Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3342 - Chương 3099: Cầu Nguyện Đáng Sợ (1)

Chương 3099: Cầu nguyện đáng sợ (1) Chương 3099: Cầu nguyện đáng sợ (1)

Giờ phút này.

Trên Quỷ Hồ tĩnh lặng, Dương Gian đã nhận ra ý đồ ra tay của tổ chức Quốc Vương, hắn vốn muốn lập tức đi chi viện, nhưng trước mắt lại xuất hiện một người ngăn cản đường đi, khiến hắn buộc phải tạm thời buông bỏ ý tưởng chi viện.

“Chỉ một mình ngươi đối phó ta?”

Ánh mắt của Dương Gian nhìn chằm chằm người đứng trên mặt nước ở gần đó.

Người này rất quen thuộc, đã từng tiếp xúc, là chủ trang viên lúc trước bị hắn săn giết, nhưng vì giao dịch nên đưa trả đầu của chủ trang viên, khiến người ngự quỷ thực lực mạnh mẽ này lại hồi sinh.

Dương Gian không quá bất ngờ trước sự xuất hiện của chủ trang viên.

“Ta nghĩ chuyện lần trước của chúng ta vẫn chưa kết thúc." Chủ trang viên khuôn mặt nghiêm túc, trong mắt để lộ ra vẻ nghiêm túc, không có vẻ tự tin và ngạo mạn như lần đầu gặp.

Dương Gian nhìn xung quanh, tiếp đó lạnh lùng cười nói: "Xem ra thật sự chỉ có một mình ngươi, tổ chức Quốc Vương muốn đối phó với ta thì ít nhất cũng phải xuất động ba vị Quốc Vương mới được, một mình ngươi e rằng không phải muốn giết ta, chỉ muốn bám giữ ta, dù sao trong số các ngươi chỉ có ngươi là từng đấu với ta, biết năng lực và con bài chưa lật của ta.”

“Nhưng ngươi cũng bại lộ thông tin cho ta, cho nên trong tình huống này, ngươi dựa vào cái gì tràn đầy tự tin có thể giữ lại ta mà không phải không lo lắng bị ta xử lý? Lần trước ta không giết ngươi không phải bởi vì không giết được ngươi, mà là trên người của ngươi có giá trị tình báo và giá trị giao dịch, nhưng hiện tại ngươi chẳng có chút xíu giá trị nào, nếu lại rơi vào tay của ta thì không có khả năng sống.”

Chủ trang viên mắt lấp lóe: "Vậy ngươi phải cầu nguyện chính mình có thể giải quyết ta trong vòng ba phút mới được, nếu không thì đồng đội của ngươi đều tàn đời. Hơn nữa ngươi đừng đề cao bản thân quá, lần trước ngươi có thể thực hiện được là bởi vì ngươi có đồng đội trợ giúp, một đấu một thì ta dám khẳng định trong mười phút ngươi không thắng nổi ta.”

Chủ trang viên dám xuất hiện ở trước mặt Dương Gian không phải vì cảm thấy chính mình có thể đánh thắng Dương Gian, mà là hắn cho rằng mình đủ sức bám chân đối phương ba phút.

"Thì ra là vậy, bám giữ ta ba phút? Thảo nào ngươi dám lại xuất hiện ở trước mắt ta, nhưng ngươi đã nhắc nhở ta, ngươi có thể bám giữ ta, như vậy ta cũng có thể bám giữ ngươi, không cần thiết vì giết ngươi mà chậm trễ thời gian của mình.” Dương Gian nghiêm túc nói.

"Cái gì?" Chủ trang viên có chút sửng sốt.

Hiện giờ Dương Gian đã không muốn lại lãng phí thời gian, hắn chỉ là quát khẽ:

“Kéo hắn nhập mộng, cắn chết hắn."

Giây sau.

Dưới nước hồ lạnh băng phản chiếu bóng dáng một con chó dữ, hình thể chó dữ to lớn tựa như nghé con, toàn thân đen ngòm, giống như một đoàn sương mù dày đặc màu đen hội tụ, cho người cảm giác không chân thực, đôi mắt tỏa ra ánh sáng màu đỏ tổng cực kỳ hung hăng.

Chó dữ nghe được mệnh lệnh, thông qua nước làm vật trung gian nhảy ra khỏi cái bóng phản chiếu trong nước chạy vào trong hiện thực, biến thành chó dữ trong hiện thực. Chó dữ vừa xuất hiện lập tức gào thét gầm rống lao về phía chủ trang viên.

“Ngươi chỉ xứng hao phí thời gian với chó của ta, chờ ta xử lý xong chuyện khác lại đến giết ngươi." Dương Gian liếc mắt một cái, không tiếp tục để ý chủ trang viên, lập tức xoay người rời đi.

"Đáng chết."

Chủ trang viên nhìn ra ý đồ của Dương Gian, muốn ngăn cản, kết quả Dương Gian nháy mắt biến mất tại chỗ, hắn bất đắc dĩ bị buộc phải ứng đối chó dữ xông đến.

Dương Gian muốn đi, Quốc Vương không giữ lại được. Tương tự, Quốc Vương muốn chạy thì Dương Gian cũng khó giữ lại đối phương, trừ phi hai bên đều không muốn chạy, muốn giết chết đối phương, như vậy mới sẽ xuất hiện thương vong.

Tiếng gầm của chó dữ quanh quẩn trên Quỷ Hồ.

Chủ trang viên biết sự lợi hại của chó dữ này, bởi vì lâu đài mộng yểm bị chó dữ cướp đi, nếu để nó kéo vào ác mộng thì hắn cũng có khả năng gặp phải bất trắc, cho nên phương pháp tốt nhất là chặn lại chó dữ, không để nó tới gần chính mình.

Nhưng mặc kệ chủ trang viên ứng đối chó dữ cỡ nào, mục đích của Dương Gian đã đạt tới.

Hắn thành công bám giữ chủ trang viên, chính mình thuận lợi rút ra.

Khi Dương Gian lại xuất hiện thì đã tới khu vực do Hà Ngân Nhi phụ trách, bởi vì hắn cần lập tức xác định tình huống của người chiêu hồn, dù sao tình báo của Hà Ngân Nhi đã bị tiết lộ, đối phương rất có thể lập tức ra tay với nàng.

Nhưng khi Dương Gian chạy tới nơi thì lại muộn một bước.

Hắn trông thấy Hà Ngân Nhi thành công chiêu hồn, bởi vì đứng bên cạnh nàng là một ông già đáng sợ. Quanh chỗ ông già đứng biến thành một mảnh bãi tha ma, không thấy cuối, không biết đã chôn vùi bao nhiêu linh dị nguy hiểm.

"Tới chậm một bước sao?" Dương Gian tay cầm thương dài màu đỏ, chuẩn bị sẵn sàng tùy thời ra tay.

Nhưng xung quanh không có kẻ địch.

Cũng đúng.

Đã chiêu ra chủ của bãi tha ma La Thiên thì trong khoảng thời gian này Hà Ngân Nhi cơ hồ ở trạng thái không thể bị giải quyết, không ai có thể vượt qua La Thiên xử lý người chiêu hồn, dù là Dương Gian cũng không được, dù sao lúc ở thị trấn Bạch Thủy hắn đã được kiến thức chỗ đáng sợ của chủ bãi tha ma ở thời kỳ đỉnh cao.

Bình Luận (0)
Comment