Giờ phút này Dương Gian còn đang đấu với Quốc Vương biệt hiệu Thuyền Trưởng.
Dương Gian muốn nhanh chóng xử lý người này, tiếp đó vận dụng reset cứu về Châu Đăng.
Vốn cho rằng Thuyền Trưởng chỉ là một kẻ bình thường, thậm chí không bằng chủ trang viên, nhưng đánh rồi Dương Gian mới nhận ra dường như đã đụng phải kẻ siêu khủng bố, có lẽ ngay cả người của tổ chức Quốc Vương đều không biết sự đáng sợ của Thuyền Trưởng.
Nếu biết thì làm sao có thể để Thuyền Trưởng hợp sức với hai Quốc Vương khác, một mình Thuyền Trưởng có lẽ đủ sức xử lý một vị đội trưởng.
Dương Gian vận dụng linh dị của Quỷ Cầu Nguyện là bằng chứng tốt nhất.
Tuy rằng trả giá một ít giá đắt, nhưng hắn vẫn là thông qua cầu nguyện khiến vật trung gian của Thuyền Trưởng xuất hiện ở trước mắt mình. Khi trông thấy vật trung gian thì Dương Gian rất bất ngờ.
Vật trung gian ở trước mắt không phải bề ngoài của Thuyền Trưởng, thậm chí không dính dáng chút xíu nào với Thuyền Trưởng, hoàn toàn không giống như con người mà là hình dạng thuần ác quỷ.
Thân thể rũ rượi trắng bệch, tứ chi thanh mảnh tong teo, con mắt trống rỗng to lớn đen thui. Mấu chốt nhất là bóng dáng khủng bố này đứng thẳng trên một chiếc thuyền u linh hư ảo, quay đầu lại kỳ dị nhìn chằm chằm Dương Gian, giống như giây phút này hắn mới là con mồi bị theo dõi.
Dương Gian thậm chí nhìn thấy quỷ trong vật trung gian giơ lên cánh tay trắng bệch mà thuôn mảnh, xòe tay ra chộp về phía hắn.
Còn chưa đụng vào, Dương Gian đã ngửi được mùi hung hiểm.
Dương Gian không chút nào hoài nghi, ác quỷ khủng bố này cách vật trung gian vẫn có thể công kích mình, lần trước xuất hiện loại tình huống này là trong sự kiện 301 thành phố Okawa lúc hắn làm nhiệm vụ truyền tin cho bưu cục quỷ, nhưng lúc ấy hắn đối diện Mạnh Tiểu Đổng sau khi chết thức tỉnh ác quỷ.
“Thuyền Trưởng là người khống chế thuyền u linh, nó căn bản không phải người sống, là một con ác quỷ ngụy trang người sống, rất có thể là nó đưa ra kế hoạch thuyền u linh.” Dương Gian lập tức hiểu được rất nhiều chuyện.
Từ trước Dương Gian đã rất thắc mắc, tại sao tổ chức Quốc Vương không sợ hãi kế hoạch đại hồng thủy kiềm chế ngược của mình? Tại sao có năng lực vận dụng thuyền u linh? Tại sao chọn đánh với đội trưởng của tổng bộ. Bây giờ tất cả thắc mắc đó đều biến mất.
Thì ra quỷ thật đã trà trộn vào cao tầng của tổ chức Quốc Vương, hơn nữa tham dự quyết định trọng yếu, thậm chí có một vài Quốc Vương đã bị quỷ ảnh hưởng, hùa theo làm ra một vài quyết định sai lầm.
Trận chiến tranh này chỉ cần mở ra, bên thắng cuối cùng cũng chỉ có một, đó là: quỷ.
"Bất tri bất giác, ngay cả giới linh dị của người ngự quỷ đều đã bị quỷ thẩm thấu, có lẽ đây là số ít, nhưng sản sinh ảnh hưởng đã đủ lớn, giống như câu lạc bộ Diệt Quỷ của Nhật, bên trong bọn họ cũng bị quỷ thẩm thấu, hiện tại không thể lôi quỷ ra, ngược lại người định đào móc chân tướng đều bị quỷ ‘mưu hại’, chờ khi tất cả chân tướng bị vùi lấp, vậy thì còn ai chịu tin chiếm cứ câu lạc bộ Diệt Quỷ sẽ là quỷ chứ?”
“Nếu thế giới cũng biến thành bộ dạng này thì không còn là người sống chủ động tất cả mà là ác quỷ thật sự, cộng thêm người biết chân tướng đều chết, người bình thường không có năng lực đào móc chân tướng, đó mới là địa ngục thật sự, địa ngục không chút hy vọng.”
Trong đầu Dương Gian suy nghĩ rất nhiều chuyện, bởi vì khoảnh khắc này hắn chạm đến mặt tuyệt vọng nhất của thế giới này.
Dương Gian thậm chí hiểu rõ ý đồ hiểm ác nhất của quỷ, Quốc Vương hay đội trưởng đều chỉ là chướng ngại vật ngăn cản ác quỷ.
Trận chiến tranh này mở ra vì có thể hết sức cắt giảm người ngự quỷ hàng đầu trong giới linh dị càng nhiều càng tốt, thế thì thời đại ác quỷ thức tỉnh mới thuận lợi mở ra.
Dương Gian suy nghĩ là một nhẽ, hiện hắn còn ở trong nguy hiểm.
Vật trung gian của ác quỷ trước mắt không biến mất, nó đang lao về phía Dương Gian.
Bàn tay mảnh khảnh trắng bệch khi vươn tới thì còn bé xíu, nhưng lúc đến trước mặt Dương Gian thì bao phủ cả người hắn, âm u lạnh lẽo quen thuộc và bóng tối ập đến, khiến hắn lại có cảm giác như đứng trên thuyền u linh.
Giây phút này, Quỷ Hỏa rực cháy bị bóp tắt.
Tầm nhìn của Quỷ Nhãn bị chặn.
Quỷ Bóng đung đưa bị buộc thụt lùi lại.
Chỉ là công kích của một vật trung gian đã khiến Dương Gian không thể sử dụng các loại sức mạnh linh dị.
“Giống hệt như áp chế từ thuyền u linh, nhưng nơi này không phải trên thuyền u linh, chỗ này là thành phố Đại Hải.” Dương Gian thụt lùi mấy bước.
Không phải hắn tránh né, mà đang chừa vị trí.
Trong khoảnh khắc, nơi Dương Gian vừa đứng xuất hiện một vũng nước lớn, các xác chết chìm trong vũng nước tuôn ra ồ ạt, những thi thể tụ lại với nhau giống như sóng triều, nhấn chìm bàn tay to lạnh băng vươn đến, cũng nhấn chìm vật trung gian đáng sợ hiện ra trước mắt.
Những thi thể này là quỷ thật, có đặc tính của quỷ, tuy rằng mỗi một con quỷ đều rất yếu, nhưng giờ phút này cùng xuất hiện đủ để sản sinh biến đổi về chất.
"Tránh thoát trói buộc."
Tùy theo vô số xác chết ngăn cản đợt linh dị tập kích này, Dương Gian mượn cơ hội rút lui.
Nhưng sự tình còn lâu lắm mới kết thúc, Thuyền Trưởng vẫn mang mặt người thối rữa, nét mặt tê dại nhìn chằm chằm bên này.
"Quỷ thật hẳn là còn ở trên thuyền u linh, chưa hoàn toàn xuống thuyền. Động tĩnh to lớn ta từng nghe trên thuyền u linh rất có thể là con ác quỷ kia làm ra, cho nên Thuyền Trưởng ở trước mắt tối đa chỉ là một phần của ác quỷ kia, nếu không giết nổi người này, nếu thật sự có một ngày phải đối diện ác quỷ trên thuyền u linh thì chẳng phải là ta sẽ chết rất thảm."
Dương Gian không lùi bước, tay cầm thương dài màu đỏ lại lao về phía Thuyền Trưởng.
Dường như Thuyền Trưởng muốn xóa sổ sự tồn tại của Dương Gian, cũng xông về phía hắn.
Mặc dù xung quanh bị nước của Quỷ Hồ phủ lên, nhưng Thuyền Trưởng không bị ảnh hưởng chút nào, hắn giẫm lên mặt nước không ngừng tới gần, vừa áp sát. Bên cạnh Thuyền Trưởng bắt đầu hiện ra các bóng người xung quanh, những người này giống như vong hồn cứ quanh quẩn bên cạnh Thuyền Trưởng, hơn nữa càng tụ càng nhiều, chỉ chốc lát đã có hai, ba chục vong hồn.
Sau khi các vong hồn xuất hiện thì xung quanh Thuyền Trưởng lập tức bị linh dị đáng sợ hoàn toàn ngăn cách.
Thuyền Trưởng ẩn giấu trong đó, thân hình đã biến mất tăm.
Hiển nhiên Thuyền Trưởng làm như vậy là vì tránh đinh quan tài của Dương Gian, không muốn bị một cây đinh đóng đinh chết tại chỗ. Thuyền Trưởng núp vào, chuẩn bị đánh lén và giết chết Dương Gian.
"Khó trách người của tổ chức Quốc Vương đều không có hoài nghi Thuyền Trưởng là quỷ, kẻ này thể hiện ra trí tuệ của người sống về các mặt.” Mắt Dương Gian lấp lóe, mở ra Quỷ Nhãn.
Quỷ Hỏa lại lần nữa lan tràn ra.
Trong Quỷ Hỏa phát ra tiếng thét quái dị, u linh gần Thuyền Trưởng bị Quỷ Hỏa đốt cháy một phần, bị nhanh chóng cháy bỏng, nhưng cần chút thời gian để đốt cháy tất cả.
Dương Gian không muốn chờ đợi, bởi vì hắn không có nhiều thời gian để tiêu hao.
Một mình Dương Gian lập tức lao vào nơi bị vong hồn bao phủ.
Dương Gian vừa tiếp xúc vong hồn liền có vong hồn như nổi điên chui vào thân thể của hắn, hắn thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được dị vật mấp máy trong cơ thể. Những vong hồn này không chỉ làm bình phong che giấu, cũng có thể tập kích người sống, hoàn toàn cắn nuốt người sống.
Mặt Dương Gian không cảm xúc, mặc kệ vong hồn tập kích thân thể của mình.
Bởi vì hiện tại chủ đạo mọi thứ của Dương Gian không còn là xác chết lạnh băng, mà là Quỷ Bóng màu đen cao lớn ở sau lưng hắn.
Thân thể chỉ là mồi mà thôi.
Khi càng lúc càng nhiều vong hồn chui vào thân thể, Dương Gian trông thấy bóng dáng của Thuyền Trưởng vụt qua, dường như muốn xuống tay với hắn, nhưng cùng lúc đó, một đồng tiền cũ kỹ rơi ra từ tay hắn.
Đó là một quả Tiền Quỷ.
Chỉ cần là quỷ ở bên này thì nhất định sẽ vươn tay nhặt đồng tiền này.
Dương Gian nhủ thầm:
“Ta chống mắt xem Thuyền Trưởng có nhặt đồng tiền này hay không.”
Giờ phút này thân thể của hắn đã bị xé nát, nhưng Quỷ Bóng cao lớn đã cầm sẵn thương dài màu đỏ.
Đồng tiền rơi xuống đất.
Thuyền Trưởng núp trong vong hồn vốn định đánh lén Dương Gian lúc này lập tức xuất hiện, không ngờ hắn chủ động cúi xuống nhặt đồng tiền nằm ở dưới đất lên.
"Quả nhiên, quỷ là quỷ, không thoát khỏi đặc tính của quỷ được.”
Quỷ Bóng của Dương Gian bắt lấy cơ hội này không chút do dự chém dao rựa xuống.
Thuyền Trưởng cũng nhận ra hung hiểm, vụt ngoái đầu, sau đó nửa thân thể bị bóng tối nuốt chửng.
Thương dài màu đỏ chém xuống, không chém đầu của Thuyền Trưởng mà chỉ chém trúng bóng tối. Trong bóng tối, Dương Gian cảm giác thương dài màu đỏ bị cản trở nhiều, tuy rằng chặt đứt rất nhiều trở ngại, nhưng cuối cùng vẫn là giống như chém vào vật thể cứng rắn nào đó bị chặn lại.
Thuyền Trưởng không có dừng lại hành động, tay hắn đã chạm vào đồng tiền, chậm rãi cất vào trong.
Nhưng Thuyền Trưởng bỗng khựng lại.
Bởi vì không biết từ khi nào, một cây đinh quan tài đầy vết gỉ sét đâm xuyên qua bắp chuối của hắn, đóng đinh thân thể.
Nháy mắt, vong hồn biến mất, bóng tối cũng rút đi.
Ngay cả vật trung gian đáng sợ bị xác chết nhấn chìm cũng tán loạn.
"Quả nhiên, lúc mấu chốt còn phải dựa vào đinh quan tài, đối phó thứ này thì đinh quan tài trước đến giờ sẽ không khiến ta thất vọng." Dương Gian nhìn chằm chằm Thuyền Trưởng không nhúc nhích, rốt cuộc chế ngự được thứ này.
Nhưng Dương Gian biết đây chỉ là một phần thân thể mà quỷ dùng để hành động, cũng không phải ngọn nguồn.
Nhưng dù vậy, Dương Gian vẫn phải vất vả đối phó.