mặt hồ, hắn không chìm xuống, mà là khống chế Quỷ Hồ ở dưới chân.
“Chỉ thả ác quỷ ra, nếu người của tổ chức Quốc Vương không ra tay quy mô lớn với người bình thường của nước ta thì ta cũng sẽ không xả lũ nhấn chìm thành phố của đối phương. Chuyện của giới linh dị hãy để người của giới linh dị giải quyết."
Dương Gian cố kiềm chế.
Nếu không thì hắn vận dụng Quỷ Hồ ảnh hưởng khu vực nước không biết sẽ nhấn chìm bao nhiêu chỗ ở nước ngoài.
Dương Gian không muốn chủ động gây sự, hắn cũng sợ đám Quốc Vương của tổ chức bị kích thích không ra tay với người ngự quỷ nữa mà xuống tay với người bình thường trong thành phố.
Có Quỷ Vực thì xóa sổ nhân khẩu một thành phố chỉ cần mấy chục giây, thậm chí là mười mấy giây.
Bởi vậy, hai bên đều cố kiềm chế, đều không muốn đi đến một bước kia.
"Thật là Quỷ Hồ khiến người vừa thương vừa sợ, nhưng như vậy đã được rồi sao?” Liễu Tam cúi đầu nhìn một khu vực bị nhấn chìm, không kiềm được mở miệng hỏi.
Dương Gian nghe vậy đáp:
"Hiện tại trong Quỷ Hồ đã không còn bắt nhốt ác quỷ, toàn bộ bị thả ra ngoài, đám người ngự quỷ của tổ chức Quốc Vương sẽ phải nhức đầu. Nhưng thả ra ác quỷ không giúp được gì cho chúng ta lúc này, tác dụng duy nhất là dọn trống Quỷ Hồ, chuẩn bị cho việc bắt nhốt quỷ trên thuyền u linh.”
"Xung đột linh dị sắp kết thúc, một khi xung đột linh dị kết thúc, quỷ trên thuyền u linh sẽ không bị ảnh hưởng nữa, đến lúc đó có lẽ đều đi xuống thuyền. Đám quỷ đó vừa xuống thuyền sẽ phải đối diện Quỷ Hồ trước, qua ải Quỷ Hồ phỏng chừng số lượng quỷ không còn nhiều, đến lúc đó đội trưởng ra tay hẳn là có thể kiểm soát tổn thất do sự kiện thuyền u linh xuống mức hợp lý.”
"Như vậy đã đủ rồi, các vị đội trưởng, chúng ta nên chuẩn bị liều mạng." Lục Chí Văn nói, tiếp đó vẻ mặt nghiêm túc xem người khác.
"Hành động đi."
Các đội trưởng lập tức tản ra, lấy thuyền u linh làm trung tâm bao vây bốn phía, thành lập một tuyến phòng thủ, không cho ác quỷ đi vào khu vực khác trong thành phố Đại Hải.
Mỗi đội trưởng đều có khu vực phụ trách của mình, tự gánh một phần áp lực.
Chỉ có Châu Đăng là luôn theo bên cạnh Hà Ngân Nhi, bảo vệ người chiêu hồn của thị trấn cổ Thái Bình, người không mặt cũng đóng giữ gần đó, dường như không yên lòng Hà Ngân Nhi.
"Lúc này tới lượt ngươi lên sân, Trương Tiện Quang."
Dương Gian thò tay xuống hồ nước dưới chân, một xác chết đặc biệt bị hắn vớt lên khỏi Quỷ Hồ.
Mặt nước bên cạnh phản chiếu bóng dáng một con chó dữ, cạnh chó dữ có một bóng người mơ hồ lay động.
Bóng người kia nhanh chóng biến mất, dường như nhập vào xác chết nổi trên mặt nước.
Giây sau, Trương Tiện Quang không còn bị Quỷ Hồ cùng Quỷ Mộng hạn chế đột nhiên mở mắt ra.
Ý thức trở lại thân thể của hắn, thức tỉnh trong hiện thực.
“Vào lúc then chốt này, Dương Gian rốt cuộc vẫn lựa chọn thả ra Trương Tiện Quang sao?" Tất cả đội trưởng đều trông thấy cảnh này.
Nhưng các đội trưởng không có phản đối.
Bởi vì lúc này quả thực là rất cần bất cứ một phần lực lượng nào trợ giúp.
Dù sao không thể để thua trận này.