Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3344 - Chương 3101: Nhà Họ Vương Bị Theo Dõi

Chương 3101: Nhà họ Vương bị theo dõi Chương 3101: Nhà họ Vương bị theo dõi

Trong khi Dương Gian đụng phải Quốc Vương biệt hiệu Thuyền Trưởng thì tình huống của đội trưởng khác giờ phút này cũng không lạc quan, bởi vì người bị theo dõi không chỉ mình Hà Ngân Nhi, người thứ hai bị theo dõi là Vương Sát Linh.

Người thừa kế đời thứ ba nhà họ Vương này đúng như dự đoán của Dương Gian, bởi vì điểm yếu và tính đặc biệt của mình khiến hắn trở thành mục tiêu tấn công đợt đầu của tổ chức Quốc Vương.

Vương Sát Linh rất rõ ràng tình huống của bản thân, cũng đã sớm đoán trước loại chuyện này, bởi vậy cảnh giác cao độ nguy hiểm bốn phía, cố gắng hết sức không cho đối phương có cơ hội ra tay tập kích chính mình.

Giờ phút này Vương Sát Linh một mình một người đi trên đường trong khu vực mình phụ trách, bốn vong hồn lang thang quanh hắn, không cho phép ai khác đến gần.

“Quốc Vương bên đối phương chưa xuất hiện, xem ra không định ra tay với ta, hẳn là đổi mục tiêu thành người khác, cũng đúng, đội trưởng khác so với ta ít nhiều có chênh lệch, buông bỏ ta chuyển sang tấn công đội trưởng khác yếu hơn cũng là lẽ thường.”

Vương Sát Linh dào dạt tự tin, đặc biệt là hắn trở thành người ngự quỷ, lại trông thấy cha mẹ sau khi chiêu hồn, biết bí mật của nhà họ Vương.

Vương Sát Linh bây giờ không còn là người mới mà là người kế thừa nhà họ Vương đời thứ ba thực thụ.

Bất cứ ai khinh thường hắn đều phải trả giá cực đắt.

Nhưng ngay lúc đó.

Nụ cười bên môi Vương Sát Linh trở nên cứng ngắc, hắn vịn mắt kính, hơi hoài nghi chính mình có phải là nhìn lầm, hắn đi một lúc thì đến trước một cao ốc cũ kỹ, xung quanh đen ngòm, không thấy kiến trúc nào liên quan thành phố Đại Hải.

Ngoái đầu lại.

Đường cũ cũng biến mất.

Toàn bộ thế giới trừ tòa cao ốc trước mắt không còn gì khác.

“Là sự kiện linh dị chạy ra từ Quỷ Hồ hay ta bị người của tổ chức Quốc Vương theo dõi?" Ánh mắt của Vương Sát Linh trở nên nghiêm túc, cũng rõ ràng tình cảnh của bản thân.

Hắn bất giác vượt qua giới hạn hiện thực và linh dị, đi vào nơi này.

Vương Sát Linh có biết đôi chút về việc tương tự, thí dụ như bưu cục quỷ là nơi như thế.

Thông qua linh dị kết nối hiện thực, giới hạn mơ hồ giữa hai bên, đừng nói một người bình thường, cho dù là một vị người ngự quỷ hàng đầu cũng có thể bất giác đạp qua lằn ranh đó đi vào nơi linh dị, đợi đến khi phản ứng lại muốn rút ra thì đã muộn.

Cho nên Vương Sát Linh không lập tức lùi lại mà đặt sự chú ý vào tòa nhà cũ kỹ ở trước mắt.

Tòa cao ốc này tuy rằng cũ kỹ nhưng rất chắc chắn, vách tường dày nặng, cửa sổ nhỏ hẹp cho người cảm giác như đi vào ngục giam.

Nhưng tòa cao ốc này không phải ngục giam, mà là một tòa chung cư, dường như còn đang kinh doanh, cửa lớn mở ra, bên trong có ánh đèn mờ nhạt chiếu ra, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy cửa sổ tầng trên có mấy bóng người đung đưa.

Nếu ở trong thành phố nào đó ở nước ngoài thì cao ốc này sẽ không khiến người cảm thấy đáng ngờ.

Nhưng mà chỗ này là thành phố Đại Hải, còn trong thời kỳ đặc biệt như vậy, tòa cao ốc này xuất hiện với mục đích gì thì không cần nói cũng biết.

Trong lúc Vương Sát Linh quan sát thì tầng trệt xuất hiện ba bóng người, có ba người lục tục đi ra khỏi cao ốc.

Ba người này rất kỳ lạ, một người tay nâng quyển sách, ăn mặc như nhà truyền giáo. Người thứ hai mặc đồ tây, là một ông già để chòm râu ngắn hoa râm, đeo mắt kính một tròng, trông hơi cổ điển. Người cuối cùng bóng dáng hơi kỳ dị, là cô bé giống như búp bê.

Cô bé này ước chừng mười tuổi, sắc mặt tái nhợt, con mắt rất lớn, nhưng đồng tử không có tia sáng.

“Nhà Truyền Giáo, Chủ Nhà, Song Sinh, đây là mấy người khó chơi nhất trong tổ chức Quốc Vương, thật sự coi trọng ta. Lúc này họ cùng xuất hiện chỉ vì đối phó một mình ta, xem bộ dạng là quyết định giết ta tại đây.” Vương Sát Linh lạnh lùng cười, nhờ tình báo của Liễu Tam nên hắn lập tức nhận ra ba người này.

“Nhưng khiến ta rất bất ngờ là các ngươi không tấn công ta, ngược lại chờ ta đi vào không gian linh dị này rồi mới lộ mặt.”

Nhà Truyền Giáo nhìn chằm chằm Vương Sát Linh nói: "Ngươi quá cẩn thận, khiến chúng ta không tìm được cơ hội xuống tay, chúng ta không muốn kéo dài thời gian, miễn cho đồng đội của ngươi xuất hiện trợ giúp ngươi, cho nên phương pháp tốt nhất là ngăn cách riêng ngươi ra, vậy thì dù chúng ta không thể trong thời gian ngắn nhất xử lý ngươi, cũng có thể làm ngươi mệt chết tại đây.”

"Hơn nữa ta tin tưởng, trong tình huống ba chọi một thì ngươi không chống được quá lâu, chiến đấu giữa chúng ta rất nhanh sẽ kết thúc.”

“Ngạo mạn quá đấy, Nhà Truyền Giáo.” Vương Sát Linh nâng gọng kính: “Giữa chúng ta không phải ba chọi một mà là ba chọi năm, giúp đỡ của ta nhiều hơn bên ngươi.”

Vong hồn cha mẹ, ông nội bà nội hội tụ xung quanh Vương Sát Linh, cùng nhìn Nhà Truyền Giáo đăm đăm.

"Chỉ là vong hồn mà thôi, vào cao ốc này rồi thì nó sẽ bị nhốt ở đây vĩnh viễn, không ra được nữa, ngươi cũng sẽ trở thành một phần của tòa cao ốc này.” Ông già mặc đồ tây, đeo kính một tròng mở miệng nói.

Biệt hiệu của ông ta là Chủ Nhà, bởi vì ông ta kinh doanh một căn nhà khủng bố.

Ở trong nhà không phải người sống, mà là ác quỷ.

Nhưng nhiều lúc ông ta cần người sống đi vào nhà ở lại một khoảng thời gian, bởi vì nếu tòa nhà nhốt ác quỷ lâu dài sẽ khiến ác quỷ xao động bất an, cho nên cần một vài người dùng sinh mệnh trấn an những ác quỷ xao động, giữ cho căn nhà vận chuyển bình thường.

Cho nên tòa cao ốc này là một chung cư giết người, mức độ khủng bố không thua gì bưu cục quỷ, ít nhất trong bưu cục quỷ còn có căn phòng an toàn để sinh hoạt, còn trong chung cư này thì nơi nào cũng tràn ngập khủng bố và nguy hiểm.

Thiếu nữ tựa như búp bê sứ kia không nói chuyện, dường như không nói chuyện được, miệng giống như bị dán dính, nhưng đôi mắt to không tia sáng thì liên tục đảo tròn, kỳ dị nhìn chăm chú Vương Sát Linh, giống như ác quỷ.

Vương Sát Linh không nói lời nào, chỉ là hơi cúi đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh băng.

Hắn biết lần này chính mình bị theo dõi sẽ rất nguy hiểm, nhưng chẳng sao, chính mình đã lựa chọn trở thành người ngự quỷ thì đã định sẵn sống không lâu, sớm muộn gì sẽ có ngày phải chết, hơn nữa chính mình thân là đời thứ ba nhà họ Vương, sau khi chết chẳng qua là hóa thành vong hồn.

“Phải tiêu diệt ông già biệt hiệu Chủ Nhà, nếu không thì vong hồn nhà họ Vương của ta bị nhốt trong cao ốc này là toi. Nhưng người này chủ động tiết lộ chút thông tin cho ta không chừng cố ý dụ ta chủ động tấn công, có lẽ đây là một cái bẫy."

"Nhưng dù là cạm bẫy cũng phải đạp vào, vong hồn của nhà họ Vương không thể mất trong tay ta, thôi thì hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, tiêu diệt ba Quốc Vương ngay tại đây, cùng lắm thì ta chết ở chỗ này."

Sau một thoáng suy tư, khóe môi Vương Sát Linh cong lên nụ cười dữ tợn, hắn lập tức đi tới trước một bước, giờ phút này bóng dáng của hắn và vong hồn của ông nội chồng lên nhau.

Người và ác quỷ chồng lên nhau, hai người giống như hình thành một tồn tại hoàn toàn mới, vừa không phải Vương Sát Linh, cũng không phải ông nội của hắn, cùng có lý trí của con người và khủng bố của ác quỷ.

Vương Sát Linh trước kia không biết thủ đoạn như vậy, là cha mẹ nói cho hắn biết.

Nhưng phương pháp này có khuyết điểm, đó là dễ dàng bị quỷ xâm thực, thời gian lâu sẽ dần dần mất đi lý trí, trở thành vong hồn mới.

Cho nên chỉ có thể sử dụng vào lúc cần liều mạng.

"Ra tay!” Nhà Truyền Giáo nhận ra sự tình không thích hợp, không có do dự chút nào lập tức gầm nhẹ, đồng thời lật cuốn sách rào rào.

Vương Sát Linh hiện giờ chồng lên vong hồn, không nói chuyện, ánh mắt của hắn lạnh như băng nhìn chằm chằm Chủ Nhà, sau đó bước nhanh tới gần.

Quốc Vương biệt hiệu Chủ Nhà cười nhạt, thụt lùi mấy bước ẩn vào chung cư đáng sợ, chờ đợi Vương Sát Linh tới gần.

Đối với Chủ Nhà thì tòa cao ốc này là một món vũ khí linh dị dữ nhất, chỉ cần Vương Sát Linh dám đi vào thì ông ta nhất định sẽ làm hắn chết trong cao ốc.

Cô bé giống như búp bê lúc này lại kỳ dị biến mất, chờ khi xuất hiện đã ở sau lưng của Vương Sát Linh.

Nhưng cô bé đến sau lưng thì không phải một người nữa mà là đột nhiên biến thành hai

Hơn nữa mặt, chiều cao, quần áo của hai cô bé giống y như đúc, không phân ra ai là ai, bọn họ nắm tay nhau, mở to một đôi mắt trống rỗng lặng lẽ đến gần phía sau Vương Sát Linh.

Ba vị Quốc Vương cùng nhau ra tay, chỉ vì xử lý đời thứ ba nhà họ Vương.

Bình Luận (0)
Comment