Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3337 - Chương 3094: Ba Người Bị Theo Dõi (1)

Chương 3094: Ba người bị theo dõi (1) Chương 3094: Ba người bị theo dõi (1)

Thuyền u linh rời đi khiến linh dị trong thành phố Đại Hải giờ phút này leo lên đến đỉnh.

Nếu như có thể chịu đựng thì sẽ thành công giải trừ trận nguy cơ này, ngược lại nếu không vượt qua nổi thì mọi người đều có khả năng chết trong trận nguy cơ này. Trong phút mấu chốt này, người của tổ chức Quốc Vương hành động, người của tổ chức Quốc Vương hành động đối kháng với các đội trưởng của tổng bộ, dù trong tình huống bọn họ chiếm cứ ưu thế.

Bởi vì người của tổ chức Quốc Vương đang đợi một thời cơ ăn trăm phần trăm.

Giờ thì thời cơ chín muồi.

Khi tất cả đội trưởng đều tự lo thân còn không xong, vội vàng đối kháng ác quỷ từ thuyền u linh xuống dưới, nếu bọn họ ra tay thì tuyệt đối là trí mạng.

"Các ngươi đều cẩn thận một chút, ta tản ra mấy người giấy trong thành phố Đại Hải đột nhiên ly kỳ mất tích, không truyền tin tức về, đây không phải là bị linh dị giết chết, mà là bị người tiêu diệt, bởi vì người giấy của ta tản ra các nơi, dù chết cũng không thể nào chết cùng một lúc, chỉ có người ngự quỷ mạnh mẽ ra tay mới có thể cùng một lúc giết tất cả người giấy.”

Liễu Tam phát hiện trước hết, hắn lập tức báo cho người khác, nói cho các đội trưởng biết sự biến đổi của thành phố Đại Hải.

"Ta cảm giác là tổ chức Quốc Vương bắt đầu hành động, bọn họ đang nhổ cơ sở ngầm của ta, khiến chúng ta không chiếm được tình báo của thành phố Đại Hải, hiện tại bọn họ tùy thời đều có thể ra tay tập kích chúng ta, nếu người nào giải quyết xong sự kiện linh dị trước thì hãy cố gắng hết sức đi chi viện người khác."

"Liễu Tam, ngươi nhắc nhở rất đúng, hiện tại thuyền u linh đã rời khỏi, quỷ trên thuyền thả quỷ ra, nếu đối phương muốn ra tay nhất định sẽ lựa chọn thời cơ này, bên ta đã sẵn sàng ứng đối.” Lục Chí Văn đáp lại.

"Ta đã vận dụng con bài chưa lật, sẽ cố gắng giải quyết quỷ xung quanh xong sớm.” Hà Ngân Nhi cũng đáp lại.

Vương Sát Linh lên tiếng:

"Vừa rồi ta đã nhận ra kỳ lạ, sẵn sàng phòng bị rồi.”

Lâm Bắc nói thẳng: "Ta đã ẩn giấu ở thế giới trong gương, cũng kéo quỷ vào thế giới gương, đối phương muốn giết ta thì đầu tiên phải vào được đây đã, đến lúc đó nếu các ngươi có nguy hiểm thì ta sẽ lập tức mang các ngươi rời khỏi hiện thực, khi ấy các ngươi đừng chống cự linh dị của ta.”

Lâm Bắc đã tìm đường lui cho mọi người, hy vọng đến lúc đó có thể phát huy tác dụng.

Đội trưởng khác cũng không có từ chối ý tốt của Lâm Bắc.

Tuy rằng khu vực này bị linh dị quấy nhiễu nghiêm trọng, nhưng các đội trưởng vẫn thông qua điện thoại định vị vệ tinh gửi tin cho nhau.

Bọn họ đều không phải là kẻ ngu dốt, tự nhiên hiểu kế tiếp có lẽ sẽ phát sinh sự tình gì, nhắc nhở của Liễu Tam cũng chỉ là nói cho bọn họ biết thời gian tổ chức Quốc Vương hành động, khiến trong lòng bọn họ có tính toán đại khái, miễn cho mắc kẹt trong sự kiện linh dị không rảnh tay, đến lúc đó tự lo thân còn không xong.

Dương Gian cũng nhận được tin tức như thế.

Dương Gian đang đứng trên Quỷ Hồ, nhìn một xác chết bị tách rời dưới chân mình chậm rãi chìm vào trong nước, đưa mắt nhìn về phía thành phố Đại Hải.

"Tổ chức Quốc Vương thật sự muốn ra tay thì có xác suất đại khái sẽ chỉ nhằm vào mấy vị đội trưởng, không thể nào đồng thời tập kích tất cả mọi người, trước tiên khiến chúng ta giảm quân số, kế tiếp bọn họ mới có thể lấy ưu thế tuyệt đối từ từ kết thúc, bởi vậy nhóm đội trưởng đầu tiên bị tấn công có thể sống tiếp hay không là điều rất mấu chốt."

“Người đang ở trong thành phố Đại Hải gồm có Lâm Bắc, Lục Chí Văn, Liễu Tam, Lý Nhạc Bình, Vương Sát Linh, Hà Ngân Nhi, Châu Đăng, Hà Nguyệt Liên và tiểu đội Lý Dương, cuối cùng cộng thêm ta, người giúp đỡ như Trương Tiện Quang, Diệp Chân, người không mặt.”

Xác suất người giúp đỡ bị theo dõi là rất nhỏ, tuy trước đó Diệp Chân bị tấn công nhưng chỉ vì đối phương giải quyết diễn đàn linh dị xong tiện tay làm, không phải hành động cố ý, bởi vậy lần này nguy hiểm nhất là các đội trưởng của tổng bộ.”

“Để coi là đội trưởng nào có khả năng bị nhằm vào trong đợt tấn công đầu tiên nhất?”

Ánh mắt của Dương Gian lấp lóe, hắn đang suy nghĩ, trên Quỷ Hồ tuy có nhiều ác quỷ nhưng hắn không xử lý nữa, bởi vì hắn không muốn lại bị linh dị bám lấy, lúc này phải giữ năng lực hành động, đây không phải là ích kỷ, mà là hắn cần tùy thời tiến hành chi viện, thậm chí khi cần thiết thì vận dụng reset xoay chuyển thế cục.

Suy nghĩ giây lát, Dương Gian cảm thấy có ba đội trưởng có thể sẽ bị tấn công đầu tiên: Vương Sát Linh, Hà Ngân Nhi, Liễu Tam.

Bởi vì Vương Sát Linh tuy rằng khống chế bốn con quỷ nhưng bản thân khá yếu, là loại đội trưởng dễ giết nhất, đối phương không có lý nào không chọn quả hồng mềm này để bóp.

Hà Ngân Nhi thân là người chiêu hồn, lúc trước đã vận dụng năng lực chiêu hồn, hơn phân nửa đã bị người của tổ chức Quốc Vương quan sát thấy, cộng thêm Châu Đăng theo bên cạnh bảo hộ chứng minh tính đặc biệt của nàng, đối diện loại đội trưởng đặc biệt này, người của tổ chức Quốc Vương rất khó không chăm sóc.

Liễu Tam thì có quá nhiều người giấy, ẩn giấu trong các góc thành phố Đại Hải, tổ chức Quốc Vương muốn hành động thì không thể thoát khỏi cặp mắt của hắn, cho nên tổ chức Quốc Vương khẳng định sẽ không bỏ qua hắn.

Dương Gian không tính bản thân vào, bởi vì người của tổ chức Quốc Vương biết thực lực của hắn, muốn giết hắn thì phải cử ra nhiều người mới được, hơn nữa còn phải chuẩn bị tinh thần mất vài người, dù sao người của giới linh dị đều biết Dương Gian giữ đinh quan tài.

Cho nên Dương Gian cảm thấy chính mình ngược lại nguy hiểm rất nhỏ, ít nhất khó mà rơi vào nhóm người đầu tiên bị nhằm vào.

"Diệp Chân, ngươi đang ở đâu? Người của tổ chức Quốc Vương đã hành động."

Dương Gian suy nghĩ một lúc rồi lấy di động ra, liên hệ với Diệp Chân.

Linh dị quấy nhiễu mãnh liệt tuy rằng ảnh hưởng tín hiệu di động, nhưng không ảnh hưởng Dương Gian trực tiếp cầu nguyện, khiến di động giữ trạng thái thông tấn.

“Đang giải quyết việc nhà, đàn em của ta đã chết rất nhiều, đám tạp chủng đó thậm chí không bỏ qua người mới trở thành người ngự quỷ, đuổi tận giết tuyệt diễn đàn linh dị của Diệp ta đây, quản lý của ta cũng chết, không còn bao nhiêu người sống.”

Giọng của Diệp Chân mang theo lửa giận.

"Ngươi hiện tại tốt nhất là gác lại việc trong tay, người của tổ chức Quốc Vương có lẽ sẽ ra tay vào lúc này, nếu không đánh đuổi bọn họ thì đám đàn em còn lại của ngươi cũng không sống được." Dương Gian nói.

"Nói có đạo lý, báo thù là số một, chuyện khác đều có thể gác lại. Chờ ta, hai chúng ta hợp sức đủ tung hoành thiên hạ, tổ chức Quốc Vương tầm thường nếu hôm nay dám xuất hiện nhất định phải khiến bọn họ đoàn diệt." Diệp Chân nói xong lập tức cúp điện thoại.

Dương Gian vốn định kêu Diệp Chân đi giúp đỡ đội trưởng khác, kết quả không kịp mở miệng.

“Thôi, đến là được, Diệp Chân đối phó vị Quốc Vương nào đều được, chỉ cần hắn ra tay, đối phương ít nhất phải sắp xếp một vị Quốc Vương đối phó hắn." Ngẫm nghĩ, Dương Gian không xếp nhiệm vụ cho Diệp Chân.

Diệp Chân giống như Trương Tiện Quang, là loại người không vâng theo kiểm soát, có tác phong làm việc của riêng mình.

Bình Luận (0)
Comment